Mang Theo Nông Trường Ở Tinh Tế Trọng Sinh Đến Niên Đại Văn

Chương 40

2024-11-21 00:06:43

Vừa nói dứt lời, một bóng trắng một bóng vàng chạy thoáng qua và lao vào.

Hai cha con còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một con hồ ly trắng như tuyết và một con chồn vàng đã đứng cạnh cô con gái út của mình.

Cả hai con đang ‘nhìn chằm chằm’ vào cô bé.

“!!!”

Hai người lập tức tái mặt.

Họ không dám cử động, cũng không dám phát ra tiếng động, chỉ sợ kinh động đến hai vị khách không mời mà đến này và gây ra nguy hiểm.

Hai cha con nhìn nhau, đồng thời hiểu được ý nghĩ trong mắt đối phương.

Nhưng còn chưa kịp hành động, cô bé vốn đang nằm rất yên trong gùi đột nhiên vươn tay ra.

“!!!” Sở Chính Bắc, Sở Văn Nghiệp.

Khuôn mặt vốn đã tái nhợt, lúc này hoàn toàn không còn chút máu nào.

Trong lòng hai người không hẹn mà cùng nghĩ: Xong rồi!

Ngay giây tiếp theo.

Hành động của hồ ly trắng và chồn vàng khiến họ phải trợn mắt kinh ngạc...

Sở Linh vốn định vươn tay ra để vuốt ve hai con nhỏ, nhằm tăng thêm sự thân thiết.

Nhưng tay cô bé quá ngắn, vươn mãi cũng không với tới.

Đang định nản lòng, không ngờ hai con nhỏ lại nhấc chân nhỏ lên, trèo lên gùi, rồi đưa đầu lại gần.

“……” Sở Linh.

Ngoan quá, dễ thương quá, đáng yêu quá.

A!

Động vật trên Trái Đất đều dễ thương như thế này sao?

“Hì hì hì hì...”

Sở Linh hài lòng xoa đầu hai con nhỏ, phát ra tiếng cười như chuông bạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô bé cũng có thú cưng rồi.

Vui quá đi!

Sở Chính Bắc, Sở Văn Nghiệp: “……”

Tôi là ai?

Tôi đang ở đâu?

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?

Hai con này, không phải định ăn con gái, em gái mình sao?

……

-

Khoảng nửa giờ sau...

Sở Chính Bắc nhìn chằm chằm vào củ nhân sâm trước mặt, to hơn cả củ cải trắng, cả người ông ấy đều tê liệt.

Khoảng mười phút trước, hai con nhỏ lao ra khỏi hang.

Nhưng chưa kịp thở phào, chúng lại lao vào lại.

Không những trở lại mà còn kéo theo một loạt gà rừng, thỏ rừng!

Cha con họ kinh ngạc đến rụng rời: ...

Người ta bảo hồ ly và chồn vàng ranh ma thông minh, giờ họ mới thực sự hiểu ra.

Đây không chỉ là thông minh nữa đâu?

Chúng thực sự đã thành tinh rồi đó!

Muốn hỏi xem chuyện này rốt cuộc là sao?

Nhưng Tiểu Linh nhà họ còn quá nhỏ, căn bản là chưa biết nói.

Hai người chỉ có thể nén lại sự tò mò đến phát điên, đờ đẫn nhìn ba con nhỏ tương tác kỳ lạ với nhau.

Một đứa ‘a a a’, một đứa ‘gừ gừ gừ’, một đứa ‘chít chít chít’.

Cảnh tượng này, kỳ lạ mà lại hài hòa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Với củ nhân sâm to béo này, vết thương của Sở Chính Bắc cũng có hy vọng chữa lành.

Nướng hai con gà rừng, hai con thỏ rừng, sau đó cho Sở Linh uống sữa bột.

Sau khi ba cha con ăn uống no nê, họ cũng tạm biệt hai con nhỏ.

Sở Chính Bắc: “Tiểu Bạch, Tiểu Hoàng, cảm ơn tụi mày đã tiếp đãi, bọn tao phải về nhà rồi.”

Sở Linh: “……”

Dù gì người ta cũng là hồ vương và chồn vương, cha gọi vậy cũng không sợ bị cắn sao.

Quả nhiên.

Hai con nhỏ quay mông lại, dùng mông đối diện với họ.

Sở Chính Bắc bối rối gãi đầu: “……”

Sao vậy?

Sao ông ấy cảm giác hai con nhỏ này không vui nhỉ?

Thôi, thôi, tâm tư của yêu tinh khó đoán quá, tốt nhất là về nhà thôi!

Vừa quay người đi, một con lợn rừng không biết từ đâu xông tới, đâm sầm vào tảng đá trước cửa hang.

“Bốp” một tiếng, tảng đá bị đâm vỡ một mảng lớn, con lợn rừng cũng ngã xuống bất tỉnh.

Sở Chính Bắc: “……”

Sở Văn Nghiệp: “……”

Sợ chết mất thôi!

Chuyện lạ năm nào cũng có, hôm nay lại đặc biệt nhiều.

Hỏi thử xem có ai từng thấy lợn rừng tự tử chưa?

Cha con họ đều đã thấy rồi!

Sở Chính Bắc lặng lẽ nhìn hai con nhỏ đang quay mông lại với mình: “Cảm ơn.”

Dù là ai làm, chắc chắn không thể là con gái mình rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Theo Nông Trường Ở Tinh Tế Trọng Sinh Đến Niên Đại Văn

Số ký tự: 0