Mang Theo Di Động Chạy Nạn, Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng
Đại Huynh Đệ
Thủy Nguyệt Linh Phong
2024-11-11 13:08:02
Vừa đến cửa hiệu thuốc, Trâu rừng vương vì thân hình của mình mà gây náo loạn một trận, Kim Dục cảm thấy rất đau đầu nên không ngừng an ủi nó, nói với bốn người Kim phụ: “Cha, mọi người vào đi thôi, con ở lại đây trông Tráng Tráng với Tuyết Đoàn.”
”Bò rừng lớn như vậy không vào được hiệu thuốc.”
Kim Kiều nghe vậy dừng lại bước chân: “Con ở lại cùng đại tỷ.”
Kim phụ liếc nhìn Trâu rừng vương một cái: “Được, hai tỷ muội các con ở bên ngoài chờ bọn ta, nhớ không được đi lung tung!” Nói xong liền đi vào hiệu thuốc, vừa vào lập tức có tiểu nhị tới tiếp đón, tiểu nhị đầu tiên là nhìn Trâu rừng vương ngoài cửa một chút, sau đó mới đè nén chấn động trong lòng lại hỏi mấy người Kim phụ tới làm gì.
Kim phụ đè thấp giọng lại giải thích lý do mình tới hiệu thuốc là muốn bán dược liệu cho tiểu nhị biết, còn nhấc lên mảnh vải che trên sọt làm hắn xem kỹ đồ vật bên trong, khiến cho tiểu nhị giật mình lập tức đi tìm chưởng quầy.
Chưởng quầy vừa nghe nói liền vội vàng đi ra, đầu tiên là liếc nhìn cái sọt một chút sau đó hai mắt sáng bừng, thấy xung quanh có rất nhiều người đến mua thuốc, vội tìm lấy cớ dẫn ba người Kim phụ đi ra sương phòng ở hậu viện nói chuyện.
Kim phụ tuy rằng chưa từng làm buôn bán, nhưng cũng biết chưởng quầy đây là muốn thương lượng giá cả với bọn họ, chỉ là tài không lộ bạch, hiệu thuốc người đến người đi, không phải là nơi thích hợp để nói tiền bạc, cho nên phải tìm một nơi không có người ngoài.
Vì vậy Kim phụ cũng không trì hoãn, kêu Kim Hổ với Kim mẫu cùng nhau đi theo tiểu nhị tới sương phòng.
Mới vừa ngồi xuống, chưởng quầy liền nói: “Các người trước tiên đem đồ vật lấy ra cho ta xem một chút.”
Ba ngời Kim phụ lấy hết đồ vật ra, một cân nhung hươu, một gốc cây nhân sâm, một cân hà thủ ô hình người, hai đóa linh chi thượng phẩm cùng với một số thảo dược quý hiếm khác.
Mỗi thứ đều được giữ gìn rất tốt, khi còn ở trong núi bọn họ đã bảo quản chúng vô cùng cẩn thận.
Nhìn những dược liệu này, trong lòng trưởng quầy vô cùng kích động, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, hắn duỗi tay cầm những dược liệu đó lên nhìn nhiều lần, mới buông xuống nói với Kim mẫu: “Đại huynh đệ! ! ”Vừa mới mở miệng đã bị Kim phụ cắt ngang: “Chưởng quầy, bà ấy mới không phải đại huynh đệ gì hết mà là nương tử của ta.”
Chưởng quầy: “! ! ” Hắn nhìn nhìn Kim mẫu đang lúng túng cười, lại nhìn nhìn Kim phụ thấp bé, khóe mắt giật giật: “Xin lỗi, là do mắt tại hạ vụng về.”
Loại phu thê như thế này thật hiếm thấy, thê tử so tướng công cao hơn một cái đầu, hình thể cũng cường tráng hơn rất nhiều, lại còn không có mặc váy, nếu là tướng công không nói, hắn còn tưởng rằng thê tử là huynh, tướng công là đệ đâu! Kim mẫu không thèm để ý xua xua tay: “Không có việc gì, tiểu phụ nhân đều đã quen, không trách chưởng quầy.”
Chưởng quầy cười cười, nghĩ thầm, ngươi một chút đều không nhỏ hơn ta.
Thấy chưởng quầy không phải cố ý, Kim phụ cũng không tức giận, cười vô cùng thân thiện: “Chưởng quầy, đừng để ý đến chuyện này nữa, ngài vừa rồi muốn nói cái gì? Ngài tiếp tục nói, chúng ta đang nghe.”
