Mang Theo Hệ Thống Giao Dịch Trở Về Cổ Đại Làm Giàu
Chương 19
Mâm Xôi
2024-07-21 14:19:42
" Hôm trước bọn cháu hái bên này cũng không còn nhiều chúng ta qua đằng kia xem" Tú Vân tỷ nói
Quả nhiên bên phía này, có rất nhiều mộc nhĩ tươi, tai nhĩ cũng lớn, mọi người khí thế ngất trời hái hái, được một nửa ngày thì ai cũng đầy một giỏ
Hứa VI Vi nói:" Bây giờ về phơi khô trước để kịp nắng, chiều tới chỗ này hái tiếp được không ạ?"
" Nhà thím để hai vợ chồng thằng cả về phơi trước, thím ở lại đây hái nốt"
" Vậy cũng được ạ, vậy cháu với ông bà về trước, chút nữa lại ra đây ạ" Hứa Vi Vi sợ ông bà mệt mỏi, nên thúc giục hai người mang về phơi khô, ăn cơm xong lại đi ra đây hái tiếp
" ông bà chúng ta về trước đã ạ, tranh thủ nắng phơi khô, nếu không để lâu nó sẽ sẽ có mùi ôi" Hứa Vi Vi nói, mặc dù thời tiết khá khô, nhưng nếu phơi được nắng thì sẽ tốt hơn
" Uhm được rồi về trước đã" Ông nội Hứa nói
Ba người cõng giỏ mộc nhĩ về nhà, trên đường vì là trưa rồi, nên cũng không gặp thôn dân nào, nên đi thẳng vào cổng, sau khi lấy hết phiên tren trong nhà ra để phơi mộc nhĩ, thì Hứa Vi Vi đi nấu cơm trưa
Để lại hai người đang rải nấm bên ngoài, hai người muốn phơi khô nhanh nên rải chậm từng tai nhĩ một, phải nói là chăm chút cẩn thận. Cô cũng đã nói chỉ cần sanh đều là được rồi, nhưng hai người nhất quyết không nghe, đây đều là tiền cả, sao có thể qua loa được.
Hai người còn dùng dao cắt sạch phần chân nấm bị dính củi mục cho sạch sẽ, nhưng vậy bán sẽ được giá hơn.
Bữa trưa Hứa Vi Vi làm bánh ngô nướng, thêm một bát canh trứng, và rau hẹ xào tóp mỡ hôm qua, món ăn đơn giản nhưng lại ngon cũng dễ làm
Bột ngô nhào rồi ủ một lúc cho nở, sau đó cho vào chảo nướng đủ 3 cái lớn, canh trứng thì nấu với hành lá, hiện tại không có cà chua nên cô cho thêm chút rau hẹ vào cho thanh mát. tóp mỡ xào rau hẹ thì càng đơn giản, hôm qua còn nhiều tóp mỡ, nên cô lấy một phần ra xào, cũng được khá nhiều.
" Ông bà ơi, đồ ăn xong rồi, hai người mau vào ăn cơm thôi ạ" Làm xong cơm thì cô gọi hai người vào ăn cơm
" Uhm ông bà vào đây" Hai người mau chóng lau tay đi vào nhà
" Sao cháu nấu nhiều đồ thế" Thấy bàn nhiều đồ ăn bà nội lại hỏi
" Có nhiều đâu ạ" Hứa Vi Vi cười nói
" Phải ăn mới có sức chiều đi hái chứ ạ"
Cả nhà ăn xong, vì lo lắng sẽ không ai trông mộc nhĩ, nên để bà nội ở nhà trông chừng, hai ông cháu lại đi núi phía sau hái tiếp, tới nơi cả nhà thím Lâm đã đi chỗ khac rồi, hai ông cháu lại đi tiếp phía trên thì thấy cả nhà đang hái, mội người cũng được nửa giỏ.
" Thím, cả nhà đã ăn cơm chưa ạ" Hứa Vi Vi nói, không biết cả nhà có trở lại ăn hay không nữa, chỉ sợ ham quá mà quên cả ăn
" chị dâu cháu đã mang đồ ăn đến rồi, chiều nay còn phải phơi mộc nhĩ nên nó với Đại Bảo ở nhà rồi" Thím Lâm vừa hái vừa nói
" Chỗ này còn nhiều lắm, mọi người tranh thủ hái đi"
" Vâng ạ, ông ơi, chúng ta sang bên chỗ cây kia đi" Hứa Vi Vi nói, thấy nhà họ Lâm hái bên này rồi,hai ông cháu lại sang bên kia tìm kiếm
Mấy ngày hái mộc nhĩ, phơi lại hái cũng nhà Tú Vân tỷ sau khi phơi khô cũng được khoảng 10 cân khô, nhà Vi VI thì ít hơn chỉ được khoảng 5 cân khô. Đến ngày mai cũng là ngày chợ phiên rồi, Hứa Vi Vi lại phải ngụy trang để đến chợ.
Quả nhiên bên phía này, có rất nhiều mộc nhĩ tươi, tai nhĩ cũng lớn, mọi người khí thế ngất trời hái hái, được một nửa ngày thì ai cũng đầy một giỏ
Hứa VI Vi nói:" Bây giờ về phơi khô trước để kịp nắng, chiều tới chỗ này hái tiếp được không ạ?"
" Nhà thím để hai vợ chồng thằng cả về phơi trước, thím ở lại đây hái nốt"
" Vậy cũng được ạ, vậy cháu với ông bà về trước, chút nữa lại ra đây ạ" Hứa Vi Vi sợ ông bà mệt mỏi, nên thúc giục hai người mang về phơi khô, ăn cơm xong lại đi ra đây hái tiếp
" ông bà chúng ta về trước đã ạ, tranh thủ nắng phơi khô, nếu không để lâu nó sẽ sẽ có mùi ôi" Hứa Vi Vi nói, mặc dù thời tiết khá khô, nhưng nếu phơi được nắng thì sẽ tốt hơn
" Uhm được rồi về trước đã" Ông nội Hứa nói
Ba người cõng giỏ mộc nhĩ về nhà, trên đường vì là trưa rồi, nên cũng không gặp thôn dân nào, nên đi thẳng vào cổng, sau khi lấy hết phiên tren trong nhà ra để phơi mộc nhĩ, thì Hứa Vi Vi đi nấu cơm trưa
Để lại hai người đang rải nấm bên ngoài, hai người muốn phơi khô nhanh nên rải chậm từng tai nhĩ một, phải nói là chăm chút cẩn thận. Cô cũng đã nói chỉ cần sanh đều là được rồi, nhưng hai người nhất quyết không nghe, đây đều là tiền cả, sao có thể qua loa được.
Hai người còn dùng dao cắt sạch phần chân nấm bị dính củi mục cho sạch sẽ, nhưng vậy bán sẽ được giá hơn.
Bữa trưa Hứa Vi Vi làm bánh ngô nướng, thêm một bát canh trứng, và rau hẹ xào tóp mỡ hôm qua, món ăn đơn giản nhưng lại ngon cũng dễ làm
Bột ngô nhào rồi ủ một lúc cho nở, sau đó cho vào chảo nướng đủ 3 cái lớn, canh trứng thì nấu với hành lá, hiện tại không có cà chua nên cô cho thêm chút rau hẹ vào cho thanh mát. tóp mỡ xào rau hẹ thì càng đơn giản, hôm qua còn nhiều tóp mỡ, nên cô lấy một phần ra xào, cũng được khá nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Ông bà ơi, đồ ăn xong rồi, hai người mau vào ăn cơm thôi ạ" Làm xong cơm thì cô gọi hai người vào ăn cơm
" Uhm ông bà vào đây" Hai người mau chóng lau tay đi vào nhà
" Sao cháu nấu nhiều đồ thế" Thấy bàn nhiều đồ ăn bà nội lại hỏi
" Có nhiều đâu ạ" Hứa Vi Vi cười nói
" Phải ăn mới có sức chiều đi hái chứ ạ"
Cả nhà ăn xong, vì lo lắng sẽ không ai trông mộc nhĩ, nên để bà nội ở nhà trông chừng, hai ông cháu lại đi núi phía sau hái tiếp, tới nơi cả nhà thím Lâm đã đi chỗ khac rồi, hai ông cháu lại đi tiếp phía trên thì thấy cả nhà đang hái, mội người cũng được nửa giỏ.
" Thím, cả nhà đã ăn cơm chưa ạ" Hứa Vi Vi nói, không biết cả nhà có trở lại ăn hay không nữa, chỉ sợ ham quá mà quên cả ăn
" chị dâu cháu đã mang đồ ăn đến rồi, chiều nay còn phải phơi mộc nhĩ nên nó với Đại Bảo ở nhà rồi" Thím Lâm vừa hái vừa nói
" Chỗ này còn nhiều lắm, mọi người tranh thủ hái đi"
" Vâng ạ, ông ơi, chúng ta sang bên chỗ cây kia đi" Hứa Vi Vi nói, thấy nhà họ Lâm hái bên này rồi,hai ông cháu lại sang bên kia tìm kiếm
Mấy ngày hái mộc nhĩ, phơi lại hái cũng nhà Tú Vân tỷ sau khi phơi khô cũng được khoảng 10 cân khô, nhà Vi VI thì ít hơn chỉ được khoảng 5 cân khô. Đến ngày mai cũng là ngày chợ phiên rồi, Hứa Vi Vi lại phải ngụy trang để đến chợ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro