Mang Theo Ngàn Tỉ Vật Tư Cùng Con Nhỏ Làm Ruộng

Chương 12

2024-10-08 11:01:57

Không ngờ cô lại nhìn thấy một tiểu thú nhân khoảng mười tuổi, ngay khi nghe lệnh từ mẹ, cậu nhóc liền biến hóa thành một con báo săn nhỏ và nhanh chóng chui vào trong nhà.

Cảnh tượng này làm cô sững sờ đến nỗi không thốt nên lời. Đây là lần đầu tiên cô tận mắt chứng kiến một người hóa thú!

Mặc dù biết mình đang ở Đại lục Thú nhân, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn là điều vô cùng chấn động.

Không tự chủ được, ánh mắt cô lướt qua những thú nhân xung quanh.

Thú nhân có tai báo là báo săn, tai gấu là gấu, tai sư tử là sư tử...

Cái nhìn của Mộ Khanh Khanh khiến đám giống cái cảnh giác, nghi ngờ không biết cô lại định quyến rũ thú nhân nào.

Mộ Khanh Khanh không bận tâm đến ánh mắt của họ, mà ánh mắt cô vô thức chuyển sang những đứa trẻ của mình.

Trong truyện nói chúng là tộc Mặc Xà bị nguyền rủa...

Mặc Xà...

Xà... tức là rắn...

Ngay lập tức, cánh tay của Mộ Khanh Khanh nổi da gà, đôi mắt mở to đầy kinh hãi.

Cô sợ hãi tột cùng.

Rắn! Trời ơi, loài vật cô sợ nhất chính là rắn!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rõ ràng cô đã biết điều này từ lâu, tại sao bây giờ cô mới nhớ ra?

Mặc Lâm lạnh lùng quan sát sự thay đổi trên khuôn mặt của giống cái trước mặt.

Nhìn thấy ánh mắt kinh hoàng của cô, cậu nhếch môi cười khinh miệt. Cậu thật sự không biết cô ta lại phát điên cái gì nữa.

Trong lúc đó, Báo Phi không chịu nổi nữa, liền kéo người phụ nữ mập ra và bảo vệ Lăng Hoa.

Hành động này gần như khẳng định mối quan hệ mờ ám giữa anh ta và Lăng Hoa.

Cả đám giống cái và thú nhân đều tỏ ra bất ngờ.

Sức mạnh của thú nhân lớn hơn giống cái rất nhiều, A Thanh bị Báo Phi kéo ra rồi đẩy vào tường.

Đúng lúc đó, con báo săn nhỏ ngậm tấm da tê giác bước ra, vừa nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt cậu nhóc đỏ ngầu lên.

Cậu gầm lên một tiếng, đặt tấm da xuống rồi lao về phía Báo Phi.

Báo Phi tưởng cậu nhóc định tấn công Lăng Hoa, trong hoảng loạn, anh ta liền vung một cú đấm về phía cậu.

“Báo Phi!”

“A Phi!”

Cả đám giống cái và thú nhân hét lên kinh hoàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngay cả hổ dữ cũng không ăn thịt con, vậy mà Báo Phi lại vì một giống cái dối trá mà đánh con trai mình. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, bộ lạc của họ sẽ trở thành trò cười!

Người phụ nữ mập khựng lại, phát điên lên và bắt đầu đấm đá Báo Phi liên tục.

“Ngươi có giận thì trút lên ta, sao lại đánh con của ngươi? Vì một giống cái mà ngươi đánh cả con trai mình sao?”

Người phụ nữ mập đau đớn thốt lên.

“A... A mẹ.”

Con báo săn nhỏ bị cha mình đánh cho choáng váng, đứng không vững, nhưng cú đấm còn đập nát cả trái tim cậu.

Cậu lảo đảo bước đến bên mẹ rồi gục xuống.

A Thanh hoảng loạn, Báo Phi cũng hoảng sợ, toàn bộ giống cái và thú nhân đều bàng hoàng, ngay cả trong mắt Mộ Khanh Khanh cũng thoáng hiện lên chút thương cảm.

Sự thương cảm này không thoát khỏi ánh mắt của Mặc Lâm.

Sự khinh miệt trong mắt cậu càng sâu hơn, cô ta có thể quan tâm đến con của người khác, nhưng đối với chính con mình lại chỉ toàn là đánh và mắng!

Cậu thề rằng một ngày nào đó khi cậu lớn lên, cậu sẽ khiến giống cái này sống không bằng chết!

Cảm nhận được luồng sát khí lạnh lẽo từ phía sau, Mộ Khanh Khanh không cần quay lại cũng biết nó đến từ ai.

Cô biết mình đã sai, nên cũng chẳng dám nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Ngàn Tỉ Vật Tư Cùng Con Nhỏ Làm Ruộng

Số ký tự: 0