Chưởng quầy đáy mắt lóe sáng, cười nói: “Dược liệu của các người đều là hàng thượng phẩm, dựa theo giá thị trường hiện nay, nhân sâm ta có thể cho các người giá cao nhất là ba mươi lượng, hà thủ ô mười lượng, linh chi năm lượng một đóa, nhung hươu hai mươi lượng! ! ”
”Bò rừng lớn như vậy không vào được hiệu thuốc.”
Kim Kiều nghe vậy dừng lại bước chân: “Con ở lại cùng đại tỷ.”
Kim phụ liếc nhìn Trâu rừng vương một cái: “Được, hai tỷ muội các con ở bên ngoài chờ bọn ta, nhớ không được đi lung tung!” Nói xong liền đi vào hiệu thuốc, vừa vào lập tức có tiểu nhị tới tiếp đón, tiểu nhị đầu tiên là nhìn Trâu rừng vương ngoài cửa một chút, sau đó mới đè nén chấn động trong lòng lại hỏi mấy người Kim phụ tới làm gì.
Kim phụ đè thấp giọng lại giải thích lý do mình tới hiệu thuốc là muốn bán dược liệu cho tiểu nhị biết, còn nhấc lên mảnh vải che trên sọt làm hắn xem kỹ đồ vật bên trong, khiến cho tiểu nhị giật mình lập tức đi tìm chưởng quầy.
Chưởng quầy vừa nghe nói liền vội vàng đi ra, đầu tiên là liếc nhìn cái sọt một chút sau đó hai mắt sáng bừng, thấy xung quanh có rất nhiều người đến mua thuốc, vội tìm lấy cớ dẫn ba người Kim phụ đi ra sương phòng ở hậu viện nói chuyện.
Kim phụ tuy rằng chưa từng làm buôn bán, nhưng cũng biết chưởng quầy đây là muốn thương lượng giá cả với bọn họ, chỉ là tài không lộ bạch, hiệu thuốc người đến người đi, không phải là nơi thích hợp để nói tiền bạc, cho nên phải tìm một nơi không có người ngoài.
Vì vậy Kim phụ cũng không trì hoãn, kêu Kim Hổ với Kim mẫu cùng nhau đi theo tiểu nhị tới sương phòng.
Mới vừa ngồi xuống, chưởng quầy liền nói: “Các người trước tiên đem đồ vật lấy ra cho ta xem một chút.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba ngời Kim phụ lấy hết đồ vật ra, một cân nhung hươu, một gốc cây nhân sâm, một cân hà thủ ô hình người, hai đóa linh chi thượng phẩm cùng với một số thảo dược quý hiếm khác.
Mỗi thứ đều được giữ gìn rất tốt, khi còn ở trong núi bọn họ đã bảo quản chúng vô cùng cẩn thận.
Nhìn những dược liệu này, trong lòng trưởng quầy vô cùng kích động, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh, hắn duỗi tay cầm những dược liệu đó lên nhìn nhiều lần, mới buông xuống nói với Kim mẫu: “Đại huynh đệ! ! ”Vừa mới mở miệng đã bị Kim phụ cắt ngang: “Chưởng quầy, bà ấy mới không phải đại huynh đệ gì hết mà là nương tử của ta.”
Chưởng quầy: “! ! ” Hắn nhìn nhìn Kim mẫu đang lúng túng cười, lại nhìn nhìn Kim phụ thấp bé, khóe mắt giật giật: “Xin lỗi, là do mắt tại hạ vụng về.”
Loại phu thê như thế này thật hiếm thấy, thê tử so tướng công cao hơn một cái đầu, hình thể cũng cường tráng hơn rất nhiều, lại còn không có mặc váy, nếu là tướng công không nói, hắn còn tưởng rằng thê tử là huynh, tướng công là đệ đâu! Kim mẫu không thèm để ý xua xua tay: “Không có việc gì, tiểu phụ nhân đều đã quen, không trách chưởng quầy.”
Chưởng quầy cười cười, nghĩ thầm, ngươi một chút đều không nhỏ hơn ta.
Thấy chưởng quầy không phải cố ý, Kim phụ cũng không tức giận, cười vô cùng thân thiện: “Chưởng quầy, đừng để ý đến chuyện này nữa, ngài vừa rồi muốn nói cái gì? Ngài tiếp tục nói, chúng ta đang nghe.”
Chưởng quầy đáy mắt lóe sáng, cười nói: “Dược liệu của các người đều là hàng thượng phẩm, dựa theo giá thị trường hiện nay, nhân sâm ta có thể cho các người giá cao nhất là ba mươi lượng, hà thủ ô mười lượng, linh chi năm lượng một đóa, nhung hươu hai mươi lượng! ! ”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro