Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Nữ Chính Tới
2024-08-01 13:01:46
Hai anh em Tần Dư và Tần Mai đứng ở cửa.
Sau khi bọn họ nhìn thấy Dung Yên ra ngoài, hai anh em nhìn vào trong phòng.
Rõ ràng là muốn đi vào thăm anh cả của bọn họ.
“Chị dâu cả, bên ngoài có người tìm……” Thật ra điều Tần Dư muốn hỏi nhất là anh cả của mình như thế nào rồi .
Dung Yên nghe thấy tiếng gọi chị dâu cả này, không nhịn được mà nhướng mày.
Xem ra mới qua một đêm, thái độ của thằng nhóc này với cô thật sự thay đổi rất nhiều!
“Hai em có thể vào thăm anh cả một lát.”
Vừa mới dứt lời, hai anh em vội vàng chạy vào trong nhà.
“Anh cả, anh tỉnh rồi sao?”
Dung Yên nghe thấy giọng nói vui mừng, ngạc nhiên của Tần Dư, không nhịn được nhếch môi cười.
Sau đó cô cất bước ra ngoài mở cửa nhà.
Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp Từ Khả, Dung Yên cười thầm trong lòng, nữ chủ tổ đối chiếu đã đến nhà rồi sao?
Ồ! Đây là đến để thăm dò thật giả sao?
Chậc!
“Là cô à! Tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Giọng điệu thản nhiên này khiến trong lòng Từ Khả cảm thấy khó chịu hồi hộp, chuyện này khiến cô ta càng thêm hối hận vì đã ra ngoài hôm qua.
Nếu không thì, có cô ta ở bên cạnh, sao Dung Yên có thể tránh được?
Cố gắng nở một nụ cười, “Dung Yên, hôm qua tôi không có ở đây, tới tối qua tôi mới về thì nghe nói cô xém chút nữa xảy ra chuyện rồi, cho nên đến đây xem thử, cô không sao chứ?”
Dung Yên nhướng mày nhìn cô, “Vậy cô hy vọng tôi có sao? Hay là hy vọng tôi không sao?”
Từ Khả nghe thấy mấy lời kỳ lạ này của Dung Yên, cuối cùng cũng phát hiện sự bất thường của cô .
“…… Dung Yên, sao cô lại hỏi như vậy chứ? Đương nhiên là tôi hy vọng cô không sao……”
Dung Yên cười lạnh: “Tôi có sao hay không, chẳng lẽ cô ở ký túc xá của thanh niên trí thức, không phải biết rõ ràng nhất sao?”
Nếu như Cố Lan đáng hận, như vậy thì người phụ nữ trước mắt không những đáng hận mà còn đáng sợ nữa, là một con bò cạp có độc.
Người phụ nữ này chính là ăn màn thầu máu của nguyên chủ và những người thân cận bên cạnh nguyên chủ, mới có thể trở thành thành tổ đối chiếu của nguyên chủ mà có cuộc sống tốt đẹp.
Nguyên chủ qua đời, Tần Dã- người kết hôn với nguyên chủ, ba anh em bọn họ cũng không có kết cục tốt đẹp, cha mẹ ruột của nguyên chủ cũng chết thảm.
Người phụ nữ này đã hút hết tất cả vận khí của một vài người thân thiết với nguyên chủ nhất.
Cô ta mới có thành tích như vậy.
Người vừa được đoàn sủng vừa có vận may…… Tôi nhổ vào!
Nói là trộm —— Cũng là coi trọng người phụ nữ này rồi
Từ Khả tỏ vẻ đau lòng, ấm ức mà nói:
“Dung Yên, tôi chỉ là tốt bụng hỏi thăm một chút mà thôi, hôm nay cô bị gì vậy? Nói chuyện khó chịu như vậy?”
Có phải Tần Dã đã xảy ra chuyện rồi không?
Theo lý, ở trong mộng…… Tối qua Tần Dã hẳn là đã bị lợn rừng đâm chết rồi. Chỉ cần Tần Dã chết rồi, Dung Yên còn có thể có cuộc sống tốt sao?
Tần Khả đè nén sự kích động trong lòng.
Ánh mắt của cô ta quá sáng, Dung Yên lại không phải người mù, sao lại không nhìn thấy?
Trong lòng cười nhạo một tiếng, cô cũng không rảnh rỗi đứng nói chuyện với người phụ nữ này ở đây.
“Ai cần lòng tốt của cô, mau cút về cho tôi, sau này ký túc của thanh niên trí thức xảy ra chuyện gì, cũng đừng đến tìm tôi, bây giờ tôi cũng không được coi là thanh niên trí thức.”
Từ Khả kinh ngạc: “Cô……”
Sau khi bọn họ nhìn thấy Dung Yên ra ngoài, hai anh em nhìn vào trong phòng.
Rõ ràng là muốn đi vào thăm anh cả của bọn họ.
“Chị dâu cả, bên ngoài có người tìm……” Thật ra điều Tần Dư muốn hỏi nhất là anh cả của mình như thế nào rồi .
Dung Yên nghe thấy tiếng gọi chị dâu cả này, không nhịn được mà nhướng mày.
Xem ra mới qua một đêm, thái độ của thằng nhóc này với cô thật sự thay đổi rất nhiều!
“Hai em có thể vào thăm anh cả một lát.”
Vừa mới dứt lời, hai anh em vội vàng chạy vào trong nhà.
“Anh cả, anh tỉnh rồi sao?”
Dung Yên nghe thấy giọng nói vui mừng, ngạc nhiên của Tần Dư, không nhịn được nhếch môi cười.
Sau đó cô cất bước ra ngoài mở cửa nhà.
Khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp Từ Khả, Dung Yên cười thầm trong lòng, nữ chủ tổ đối chiếu đã đến nhà rồi sao?
Ồ! Đây là đến để thăm dò thật giả sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chậc!
“Là cô à! Tìm tôi có chuyện gì vậy?”
Giọng điệu thản nhiên này khiến trong lòng Từ Khả cảm thấy khó chịu hồi hộp, chuyện này khiến cô ta càng thêm hối hận vì đã ra ngoài hôm qua.
Nếu không thì, có cô ta ở bên cạnh, sao Dung Yên có thể tránh được?
Cố gắng nở một nụ cười, “Dung Yên, hôm qua tôi không có ở đây, tới tối qua tôi mới về thì nghe nói cô xém chút nữa xảy ra chuyện rồi, cho nên đến đây xem thử, cô không sao chứ?”
Dung Yên nhướng mày nhìn cô, “Vậy cô hy vọng tôi có sao? Hay là hy vọng tôi không sao?”
Từ Khả nghe thấy mấy lời kỳ lạ này của Dung Yên, cuối cùng cũng phát hiện sự bất thường của cô .
“…… Dung Yên, sao cô lại hỏi như vậy chứ? Đương nhiên là tôi hy vọng cô không sao……”
Dung Yên cười lạnh: “Tôi có sao hay không, chẳng lẽ cô ở ký túc xá của thanh niên trí thức, không phải biết rõ ràng nhất sao?”
Nếu như Cố Lan đáng hận, như vậy thì người phụ nữ trước mắt không những đáng hận mà còn đáng sợ nữa, là một con bò cạp có độc.
Người phụ nữ này chính là ăn màn thầu máu của nguyên chủ và những người thân cận bên cạnh nguyên chủ, mới có thể trở thành thành tổ đối chiếu của nguyên chủ mà có cuộc sống tốt đẹp.
Nguyên chủ qua đời, Tần Dã- người kết hôn với nguyên chủ, ba anh em bọn họ cũng không có kết cục tốt đẹp, cha mẹ ruột của nguyên chủ cũng chết thảm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người phụ nữ này đã hút hết tất cả vận khí của một vài người thân thiết với nguyên chủ nhất.
Cô ta mới có thành tích như vậy.
Người vừa được đoàn sủng vừa có vận may…… Tôi nhổ vào!
Nói là trộm —— Cũng là coi trọng người phụ nữ này rồi
Từ Khả tỏ vẻ đau lòng, ấm ức mà nói:
“Dung Yên, tôi chỉ là tốt bụng hỏi thăm một chút mà thôi, hôm nay cô bị gì vậy? Nói chuyện khó chịu như vậy?”
Có phải Tần Dã đã xảy ra chuyện rồi không?
Theo lý, ở trong mộng…… Tối qua Tần Dã hẳn là đã bị lợn rừng đâm chết rồi. Chỉ cần Tần Dã chết rồi, Dung Yên còn có thể có cuộc sống tốt sao?
Tần Khả đè nén sự kích động trong lòng.
Ánh mắt của cô ta quá sáng, Dung Yên lại không phải người mù, sao lại không nhìn thấy?
Trong lòng cười nhạo một tiếng, cô cũng không rảnh rỗi đứng nói chuyện với người phụ nữ này ở đây.
“Ai cần lòng tốt của cô, mau cút về cho tôi, sau này ký túc của thanh niên trí thức xảy ra chuyện gì, cũng đừng đến tìm tôi, bây giờ tôi cũng không được coi là thanh niên trí thức.”
Từ Khả kinh ngạc: “Cô……”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro