Mang Theo Không Gian Xuyên Đến Những Năm 60: Tôi Được Thừa Kế Hàng Tỉ Tài Sản
Chương 4
2024-10-07 17:52:45
Sáng hôm sau, Giản Thư lái xe lên thành phố.
Ở thành phố lớn người ta giàu có nhiều hơn, cô mua sắm cũng dễ hơn, không ai để ý.
Nếu ở quê, mua nhiều như vậy sẽ bị người ta dòm ngó ngay.
Giản Thư thuê một nhà kho ở thành phố, ban đầu chỉ định thuê một tháng, nhưng chủ kho không chịu, cuối cùng đành phải thuê ba tháng, trả tiền một lần.
Sau đó cô lại thuê thêm một căn hộ, dự định sẽ ở tạm trên này một thời gian để tiện mua sắm.
May là bây giờ đang nghỉ hè, Giản Thư không phải đi học, nếu không cũng khó mà thu xếp được.
Sắp xếp xong xuôi, cô lái xe đến khu chợ đầu mối lớn nhất thành phố, mua sỉ số lượng lớn hàng hóa.
Mua ở chợ đầu mối sẽ có lợi hơn rất nhiều.
Giản Thư chọn chợ đầu mối không chỉ vì hàng hóa ở đây rẻ mà còn bởi việc mua bán số lượng lớn sẽ ít bị chú ý hơn.
Trong chợ này có vô số giao dịch lớn nhỏ, lượng hàng cô mua so với những người khác thật chẳng đáng kể gì.
Dạo quanh một vòng, Giản Thư chọn cửa hàng có vẻ làm ăn tốt nhất, đặt mua ngay 10.000 cân gạo, 10.000 cân bột mì, cùng các loại ngũ cốc như bắp, đậu nành, khoai lang đỏ, đậu xanh, gạo đen, đậu đỏ...
mỗi loại 2.000 cân.
Thấy cửa hàng có bán cả khoai lang khô, bún gạo, mì sợi, bột ngô, cô cũng mua thêm mỗi thứ 2.000 cân, riêng mì sợi cô lấy đến 5.000 cân.
Lương thực chính trước mắt tạm thời tích trữ chừng ấy.
Thời gian có hạn, cô không biết lúc nào sẽ phải xuyên không, mà còn nhiều thứ khác cần phải mua, không thể lãng phí hết thời gian ở đây.
Thực phẩm tươi sống là thứ không thể thiếu.
Giản Thư đã thử nghiệm và phát hiện tầng hầm trong không gian có thể bảo quản đồ ăn tươi.
Những gì cô cất vào đó sẽ giữ nguyên như lúc đầu, không hề thay đổi.
Tầng hầm này rộng lớn vô cùng, cô đã thử chất đầy đồ trong nhà vào đó mà vẫn chưa chiếm hết một góc nhỏ, chẳng rõ giới hạn của nó là bao nhiêu.
Vì vậy, cô đặt mua 2.000 cân thịt heo, bò, dê, gà và vịt.
Cô không mua quá nhiều, dự định sẽ mua thêm một số con sống để nuôi trong không gian, khi nào cần chỉ việc bắt giết, rất tiện lợi.
Ngoài ra, các loại đường, trà, rượu và thuốc lá cũng là những mặt hàng dễ trao đổi.
Ở bất kỳ thời đại nào, luôn có những người giàu và người nghèo.
Người nghèo có thể chật vật với bữa ăn hàng ngày, nhưng những kẻ giàu có thì không thiếu người biết hưởng thụ.
Vì không biết làm đường, cô mua cả đường đỏ, đường trắng, đường mía, đường phèn...
mỗi loại 10.000 cân, cùng với các loại kẹo nổi tiếng như kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, kẹo trái cây, kẹo mềm...
tổng cộng 20.000 cân.
Các loại thuốc lá cô cũng mua mỗi loại một ít để dự trữ, mỗi loại từ thấp đến cao cấp đều mua vài trăm điếu để dùng khi cần thiết.
Rượu bia cũng không thể thiếu, từ bia, rượu trắng, rượu vang đỏ...
cô đều mua theo phân loại từ thấp đến cao, mỗi loại từ 1.000 đến 5.000 cân.
Cô dự định ngoài việc uống, còn có thể dùng chúng để nấu ăn.
Các loại trà như hồng trà, hắc trà, trà xanh cũng được mua theo cấp độ, mỗi loại từ 300 đến 1.000 cân.
Sau khi thỏa thuận xong thời gian giao hàng với cửa hàng, cô lại tiếp tục đi mua hạt giống.
Ở thành phố lớn người ta giàu có nhiều hơn, cô mua sắm cũng dễ hơn, không ai để ý.
Nếu ở quê, mua nhiều như vậy sẽ bị người ta dòm ngó ngay.
Giản Thư thuê một nhà kho ở thành phố, ban đầu chỉ định thuê một tháng, nhưng chủ kho không chịu, cuối cùng đành phải thuê ba tháng, trả tiền một lần.
Sau đó cô lại thuê thêm một căn hộ, dự định sẽ ở tạm trên này một thời gian để tiện mua sắm.
May là bây giờ đang nghỉ hè, Giản Thư không phải đi học, nếu không cũng khó mà thu xếp được.
Sắp xếp xong xuôi, cô lái xe đến khu chợ đầu mối lớn nhất thành phố, mua sỉ số lượng lớn hàng hóa.
Mua ở chợ đầu mối sẽ có lợi hơn rất nhiều.
Giản Thư chọn chợ đầu mối không chỉ vì hàng hóa ở đây rẻ mà còn bởi việc mua bán số lượng lớn sẽ ít bị chú ý hơn.
Trong chợ này có vô số giao dịch lớn nhỏ, lượng hàng cô mua so với những người khác thật chẳng đáng kể gì.
Dạo quanh một vòng, Giản Thư chọn cửa hàng có vẻ làm ăn tốt nhất, đặt mua ngay 10.000 cân gạo, 10.000 cân bột mì, cùng các loại ngũ cốc như bắp, đậu nành, khoai lang đỏ, đậu xanh, gạo đen, đậu đỏ...
mỗi loại 2.000 cân.
Thấy cửa hàng có bán cả khoai lang khô, bún gạo, mì sợi, bột ngô, cô cũng mua thêm mỗi thứ 2.000 cân, riêng mì sợi cô lấy đến 5.000 cân.
Lương thực chính trước mắt tạm thời tích trữ chừng ấy.
Thời gian có hạn, cô không biết lúc nào sẽ phải xuyên không, mà còn nhiều thứ khác cần phải mua, không thể lãng phí hết thời gian ở đây.
Thực phẩm tươi sống là thứ không thể thiếu.
Giản Thư đã thử nghiệm và phát hiện tầng hầm trong không gian có thể bảo quản đồ ăn tươi.
Những gì cô cất vào đó sẽ giữ nguyên như lúc đầu, không hề thay đổi.
Tầng hầm này rộng lớn vô cùng, cô đã thử chất đầy đồ trong nhà vào đó mà vẫn chưa chiếm hết một góc nhỏ, chẳng rõ giới hạn của nó là bao nhiêu.
Vì vậy, cô đặt mua 2.000 cân thịt heo, bò, dê, gà và vịt.
Cô không mua quá nhiều, dự định sẽ mua thêm một số con sống để nuôi trong không gian, khi nào cần chỉ việc bắt giết, rất tiện lợi.
Ngoài ra, các loại đường, trà, rượu và thuốc lá cũng là những mặt hàng dễ trao đổi.
Ở bất kỳ thời đại nào, luôn có những người giàu và người nghèo.
Người nghèo có thể chật vật với bữa ăn hàng ngày, nhưng những kẻ giàu có thì không thiếu người biết hưởng thụ.
Vì không biết làm đường, cô mua cả đường đỏ, đường trắng, đường mía, đường phèn...
mỗi loại 10.000 cân, cùng với các loại kẹo nổi tiếng như kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, kẹo trái cây, kẹo mềm...
tổng cộng 20.000 cân.
Các loại thuốc lá cô cũng mua mỗi loại một ít để dự trữ, mỗi loại từ thấp đến cao cấp đều mua vài trăm điếu để dùng khi cần thiết.
Rượu bia cũng không thể thiếu, từ bia, rượu trắng, rượu vang đỏ...
cô đều mua theo phân loại từ thấp đến cao, mỗi loại từ 1.000 đến 5.000 cân.
Cô dự định ngoài việc uống, còn có thể dùng chúng để nấu ăn.
Các loại trà như hồng trà, hắc trà, trà xanh cũng được mua theo cấp độ, mỗi loại từ 300 đến 1.000 cân.
Sau khi thỏa thuận xong thời gian giao hàng với cửa hàng, cô lại tiếp tục đi mua hạt giống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro