Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80

Chương 10

Mâm Xôi

2024-09-20 22:53:46

Cô phi người chạy ra ngoài theo cậu bé, đằng xa thấy Tiểu Nhất đang ôm Tiểu Tiểu ngồi dưới đất, một thằng bé to béo, đang giơ tay đánh vào người con gái bảo bối cô. Cô nhìn mà giận điên người, phi tới kéo thằng bé kia xuống đánh vào mông nó mấy cái, khiến nó kêu cha gọi mẹ.

" Mẹ hu hu"

Cô chạy lại chỗ hai con gái thấy Tiểu Tiểu khóc, Tiểu Nhất thì chân chảy cả máu, cô nhìn mà sót xa, ôm Tiểu nhất lên dắt tay Tiểu Tiểu về nhà, thằng bé chạy về báo tin cho cô chạy lại kể cho cô nghe chuyện xảy ra.

" Dì Trương, lúc nãy Tiểu Nhất và Tiểu Tiểu đang cùng cháu chơi, Tiểu Nhất cho cháu một viên kẹo, Đại Hổ nhìn thấy chạy đến xô ngã Tiểu Nhất bảo bạn ấy đưa hết kẹo cho nó, nó bảo Tiểu Nhất làm gì có tiền mua kẹo, là ăn trộm của nó, nó còn nói, Tiểu Nhất là đồ không cha, mẹ là con ma ốm yếu, cả nhà là hàng bồi tiền, chờ sau này dì chết, bà nội nó sẽ bán Tiểu Nhất và Tiểu Tiểu đi làm con dâu nuôi từ bé"

Cô nghe mà giận tới tím mặt, trẻ con không biết tự bịa đặt ra để nói, nếu không nghe người lớn nói chuyện với nhau, không ngờ mẹ chồng cô lại cay nghiệt như vậy. Cô nói cảm ơn cậu bé, hẹn hôm sau đến nhà mời cậu bé ăn kẹo.

" Tạm biệt di, chào Tiểu Nhất Tiểu Tiểu, anh về trước, ngày mai lại đến nhé"

Cô bế Tiểu Nhất đặt lên giường, vào trung tâm lấy băng gạc và thuốc sát trùng, bôi cho cô bé, đang bôi dở, cô nghe ầm ĩ bén ngoài, cô nghĩ đến sớm không bằng đúng dịp cô cũng đang muốn tìm bọn họ.

"Hai bảo bối ngồi trên giường đi, mẹ ra ngoài một chút"

" Mẹ con sợ" nhìn cả hai đứa bé vừa nghe tiếng người bên ngoài đã sợ run người, đủ để biết ngày trước họ bị đối xử bất công như thế nào.

"Trương Tiểu Ngư chết tiệt, cô cút ra đây cho tôi"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chưa ra khỏi phòng cô đã nghe thấy tiếng tru éo, cô thong thả bước ra ngoài

"Đồ chết tiệt cút ra ngoài cho lão nương"

Tới đây cũng được mấy ngày rồi, cô cũng chưa thấy qua mấy người này, tuy không có trí nhớ của nguyên chủ, nhưng nghe giọng điệu này chắc chắn là mẹ chồng nguyên thân rồi, thanh âm này đúng là hơn cả loa phường, không hơn cả tiếng heo chọc tiết. Cô đại đen karete mà không trị nổi mấy người như thế này.

Ngoài sân là một người phụ nữ lớn tuổi khoảng 50, mặt mày cau co, da đen xạm, béo. nhìn tướng đã biết là một người cay nghiệt rồi

Nhìn thấy cô đi ra, bà ta chống tay trợn mặt nghiến răng, chỉ thẳng mặt cô mắng:

" Đồ đàn bà này tại sao cô lại dám đánh Đại Hổ, cô làm mợ mà lại như vậy hả" Vì ồn ào, vài người dân cũng nghe tiếng chạy qua xem náo nhiệt.

" Bà là ai, ban ngày ban mặt tới nơi này gào thét cái gì, cháu trai bà đẩy ngã con gái tôi chảy máu chân, tôi còn chưa tìm bà tính sổ, mà bà đã chạy đến nhà tôi ăn vạ rồi, được nếu đã đến vậy thì tính toán chuyện này rõ ràng đi"

Cô không phải nguyên thân, không có nghĩa vụ phải phục tùng nghe lời, cũng sẽ không yếu đuổi để bị đè đầu cưỡi cổ. Ngày trước cô đọc mấy cái chuyện mà nữ chủ xuyên tới bị bắt nạt, cô cực kỳ ức chế cái đoạn mà mắng qua mắng lại, cho đủ lý lẽ, nếu quá phiền nhiễu cứ đánh trước nói sau. Dù gì cô cũng là người có lý, người ta đến tận nhà chửi bới, cô không đánh thì lại tưởng cô là thỏ chỉ biết trốn trong hang.

" Người cái đồ đàn bà chết tiệt, cô nói cái gì, cô giỏi lắm, mới ra ở riêng đã cúng cánh, bây giờ còn muốn cãi lại mẹ chồng, hôm nay tôi dạy dỗ lại cô"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80

Số ký tự: 0