Chờ anh tỉnh lại (12)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 10:11:04
Cố Dư Sinh muốn giết người trong nháy mắt tràn ngập toàn thân hắn, nghĩ thôi cũng đã cảm thấy sợ.
Tiểu Vương ngồi bên cạnh hắn cũng tức giận: “Quả thật là không có nhân tính mà! Làm ra những chuyện thương thiên hại lý như vậy, cũng không sợ gặp báo ứng sao?”
Tất cả những chuyện Lực Ca làm người này đều nói hết rồi.
Hạ tiên sinh nhìn thấy Cố Dư Sinh không lên tiếng, lại quay đầu nhìn Cố Dư Sinh một chút: “Cố tiên sinh, chuyện này ngài tính xử lý thế nào?”
Cố Dư Sinh hé mắt, không phân biệt được hắn đang tức giận hay là đau lòng, nói không nên lời.
Hạ tiên sinh chờ giây láy, lại mở miệng hỏi: “Cố tiên sinh, chi bằng, tôi xử lý tên họ Lực kia…” “Không cần!”
Cố Dư Sinh đột nhiên mở miệng khiến Hạ tiên sinh nhảy dựng lên một cái, bởi vì tiếng nói của hắn cực kỳ ác liệt.
Cố Dư Sinh lạnh như băng, hắn đưa cho Hạ tiên sinh một ánh mắt xin lỗi xong, lại mở miệng, ngữ khí vẫn muốn giết người: “Họ Lực kia không nên xử lý, giữ lại hắn, anh…”
Cố Dư Sinh nhìn qua trợ thủ đắc lực nhất của Lực Ca: “… Còn anh ở lại bên cạnh Lực Ca, có tin tức gì lặp tức báo cho tôi biết.”
Đụng đến Lực Ca, cũng phải tính đường xử lý Lực gia.
Lần này cũng may hắn cứu được Tần Chỉ Ái, nếu như lần sau không may mắn như vậy thì phải làm sao?
Hắn không thể dùng Tần Chỉ Ái mà mạo hiểm như vậy được.
Nếu như bọn họ ngầm, hắn cũng sẽ ngầm theo bọn họ.
Nghĩ tới đây, Cố Dư Sinh lại nói với trợ thủ đắc lực nhất của Lực Ca: “Anh yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu!”
“Vâng, Cố tiên sinh, chỉ cần bên kia có bất kỳ hành động nào ảnh hưởng đến Tần tiểu thư, tôi sẽ lập tức báo cho anh biết.”
. . . . . .
Rời khỏi chỗ của Hạ tiên sinh, Cố Dư Sinh liền trở về biệt thự.
Trên đường đi, quanh người hắn vẫn tỏa ra luồng khí lạnh, thật khiến người ta hít thở không thông.
Sau khi lái xe vào trong viện, Tiểu Vương lập tức nhảy xuống xe, hít một hơi thật sâu, mới đi đến cửa sau mở cửa xe cho Cố Dư Sinh: “Cố tổng, đến rồi.”
Hắn tựa trên lưng ghế, nhắn mắt dưỡng thần, không biết đang suy tính điều gì, không có phản ứng gì trước câu nói của Tiểu Vương.
Tiểu Vương nhận ra được tâm trạng của Cố Dư Sinh cực kỳ gay go, cậu đứng bên cạnh, không dám lên tiếng.
Qua một lúc sau, Cố Dư Sinh vẫn nhắm mắt, nhưng lại bỗng nhiên mở miệng: “Tiểu Vương, cậu đi làm cho tôi một sự kiện.”
Nghe thấy Cố Dư Sinh nói một chuỗi những việc phải làm.
“Vâng, Cố tổng.” Tiểu Vương ghi nhớ từng cái.
Cố Dư Sinh ngồi trong xe yên tĩnh trong chốc lát, xác định hắn không có gì dặn dò Tiểu Vương nữa, mới khom người xuống xe, đi đến trước cửa, lúc giơ tay lên chuẩn bị nhập password vào nhà, Cố Dư Sinh bỗng nhiên nghĩ đến một việc quan trọng: “Đúng rồi, Tiểu Vương, ngày mai lúc cậu tới thì mua cho tôi một cái điện thoại di động mới.”
Tiểu Vương gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Cố Dư Sinh không nói nữa, gật đầu, đẩy cửa vào trong viện.
Chờ Cố Dư Sinh vào nhà xong, Tiểu Vương mới lên xe, khởi động xe rời đi.
Qua khoảng hai tiếng đồng hồ, bỗng nhiên có tin tức một tiệm internet bốc cháy.
. . . . . .
Hàng Châu vào tháng ba càng ngày càng ấm.
Hôm nay là thứ sáu, thời tiết cực kỳ tốt, trời xanh mây trắng, hầu như không có gió.
Hai ngày trước, thai nhi trong bụng có vấn đề làm hai ngày nay tâm tình của Tần Chỉ Ái thật sự rất tồi tệ.
Tiểu Vương ngồi bên cạnh hắn cũng tức giận: “Quả thật là không có nhân tính mà! Làm ra những chuyện thương thiên hại lý như vậy, cũng không sợ gặp báo ứng sao?”
Tất cả những chuyện Lực Ca làm người này đều nói hết rồi.
Hạ tiên sinh nhìn thấy Cố Dư Sinh không lên tiếng, lại quay đầu nhìn Cố Dư Sinh một chút: “Cố tiên sinh, chuyện này ngài tính xử lý thế nào?”
Cố Dư Sinh hé mắt, không phân biệt được hắn đang tức giận hay là đau lòng, nói không nên lời.
Hạ tiên sinh chờ giây láy, lại mở miệng hỏi: “Cố tiên sinh, chi bằng, tôi xử lý tên họ Lực kia…” “Không cần!”
Cố Dư Sinh đột nhiên mở miệng khiến Hạ tiên sinh nhảy dựng lên một cái, bởi vì tiếng nói của hắn cực kỳ ác liệt.
Cố Dư Sinh lạnh như băng, hắn đưa cho Hạ tiên sinh một ánh mắt xin lỗi xong, lại mở miệng, ngữ khí vẫn muốn giết người: “Họ Lực kia không nên xử lý, giữ lại hắn, anh…”
Cố Dư Sinh nhìn qua trợ thủ đắc lực nhất của Lực Ca: “… Còn anh ở lại bên cạnh Lực Ca, có tin tức gì lặp tức báo cho tôi biết.”
Đụng đến Lực Ca, cũng phải tính đường xử lý Lực gia.
Lần này cũng may hắn cứu được Tần Chỉ Ái, nếu như lần sau không may mắn như vậy thì phải làm sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không thể dùng Tần Chỉ Ái mà mạo hiểm như vậy được.
Nếu như bọn họ ngầm, hắn cũng sẽ ngầm theo bọn họ.
Nghĩ tới đây, Cố Dư Sinh lại nói với trợ thủ đắc lực nhất của Lực Ca: “Anh yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu!”
“Vâng, Cố tiên sinh, chỉ cần bên kia có bất kỳ hành động nào ảnh hưởng đến Tần tiểu thư, tôi sẽ lập tức báo cho anh biết.”
. . . . . .
Rời khỏi chỗ của Hạ tiên sinh, Cố Dư Sinh liền trở về biệt thự.
Trên đường đi, quanh người hắn vẫn tỏa ra luồng khí lạnh, thật khiến người ta hít thở không thông.
Sau khi lái xe vào trong viện, Tiểu Vương lập tức nhảy xuống xe, hít một hơi thật sâu, mới đi đến cửa sau mở cửa xe cho Cố Dư Sinh: “Cố tổng, đến rồi.”
Hắn tựa trên lưng ghế, nhắn mắt dưỡng thần, không biết đang suy tính điều gì, không có phản ứng gì trước câu nói của Tiểu Vương.
Tiểu Vương nhận ra được tâm trạng của Cố Dư Sinh cực kỳ gay go, cậu đứng bên cạnh, không dám lên tiếng.
Qua một lúc sau, Cố Dư Sinh vẫn nhắm mắt, nhưng lại bỗng nhiên mở miệng: “Tiểu Vương, cậu đi làm cho tôi một sự kiện.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe thấy Cố Dư Sinh nói một chuỗi những việc phải làm.
“Vâng, Cố tổng.” Tiểu Vương ghi nhớ từng cái.
Cố Dư Sinh ngồi trong xe yên tĩnh trong chốc lát, xác định hắn không có gì dặn dò Tiểu Vương nữa, mới khom người xuống xe, đi đến trước cửa, lúc giơ tay lên chuẩn bị nhập password vào nhà, Cố Dư Sinh bỗng nhiên nghĩ đến một việc quan trọng: “Đúng rồi, Tiểu Vương, ngày mai lúc cậu tới thì mua cho tôi một cái điện thoại di động mới.”
Tiểu Vương gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Cố Dư Sinh không nói nữa, gật đầu, đẩy cửa vào trong viện.
Chờ Cố Dư Sinh vào nhà xong, Tiểu Vương mới lên xe, khởi động xe rời đi.
Qua khoảng hai tiếng đồng hồ, bỗng nhiên có tin tức một tiệm internet bốc cháy.
. . . . . .
Hàng Châu vào tháng ba càng ngày càng ấm.
Hôm nay là thứ sáu, thời tiết cực kỳ tốt, trời xanh mây trắng, hầu như không có gió.
Hai ngày trước, thai nhi trong bụng có vấn đề làm hai ngày nay tâm tình của Tần Chỉ Ái thật sự rất tồi tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro