Mang Theo Hệ Thống Giao Dịch Trở Về Cổ Đại Làm Giàu
Chương 12
Mâm Xôi
2024-07-21 14:19:42
Hai thím cháu đi tới chợ thì cũng đã khoảng 9 giờ sáng rồi, lúc này chợ còn rất đông, vì có người nói chuyện trên đường nên cô cảm thấy cũng không xa lắm, tới chợ thì hai thím cháu tách ra, cô đi dạo một vòng khắp chợ.
Ở chợ này bên ngoài chủ yếu bán rau củ ở trên núi, do có thể thôn dân hái ngày hôm qua hoặc sáng sớm, nên rau còn rất mới, có một số loại cô cũng không biết tên, nhưng chỉ biết có thể ăn được. Rau rất đa dạng, có nhà bán trứng gà, nhưng cũng không nhiều, có thể là tích góp cả tuần mới được khoảng 10 quả, tính theo giá ở đấy thì trứng gà 2 xu một quả, không nhiều người muốn mua lắm.
Đắt hơn nhiều so với trên hệ thống, cô cũng sẽ không mua. Đi thêm một đoạn bên trong cô phát hiện có người bán củ tam thất, trong đông y tam thất vị ngọt, hơi đắng, có tính ấm, vì vậy rất hiệu quả để cầm máu, giảm đau, giảm sưng tấy, triệu chứng hoa mắt chóng mặt sau khi sinh,...
Nói chung nó có nhiều tác dụng, thường là sử dụng củ phơi khô nghiền thành bột, nhưng không biết sao tam thất lại bán ở chợ như rau thế này.
" Đại thúc, cái này là gì vậy ạ?" Hứa Vi Vi đi hỏi vờ tò mò hỏi
" Tiểu cô nương, cái này thúc cũng không biết, chỉ là thúc đã ăn thử rồi, không có độc, hôm qua lên núi thấy rất nhiều, nên mới đào về bán thử xem, thúc đã ăn thử rồi, chắc chắn không có độc, nhưng thúc không biết cái này bán có ai mua không, nhưng vẫn thử xem, cháu gái cháu có muốn mua không, cái này thúc bán rất rẻ, tất cả chỗ này chỉ lấy 5 xu, thế nào?" Đại thúc cười híp mắt nói
Hứa Vi Vi nhìn đống tam thất to như một ngọn núi nhỏ bên dưới vui vẻ, nhiều tam thất thế này mà có 5 xu, vậy quá hời rồi. Thật ra nếu như người không biết đại thúc này đưa ra giá 5 xu này còn bị mắng là ăn cướp đấy, thứ không giúp no bụng mà bán tận 5 xu thì ai mua chứ.
" Được đại thúc, vậy quyết định 5 xu đi, rẻ hơn nhiều so với rau dại rồi" Hứa Vi Vi nói
Đại thúc nghe vậy thì cảm giác mình lừa trẻ con, có hơi áy náy, cái này nào tính gì là rau dại chứ, còn chưa biết có no bụng hay không, nhưng mà nếu người ta đã muốn mua vậy ông ta cũng không thể không bán, ai ngại tiền chứ
" Nhưng mà đại thúc, hiện tại cháu còn phải bán chút đồ nữa, thúc có thể trông hộ cháu một chút cháu đi bán chỗ đồ này rồi trở về được không?" Hứa Vi Vi đang mang cả giỏ mộc nhĩ khô, không còn chỗ để chỗ tam thất này nữa
" Được rồi, chỉ cần cháu nhớ quay lại là được" Đại thúc thấy vậy cũng không nói gì nhiều chỉ dặn dò Hứa Vi Vi một câu
" Thế này đi, thúc gói lại chỗ này để gọn một bên, cháu đưa trước cho thúc 2 xu làm tin được không ạ?" Hứa Vi Vi, cũng biết lo lắng của đại thúc này nên mới đề nghị
" Được được, vậy để ta gói lại, cháu cứ đi bán đồ đi" Hứa Vi Vi lấy 2 xu đưa cho đại thúc, tiền này là cô đổi ra từ hệ thống trước khi đi tới chợ, vì sợ lên chợ có đồ gì cần mua
Sau khi nhớ chỗ, cô đi tới ngay đoạn vắng vẻ, cho tất cả mộc nhĩ khô lên kệ hàng trên hệ thống, sau đó nhanh chóng quay lại:" Ồ, cháu đi nhanh vậy sao"
Đại thúc thấy cô đi nhanh về thế cũng kinh ngạc không thôi, Hứa Vi Vi cười nói:" Cháu gặp một người mua hết chỗ rau hôm nay nên là quay lại sớm ạ"
Ở chợ này bên ngoài chủ yếu bán rau củ ở trên núi, do có thể thôn dân hái ngày hôm qua hoặc sáng sớm, nên rau còn rất mới, có một số loại cô cũng không biết tên, nhưng chỉ biết có thể ăn được. Rau rất đa dạng, có nhà bán trứng gà, nhưng cũng không nhiều, có thể là tích góp cả tuần mới được khoảng 10 quả, tính theo giá ở đấy thì trứng gà 2 xu một quả, không nhiều người muốn mua lắm.
Đắt hơn nhiều so với trên hệ thống, cô cũng sẽ không mua. Đi thêm một đoạn bên trong cô phát hiện có người bán củ tam thất, trong đông y tam thất vị ngọt, hơi đắng, có tính ấm, vì vậy rất hiệu quả để cầm máu, giảm đau, giảm sưng tấy, triệu chứng hoa mắt chóng mặt sau khi sinh,...
Nói chung nó có nhiều tác dụng, thường là sử dụng củ phơi khô nghiền thành bột, nhưng không biết sao tam thất lại bán ở chợ như rau thế này.
" Đại thúc, cái này là gì vậy ạ?" Hứa Vi Vi đi hỏi vờ tò mò hỏi
" Tiểu cô nương, cái này thúc cũng không biết, chỉ là thúc đã ăn thử rồi, không có độc, hôm qua lên núi thấy rất nhiều, nên mới đào về bán thử xem, thúc đã ăn thử rồi, chắc chắn không có độc, nhưng thúc không biết cái này bán có ai mua không, nhưng vẫn thử xem, cháu gái cháu có muốn mua không, cái này thúc bán rất rẻ, tất cả chỗ này chỉ lấy 5 xu, thế nào?" Đại thúc cười híp mắt nói
Hứa Vi Vi nhìn đống tam thất to như một ngọn núi nhỏ bên dưới vui vẻ, nhiều tam thất thế này mà có 5 xu, vậy quá hời rồi. Thật ra nếu như người không biết đại thúc này đưa ra giá 5 xu này còn bị mắng là ăn cướp đấy, thứ không giúp no bụng mà bán tận 5 xu thì ai mua chứ.
" Được đại thúc, vậy quyết định 5 xu đi, rẻ hơn nhiều so với rau dại rồi" Hứa Vi Vi nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại thúc nghe vậy thì cảm giác mình lừa trẻ con, có hơi áy náy, cái này nào tính gì là rau dại chứ, còn chưa biết có no bụng hay không, nhưng mà nếu người ta đã muốn mua vậy ông ta cũng không thể không bán, ai ngại tiền chứ
" Nhưng mà đại thúc, hiện tại cháu còn phải bán chút đồ nữa, thúc có thể trông hộ cháu một chút cháu đi bán chỗ đồ này rồi trở về được không?" Hứa Vi Vi đang mang cả giỏ mộc nhĩ khô, không còn chỗ để chỗ tam thất này nữa
" Được rồi, chỉ cần cháu nhớ quay lại là được" Đại thúc thấy vậy cũng không nói gì nhiều chỉ dặn dò Hứa Vi Vi một câu
" Thế này đi, thúc gói lại chỗ này để gọn một bên, cháu đưa trước cho thúc 2 xu làm tin được không ạ?" Hứa Vi Vi, cũng biết lo lắng của đại thúc này nên mới đề nghị
" Được được, vậy để ta gói lại, cháu cứ đi bán đồ đi" Hứa Vi Vi lấy 2 xu đưa cho đại thúc, tiền này là cô đổi ra từ hệ thống trước khi đi tới chợ, vì sợ lên chợ có đồ gì cần mua
Sau khi nhớ chỗ, cô đi tới ngay đoạn vắng vẻ, cho tất cả mộc nhĩ khô lên kệ hàng trên hệ thống, sau đó nhanh chóng quay lại:" Ồ, cháu đi nhanh vậy sao"
Đại thúc thấy cô đi nhanh về thế cũng kinh ngạc không thôi, Hứa Vi Vi cười nói:" Cháu gặp một người mua hết chỗ rau hôm nay nên là quay lại sớm ạ"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro