Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80
Đánh Cặn Bã
Mâm Xôi
2024-09-20 22:53:46
"Hừ, cũng chỉ là đồ đòi tiền, làm sao so sánh được, cô tốt nhất là nên biết điều đi" Mã thị xạm mặt nói
"Bà lại ngứa đòn à"
"Trương Tiểu Ngư, ai cho cô ăn nói với mẹ tôi như thế" Anh xông lên định đánh cô một tát. Nhưng anh ta làm sao là đối thủ của cô, cô phản đòn, đấm cho anh ta một phát lệch mặt, ngã nhào dưới đất.
"Con trai con không sao chứ"
"Quốc Khanh anh có sao không"
"Trương Tiểu Ngư tại sao cô lại đánh người"
"Nói có mắt mà để sai mông à, bà không thấy anh ta định đánh tôi trước sao"
Thím Ngô thấy thế chửi rống lên: " Trần Quốc Khanh, mày là thằng đàn ông vô liêm sỉ, mày làm sai mày còn đánh người, loại vô đạo đức"
" Bà con xem nhà Mã thị là người vô liêm sỉ như thế nào, con dâu còn sống sờ sờ, con trai đã thông đồng người khác, giờ muốn bỏ vợ, còn lên mặt, đánh người"
Người dân bàn tán xôn xao, mắng chửi cả nhà Mã thị chỉ biết im lặng không dám hó he.
" Bà biết cái gì, đây là chuyện trong nhà tôi, bà xen vào làm gì"
"Tôi thích xen vào chuyện nhà người khác đấy, bà quản tôi à, mụ đàn bà độc ác, ức hiếp con dâu, Tiểu Ngư ở nhà bà làm trâu làm ngựa mấy năm nay, bà với con trai tốt của bà đối xử với nó như vậy à"
"Mụ già kia ai cho bà ức hiếp con gái tôi" Mẹ cô từ ngoài cửa chạy vào trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác tát cho Mã thị mấy cái.
Ba anh trai cô xông vào đánh Trần Quốc Khanh, Trần Quốc Dân và vợ hắn trốn trong nhà không dám ra ngoài. Mai Kim Ngọc chỉ đứng ngây ra sợ hãi kêu:" Đừng đánh, giết người rồi"
Trong sân rồi thành một đoàn, ngay lúc này đội trường Trần tới
"Mọi người mau dừng ray lại, mau dừng tay cho tôi"
Trần Quốc Khanh bị đánh nằm lăn trên mặt đất, Mã thị và mẹ cô cũng lăn thành một đoàn, mẹ cô khoẻ hơn, cào với túm tóc, khiến Mã thị trông rất thảm, thấy đội trưởng Trần tới, bà ta khóc lóc kêu
"Đội trưởng ông mau tới xem, Trương Tiểu Ngư dẫn cả nhà tới đánh Quốc Khanh nhà tôi, còn bà già này đánh tôi ra nông nỗi này, hôm nay nhà họ phải đền tiền thuốc men cho nhà tôi"
" Bà im miệng đi, con trai bà làm ra chuyện như vậy bà còn già mồm"
" Tiểu Ngư bây giờ quyền quyết định là ở cháu, cháu muốn như thế nào bác đều ủng hộ"
Nãy giờ cô đứng xem mọi chuyện xảy ra, mẹ và anh trai cô đến đây cô rất vui, có người nhà bảo vệ vậy cô càng phải mạnh mẽ, cho nhà này lột một lớp da.
Cô đi lại chỗ Trần Quốc Khanh nắm quyền đánh cho anh ta một đấm, khiến anh ta vừa đứng dậy lại ngã lăn ra đất lần nữa, ôm bụng đau đớn.
" Tôi đồng ý ly hôn, tôi sẽ nuôi hai đứa con gái, nhà anh phải đền cho mẹ con tôi 1000 đồng, cả nhà anh cũng phải viết giấy cam đoan từ bây giờ trở đi, không còn dính dáng tới nhau, nhà anh sống cuộc sống của mình, chúng tôi sống cuộc sống của chúng tôi. Anh không còn là ba của hai đứa nhỏ, họ của hai đứa nhỏ cũng sẽ thay đổi theo họ của tôi, anh có đồng ý không, nếu đồng ý thì viết giấy"
"Bà lại ngứa đòn à"
"Trương Tiểu Ngư, ai cho cô ăn nói với mẹ tôi như thế" Anh xông lên định đánh cô một tát. Nhưng anh ta làm sao là đối thủ của cô, cô phản đòn, đấm cho anh ta một phát lệch mặt, ngã nhào dưới đất.
"Con trai con không sao chứ"
"Quốc Khanh anh có sao không"
"Trương Tiểu Ngư tại sao cô lại đánh người"
"Nói có mắt mà để sai mông à, bà không thấy anh ta định đánh tôi trước sao"
Thím Ngô thấy thế chửi rống lên: " Trần Quốc Khanh, mày là thằng đàn ông vô liêm sỉ, mày làm sai mày còn đánh người, loại vô đạo đức"
" Bà con xem nhà Mã thị là người vô liêm sỉ như thế nào, con dâu còn sống sờ sờ, con trai đã thông đồng người khác, giờ muốn bỏ vợ, còn lên mặt, đánh người"
Người dân bàn tán xôn xao, mắng chửi cả nhà Mã thị chỉ biết im lặng không dám hó he.
" Bà biết cái gì, đây là chuyện trong nhà tôi, bà xen vào làm gì"
"Tôi thích xen vào chuyện nhà người khác đấy, bà quản tôi à, mụ đàn bà độc ác, ức hiếp con dâu, Tiểu Ngư ở nhà bà làm trâu làm ngựa mấy năm nay, bà với con trai tốt của bà đối xử với nó như vậy à"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mụ già kia ai cho bà ức hiếp con gái tôi" Mẹ cô từ ngoài cửa chạy vào trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác tát cho Mã thị mấy cái.
Ba anh trai cô xông vào đánh Trần Quốc Khanh, Trần Quốc Dân và vợ hắn trốn trong nhà không dám ra ngoài. Mai Kim Ngọc chỉ đứng ngây ra sợ hãi kêu:" Đừng đánh, giết người rồi"
Trong sân rồi thành một đoàn, ngay lúc này đội trường Trần tới
"Mọi người mau dừng ray lại, mau dừng tay cho tôi"
Trần Quốc Khanh bị đánh nằm lăn trên mặt đất, Mã thị và mẹ cô cũng lăn thành một đoàn, mẹ cô khoẻ hơn, cào với túm tóc, khiến Mã thị trông rất thảm, thấy đội trưởng Trần tới, bà ta khóc lóc kêu
"Đội trưởng ông mau tới xem, Trương Tiểu Ngư dẫn cả nhà tới đánh Quốc Khanh nhà tôi, còn bà già này đánh tôi ra nông nỗi này, hôm nay nhà họ phải đền tiền thuốc men cho nhà tôi"
" Bà im miệng đi, con trai bà làm ra chuyện như vậy bà còn già mồm"
" Tiểu Ngư bây giờ quyền quyết định là ở cháu, cháu muốn như thế nào bác đều ủng hộ"
Nãy giờ cô đứng xem mọi chuyện xảy ra, mẹ và anh trai cô đến đây cô rất vui, có người nhà bảo vệ vậy cô càng phải mạnh mẽ, cho nhà này lột một lớp da.
Cô đi lại chỗ Trần Quốc Khanh nắm quyền đánh cho anh ta một đấm, khiến anh ta vừa đứng dậy lại ngã lăn ra đất lần nữa, ôm bụng đau đớn.
" Tôi đồng ý ly hôn, tôi sẽ nuôi hai đứa con gái, nhà anh phải đền cho mẹ con tôi 1000 đồng, cả nhà anh cũng phải viết giấy cam đoan từ bây giờ trở đi, không còn dính dáng tới nhau, nhà anh sống cuộc sống của mình, chúng tôi sống cuộc sống của chúng tôi. Anh không còn là ba của hai đứa nhỏ, họ của hai đứa nhỏ cũng sẽ thay đổi theo họ của tôi, anh có đồng ý không, nếu đồng ý thì viết giấy"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro