Mang Theo Hệ Thống Giao Dịch Trở Về Cổ Đại Làm Giàu
Chương 10
Mâm Xôi
2024-07-21 14:19:42
Hôm nay cũng như mọi hôm nhưng mà hái không được nhiều lắm, vì quanh chỗ đó hai người đã hái gần như không còn.
" Thôi hôm nay chỉ hái được bằng này, trong nhà cũng có nhiều rồi, đợi hôm này đi bán, muội có thể mang hết hay không" Lâm Tú Vân đã phơi được khoảng 1 cân mộc nhĩ khô để trong nhà rồi, cái này nhìn thì nhiều nhưng không nặng, chỉ cồng kềnh thôi.
" Vâng vậy chúng ta về đi"
Về nhà là buổi trưa, lấy trứng gà mua được trong hệ thống, cô lấy 2 quả nấu canh trứng, còn lại 1 quả thì xào với rau hẹ cô hái được ở trên núi sáng nay. Mặc dù không có dầu nhưng đã rất ngon rồi.
Trưa này nấu thêm chút cháo ngô loãng nữa là tuyệt lắm rồi
Buổi trưa hai ông bà Hứa đi làm trở về thấy đồ ăn sẵn trên bàn cũng vui vẻ, cháu gái rất chăm chỉ lại ngoan, ông bà cũng vui mừng:" Ông bà, hai người mau vào ăn cơm, hôm nay có đồ ăn ngon lắm ạ"
" Có gì mà cháu vui vẻ thế" Hai ông bà biết nhà mình thế nào mà, làm gì có đồ gì mà ngon chứ
Lúc nhìn thấy canh trứng và rau hẹ xào trên bàn, hai ông bà đều cực kỳ ngạc nhiên:" Vi Vi, cháu lấy trứng ở đâu ra thế?"
"Cái này là lúc sáng lên núi cháu có nhặt được đấy ạ, ông bà hai người mai tới ăn đi ạ, lâu lắm rồi nhà mình không ăn cái này rồi"
" Cháu cái đứa này, nhặt được trứng gà không dễ, cháu không giữ lại để ăn dần, sao nấu một lúc nhiều như thế" Bà nội Hứa đau lòng nói, này là bao nhiêu trứng chứ
" Bà nội, sao cháu có thể giữ lại ăn một mình được, ông bà nội vất vả nuôi cháu, cháu sao có thể tệ hại đến mức này chứ" Hứa Vi Vi nói
" Nhưng cũng không thể nấu nhiều như vậy được" Bà nội Hứa biết mình nói lỡ lời, nhưng vẫn nói
" Ông bà nội, sau này cháu sẽ kiếm tiền nuôi hai người, ông bà cứ chờ hưởng phúc đi, mau tới đây ăn canh trứng đi ạ" Hứa Vi Vi không để hai người chối từ, kéo tới bàn, múc vào bát cho hai người canh trứng để ăn trước
" Ông bà không ăn nhiều vậy đâu, cháu mau ăn đi" Hai người không muốn ăn nhiều , chỉ muốn dành cho cháu ăn nhiều hơn chút
" Ây da, bà nội, sao bà lại như vậy chứ, chúng ta là người một nhà, ông bà đi làm vất vả, cháu chỉ muốn bồi bổ cho hai người thôi mà" Hứa Vi Vi đỏ mắt nói
" Ôi Vi Vi, cháu đừng khóc, ông bà ăn là được mà" Thấy cháu gái sắp khóc hai người luống cuống, nhanh chóng thỏa hiệp
" Thế mới được chứ ạ" Hứa Vi Vi nhìn hai người ăn thì cười nói
Hai ông bà cũng rất lâu rồi chưa ăn trứng gà, từ khi cha mẹ Vi Vi mất đi, chỉ có hai người gồng gánh để không chết đói là may mắn lắm rồi, nào có được ăn trừng gà chứ, hương vị này cũng sắp quên tới nơi rồi, vừa ăn vừa nghĩ tới mắt cũng đỏ lên.
" Ông bà có ngon không ạ" Hứa Vi Vi cười híp mắt nói
" Ngon lắm, cháu mau ăn đi" bà nội Hứa nói, đúng là rất ngon, lâu lắm rồi không ăn trứng gà, làm gì có chuyện không ngon chứ
" Cháu nấu cháo ngô loãng có thể ăn kèm với hẹ xào" Hứa Vi Vi lại nói, chỉ muốn ông bà có thể ăn nhiều hơn một chút
" Được được, hôm nay là nhờ phúc của Vi Vi nhà chúng ta" Ông nội vui vẻ nói, bữa cơm này là bữa cơm ngon nhất từ 7 năm qua, ông bà vừa vui vừa hạnh phúc
" Thôi hôm nay chỉ hái được bằng này, trong nhà cũng có nhiều rồi, đợi hôm này đi bán, muội có thể mang hết hay không" Lâm Tú Vân đã phơi được khoảng 1 cân mộc nhĩ khô để trong nhà rồi, cái này nhìn thì nhiều nhưng không nặng, chỉ cồng kềnh thôi.
" Vâng vậy chúng ta về đi"
Về nhà là buổi trưa, lấy trứng gà mua được trong hệ thống, cô lấy 2 quả nấu canh trứng, còn lại 1 quả thì xào với rau hẹ cô hái được ở trên núi sáng nay. Mặc dù không có dầu nhưng đã rất ngon rồi.
Trưa này nấu thêm chút cháo ngô loãng nữa là tuyệt lắm rồi
Buổi trưa hai ông bà Hứa đi làm trở về thấy đồ ăn sẵn trên bàn cũng vui vẻ, cháu gái rất chăm chỉ lại ngoan, ông bà cũng vui mừng:" Ông bà, hai người mau vào ăn cơm, hôm nay có đồ ăn ngon lắm ạ"
" Có gì mà cháu vui vẻ thế" Hai ông bà biết nhà mình thế nào mà, làm gì có đồ gì mà ngon chứ
Lúc nhìn thấy canh trứng và rau hẹ xào trên bàn, hai ông bà đều cực kỳ ngạc nhiên:" Vi Vi, cháu lấy trứng ở đâu ra thế?"
"Cái này là lúc sáng lên núi cháu có nhặt được đấy ạ, ông bà hai người mai tới ăn đi ạ, lâu lắm rồi nhà mình không ăn cái này rồi"
" Cháu cái đứa này, nhặt được trứng gà không dễ, cháu không giữ lại để ăn dần, sao nấu một lúc nhiều như thế" Bà nội Hứa đau lòng nói, này là bao nhiêu trứng chứ
" Bà nội, sao cháu có thể giữ lại ăn một mình được, ông bà nội vất vả nuôi cháu, cháu sao có thể tệ hại đến mức này chứ" Hứa Vi Vi nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Nhưng cũng không thể nấu nhiều như vậy được" Bà nội Hứa biết mình nói lỡ lời, nhưng vẫn nói
" Ông bà nội, sau này cháu sẽ kiếm tiền nuôi hai người, ông bà cứ chờ hưởng phúc đi, mau tới đây ăn canh trứng đi ạ" Hứa Vi Vi không để hai người chối từ, kéo tới bàn, múc vào bát cho hai người canh trứng để ăn trước
" Ông bà không ăn nhiều vậy đâu, cháu mau ăn đi" Hai người không muốn ăn nhiều , chỉ muốn dành cho cháu ăn nhiều hơn chút
" Ây da, bà nội, sao bà lại như vậy chứ, chúng ta là người một nhà, ông bà đi làm vất vả, cháu chỉ muốn bồi bổ cho hai người thôi mà" Hứa Vi Vi đỏ mắt nói
" Ôi Vi Vi, cháu đừng khóc, ông bà ăn là được mà" Thấy cháu gái sắp khóc hai người luống cuống, nhanh chóng thỏa hiệp
" Thế mới được chứ ạ" Hứa Vi Vi nhìn hai người ăn thì cười nói
Hai ông bà cũng rất lâu rồi chưa ăn trứng gà, từ khi cha mẹ Vi Vi mất đi, chỉ có hai người gồng gánh để không chết đói là may mắn lắm rồi, nào có được ăn trừng gà chứ, hương vị này cũng sắp quên tới nơi rồi, vừa ăn vừa nghĩ tới mắt cũng đỏ lên.
" Ông bà có ngon không ạ" Hứa Vi Vi cười híp mắt nói
" Ngon lắm, cháu mau ăn đi" bà nội Hứa nói, đúng là rất ngon, lâu lắm rồi không ăn trứng gà, làm gì có chuyện không ngon chứ
" Cháu nấu cháo ngô loãng có thể ăn kèm với hẹ xào" Hứa Vi Vi lại nói, chỉ muốn ông bà có thể ăn nhiều hơn một chút
" Được được, hôm nay là nhờ phúc của Vi Vi nhà chúng ta" Ông nội vui vẻ nói, bữa cơm này là bữa cơm ngon nhất từ 7 năm qua, ông bà vừa vui vừa hạnh phúc
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro