Mang Theo Di Động Chạy Nạn, Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng

Vận may dùng mã...

Thủy Nguyệt Linh Phong

2024-11-11 13:08:02

“Bản tướng quân nhặt được trứng gà rừng, đêm nay có thể ăn được một bữa ăn ngon.

”Hắn vừa dứt lời, một tiểu binh đang ở bên cạnh dòng suối rửa mặt đột nhiên chỉ vào phía sau Kim Dục kêu lên: “Có cá, rất nhiều cá.”

Hắn vừa nói chuyện vừa chạy thẳng tới, rút một mũi tên từ trong giỏ tên trên lưng ra, nhảy vào trong suối nhanh chóng đâm chính xác một con cá, sau đó ném con cá vào bờ, rồi lại đâm con tiếp theo! các tướng sĩ khác thấy vậy cũng vội chạy tới bắt cá.

Có dùng mũi tên đâm, có dùng gậy gộc, có dùng tay bắt, các tướng sĩ hoàn toàn không cảm thấy nước lạnh, tất cả đều hưng phấn bắt cá, bọt nước văng ra khắp nơi, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.

“Hay lắm, Thật tuyệt vời!” Diêm Tùng vui mừng nhảy cẫng lên, sau đó vội vàng bỏ trứng vào trong sọt, cũng muốn đi bắt cá.

Nhưng còn chưa kịp nhảy vào trong nước, thì đột nhiên có hai con gà rừng không biết từ đâu bay ra, Lương Nguyên dường như đã sớm có chuẩn bị, dùng hai mũi tên cùng lúc bắn chết hai con gà rừng.

Nhìn thấy gà rừng rơi trên mặt đất, đám người Diêm Tùng: “……”Hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?Mới một lát sau, trứng gà rừng, cá với gà rừng tất cả đều có.

Mà còn là tự động đưa tới cửa.

So sánh với sự kinh ngạc của đám người Diêm tướng quân, mấy người Kim phụ đều đã quen với những chuyện này, nhưng sợ bọn họ suy nghĩ lung tung, cho nên mấy người Kim phụ cũng vội vàng hét lên một cách khoa trương.

“Diêm tướng quân, ngài cũng thật là may mắn, đi nhà xí mà cũng có thể nhặt được trứng gà rừng.”

“Nhị Đản, tay của ngươi cũng rất nhanh, một lần đâm xuống thì chính là một con cá, bội phục, vô cùng bội phục!” Nhị Đản chính là tiểu binh đầu tiên phát hiện ra cá.

Kim Dục tặng cho Lương Nguyên một ngón tay cái: “Kỹ năng bắn cung của anh đúng là càng ngày càng lợi hại!” Lương Nguyên nâng cằm, đắc ý nói: “Không lợi hại không được, chúng ta còn có một con đường rất dài để đi, có rất nhiều khó khăn cần phải đối mặt!”

“Aaaa! Sư phụ, lúc nào con mới có thể trở nên lợi hại giống như người!” Đinh Tiêu lao lại đây muốn ôm đùi Lương Nguyên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lương Nguyên lạnh lùng tránh đi: “Kêu Nguyên ca.”

Đinh Tiêu ngoan ngoãn đáp: “Vâng Nguyên ca.”

Cậu nhóc nói xong liền chạy tới nhặt hai con gà rừng kia lên: “Nguyên ca, tối nay để đệ nướng gà cho huynh ăn.”

Kim mẫu nghe vậy lập tức đưa tay về phía nhóc: “Với cái tài nấu ăn có thể độc chết người của con mà còn muốn nướng gà hả, đừng lãng phí nguyên liệu nấu ăn tốt như vậy, mau mang tới đây.”

Đinh Tiêu: “…… Vâng.” Cậu nhóc ngoan ngoãn đưa gà rừng qua.

Đám người Diêm Tùng đang ở bên cạnh nhìn mà hâm mộ không thôi, cách mà ba gia đình này ở chung hòa thuận với nhau cũng thật hạnh phúc!

Sau khi nhổ lông gà rừng với đánh vảy cá xong rồi, đoàn người Kim Dục lúc này mới tiếp tục lên đường.

Sau khi đi chưa đầy một giờ, Diêm Tùng ở phía trước lại nhìn thấy vài con thỏ.

Lại qua không bao lâu, có cái tiểu binh đi nhà xí, lúc trở về trong tay có thêm một con rắn lớn, lại sau đó nữa, Kim Dục bắt được một con hươu bào, Kim mẫu đánh trúng một con chim bồ câu, bốn huynh đệ Đinh gia tìm thấy trứng gà rừng cùng trứng chim……

Đám người Diêm Tùng: “……”

Con đường này bọn họ đã đi vô số lần, trước kia cũng chưa từng thấy được nhiều đồ ăn như vậy, hôm nay rốt cuộc là từ đâu ra?

Vận may dùng mãi không hết sao?

Dọc theo đường đi, đám người Kim Dục gặp may mắn liên tục, còn ở con đường cỏ tranh bên kia, Trâu Ba phái Lý Trung dẫn theo một trăm binh lính tìm tới, vì trời mưa, nên xe trâu cùng với xe ngựa đã để lại chút dấu vết ở những nơi có bùn lầy, Lý Trung phát hiện ra những dấu vết này, lần theo vết tích liền tới được nơi có quân đội Xích Vân mai phục.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Di Động Chạy Nạn, Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng

Số ký tự: 0