Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Chương 7

Viên Nguyệt Dữu Tử

2024-10-16 20:59:15

Sau khi tốt nghiệp đại học, Thịnh Quân làm việc hai năm tích góp chút tiền, vừa trả trước nhà mới, còn chưa kịp sửa sang lại, ngay khi qua đường, bị xe tải mất khống chế húc cho đi đời nhà ma.

May mắn là sau khi chết, nàng lại bị trói định bởi một hệ thống, tên là "Hệ thống kinh doanh siêu thị".

Chẳng biết tại sao, hệ thống này khi trói định nàng tựa hồ rất vội, chỉ nói sẽ đưa nàng đến thế giới khác mở siêu thị, thông qua bán hàng có thể tích lũy năng lượng, tích đủ năng lượng là có thể đưa nàng sống lại về nhà.

Nghe nói còn có hy vọng sống lại, Thịnh Quân lập tức đồng ý, ký kết khế ước với hệ thống. Ai ngờ vừa ký xong, hệ thống đã mai danh ẩn tích, có gọi thế nào cũng không có động tĩnh, nàng quýnh đến độ chỉ có thể tự mình thăm dò lung tung trong không gian hệ thống, cuối cùng không biết ấn trúng thứ gì, ánh sáng trắng lóe lên, nàng đã xuyên không rồi.

Chờ Thịnh Quân mở mắt ra lần nữa, liền phát hiện hình như mình đã xuyên không, còn bị ném vào trong ngọn núi lớn tối đen như mực.

Thịnh Quân thử kêu gọi hệ thống, nhưng vẫn không trả lời. Nàng còn chưa kịp lo lắng cho vấn đề an toàn của mình, đã cảm thấy cơ thể không thích hợp, ánh mắt giống như tiến hóa, không chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh trước sau trái phải, mà còn có thể nhìn vào bên trong. Nàng vội vàng nhìn vào bên trong một vòng, phát hiện mình đã biến thành một cái máy bán hàng tự động!

Thịnh Quân hơi suy nghĩ, trong đầu bỗng nhiên hiện ra một bảng điều khiển, phía trên hiển thị hàng hóa mà nàng có thể lên kệ để bán, trước mắt chỉ có hai loại là mì gói và nước điện giải.

Trên cùng của bảng điều khiển còn có một thanh năng lượng, cho thấy giá trị năng lượng hiện tại của nàng là 0, cuối thanh năng lượng còn có 0/100. Thịnh Quân suy nghĩ một chút, cảm thấy có thể cần đạt được 100 điểm năng lượng mới có thể đầy thanh năng lượng này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy hệ thống đã đề cập đến việc tích đủ năng lượng là có thể đưa nàng về nhà, nhưng Thịnh Quân cũng không lạc quan, cảm thấy 100 điểm năng lượng này có thể đưa nàng về. Trừ phi là tình huống 1 điểm năng lượng đặc biệt khó có được, nếu không chắc chắn sẽ có trở ngại khác.

Không rõ vì sao hệ thống siêu thị lại để nàng biến thành máy bán hàng, nhưng Thịnh Quân đã chết một lần, nhanh chóng chấp nhận sự thật rằng mình đã biến thành máy bán hàng.

Nghĩ kỹ lại, nếu như nàng xuyên thành người, cho dù tay nắm hệ thống, cũng phải quan tâm tới chuyện mở cửa hàng, bịa đặt thân thế lai lịch cho mình, còn phải giải quyết vấn đề ăn uống của mình, kinh doanh các loại quan hệ nhân mạch, lúc nào cũng phải cảnh giác với cái mạng nhỏ của mình.

Hiện tại thì tốt rồi, nàng trực tiếp biến thành máy bán hàng, không cần ăn không cần uống, không cần nói cho cổ nhân biết đồ vật của mình tới như thế nào, không cần xã giao mở cửa hàng, tùy duyên bán hàng trực tiếp mở cửa, không nhúc nhích là có thể thu tiền, tích góp năng lượng về nhà!

Trước khi tai nạn xe, nàng mệt chết mệt sống hơn hai mươi năm, hiện tại nằm ngửa nghỉ ngơi hẳn cũng không quá đáng nhỉ?

Thịnh Quân lạc quan tiếp tục nghiên cứu bảng điều khiển.

Có lẽ do biến thành máy bán hàng, hệ thống cung cấp không ít chính sách ưu đãi, ví dụ như nàng nhập hàng bổ sung không cần tiền, cũng không hạn chế số lượng, muốn bổ sung bao nhiêu thì bổ sung bấy nhiêu, hàng hóa cũng có thể tự mình định giá.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Số ký tự: 0