Chúng ta gặp mặt đi (8)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 10:11:04
Phá thai…. Hứa Ôn Noãn không chỉ bị Lục Bán Thành cưỡng bức mà còn có một đứa bé, còn phá thai?
Phải biết, phá thai đối với người phụ nữ có ảnh hưởng cực kỳ không tốt về sau này.
Lục Bán Thành……. Lại đối xử với cô như vậy???!!
Một cơn tức giận nhất thời bao phủ cả người Ngô Hạo khiến hắn thở cực kỳ nặng nề.
Xe đã đến cửa biệt thự, tài xế còn nhắc nhở hắn nhưng hắn lại hoàn toàn không có dấu hiệu xuống xe, chỉ nhìn chằm chằm nơi đang phát ra âm thanh, không chớp mắt, ánh mắt đang bốc lên một ngọn lửa, bừng bừng cháy.
Trong xe ngoài tiếng của Hứa Ôn Noãn trong radio, cũng không còn bất cứ âm thanh nào khác.
“Đoạn thời gian đó, lại có một loạt những chuyện mà tôi không thể nào nào lường trước được, tôi bỉ đả kích rất nghiêm trọng, hầu như đêm nào cũng nằm mơ thấy ác mộng, trong vòng một tháng, tôi sút 7kg, trước đây tôi thích tụ tập bạn bè đi chơi, nhưng người không thể nào chịu đựng được cô đơn như tôi lại bắt đầu thích ở một mình, thậm chí lúc bản thân không chú ý, tôi còn thường xuyên thất thần, đờ người ra, mãi đến một ngày, tôi đi qua đường, nhìn thấy một chiếc xe chạy qua, lúc đó tôi thậm chí còn nghĩ đến việc chạy vọt ra, để xe đụng chết cho xong, tôi mới biết thân kinh của tôi bắt đầu không bình thuồng, tôi bắt đầu tham gia điều trị tâm lý...”
Chẳng trách mùa thu năm ngoái, lúc hắn nhìn thấy cô, luôn cảm thấy tựa như cô đã biến thành một người khác.
Thì ra, lúc hắn không biết gì, đằng sau cô lại xảy ra nhiều chuyện đáng sợ như vậy.
Hắn chỉ nghĩ lúc đó là vì cô quá đau khổ vì phải chia tay với hắn nên mới như vậy…
Mà không ngờ, những chuyện khiến cô phải trở nên như vậy đều do Lục Bán Thành ban tặng.
Nghĩ tới đây, Ngô Hạo đột nhiên nói: “Đưa chìa khóa xe cho tôi!’
Tài xế bị Ngô Hạo làm cho giật mình, sợ đến nỗi sững sờ, nhìn thấy người đàn ông kia sắp thiếu kiên nhẫn rồi, liền vội vàng đưa chìa khóa trên tay cho Ngô Hạo. “Xuống xe!” Ngô Hạo nói hai chữ đơn giản, liền mở cửa xe, nhảy xuống.
Vì tức giận mà hắn mở cửa cực kỳ mạnh.
Tài xế không dám thở một hồi, liền vội vội vàng vàng bò xuống xe, sau đó cách xe xa xa mà chưa kịp nói tạm biệt Ngô Hạo, hắn đã ngồi lên ghế người lái, tàn nhẫn đạp chân ga, lao ra ngoài.
-
Từ chối Hứa Ôn Noãn xong, cả buổi chiều Lục Bán Thành đều ở trong trạng thái thất thần.
Buổi tối hắn tham gia một bữa tiệc từ thiện, vì tâm trạng quá tệ nên uống nhiều rượu, lúc rời khỏi bữa tiệc cả người đã chiếm 60% là rượu.
Ngồi trong xe, hắn nhắm mắt lại, ngồi cho tỉnh rượu một chút, sau đó mới đạp chân ga, từ từ rời đi.
Lúc trở lại từ nước Mỹ, hắn vẫn luôn ở ngoài, không về nhà mà trước đây Hứa Ôn Noãn đã ở.
Trong lòng hắn biết rõ rằng, hắn không dám trở lại đó, vì bước vào căn nhà đó, sẽ có đầy những hồi ức bao phủ lấy hắn.
Đêm nay, hắn lại mượn rượu mà trở về nơi này, dừng ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, ngồi trong xe một chút, cuối cùng vẫn dũng cảm lên lầu nhìn một chút.
Nhà mỗi ngày vẫn có người đến lau dọn, bày trí bên trong cũng không khác gì năm ngoái.
Lục Bán Thành đứng trước cửa, cả người có chút hoảng hốt.
Phải biết, phá thai đối với người phụ nữ có ảnh hưởng cực kỳ không tốt về sau này.
Lục Bán Thành……. Lại đối xử với cô như vậy???!!
Một cơn tức giận nhất thời bao phủ cả người Ngô Hạo khiến hắn thở cực kỳ nặng nề.
Xe đã đến cửa biệt thự, tài xế còn nhắc nhở hắn nhưng hắn lại hoàn toàn không có dấu hiệu xuống xe, chỉ nhìn chằm chằm nơi đang phát ra âm thanh, không chớp mắt, ánh mắt đang bốc lên một ngọn lửa, bừng bừng cháy.
Trong xe ngoài tiếng của Hứa Ôn Noãn trong radio, cũng không còn bất cứ âm thanh nào khác.
“Đoạn thời gian đó, lại có một loạt những chuyện mà tôi không thể nào nào lường trước được, tôi bỉ đả kích rất nghiêm trọng, hầu như đêm nào cũng nằm mơ thấy ác mộng, trong vòng một tháng, tôi sút 7kg, trước đây tôi thích tụ tập bạn bè đi chơi, nhưng người không thể nào chịu đựng được cô đơn như tôi lại bắt đầu thích ở một mình, thậm chí lúc bản thân không chú ý, tôi còn thường xuyên thất thần, đờ người ra, mãi đến một ngày, tôi đi qua đường, nhìn thấy một chiếc xe chạy qua, lúc đó tôi thậm chí còn nghĩ đến việc chạy vọt ra, để xe đụng chết cho xong, tôi mới biết thân kinh của tôi bắt đầu không bình thuồng, tôi bắt đầu tham gia điều trị tâm lý...”
Chẳng trách mùa thu năm ngoái, lúc hắn nhìn thấy cô, luôn cảm thấy tựa như cô đã biến thành một người khác.
Thì ra, lúc hắn không biết gì, đằng sau cô lại xảy ra nhiều chuyện đáng sợ như vậy.
Hắn chỉ nghĩ lúc đó là vì cô quá đau khổ vì phải chia tay với hắn nên mới như vậy…
Mà không ngờ, những chuyện khiến cô phải trở nên như vậy đều do Lục Bán Thành ban tặng.
Nghĩ tới đây, Ngô Hạo đột nhiên nói: “Đưa chìa khóa xe cho tôi!’
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tài xế bị Ngô Hạo làm cho giật mình, sợ đến nỗi sững sờ, nhìn thấy người đàn ông kia sắp thiếu kiên nhẫn rồi, liền vội vàng đưa chìa khóa trên tay cho Ngô Hạo. “Xuống xe!” Ngô Hạo nói hai chữ đơn giản, liền mở cửa xe, nhảy xuống.
Vì tức giận mà hắn mở cửa cực kỳ mạnh.
Tài xế không dám thở một hồi, liền vội vội vàng vàng bò xuống xe, sau đó cách xe xa xa mà chưa kịp nói tạm biệt Ngô Hạo, hắn đã ngồi lên ghế người lái, tàn nhẫn đạp chân ga, lao ra ngoài.
-
Từ chối Hứa Ôn Noãn xong, cả buổi chiều Lục Bán Thành đều ở trong trạng thái thất thần.
Buổi tối hắn tham gia một bữa tiệc từ thiện, vì tâm trạng quá tệ nên uống nhiều rượu, lúc rời khỏi bữa tiệc cả người đã chiếm 60% là rượu.
Ngồi trong xe, hắn nhắm mắt lại, ngồi cho tỉnh rượu một chút, sau đó mới đạp chân ga, từ từ rời đi.
Lúc trở lại từ nước Mỹ, hắn vẫn luôn ở ngoài, không về nhà mà trước đây Hứa Ôn Noãn đã ở.
Trong lòng hắn biết rõ rằng, hắn không dám trở lại đó, vì bước vào căn nhà đó, sẽ có đầy những hồi ức bao phủ lấy hắn.
Đêm nay, hắn lại mượn rượu mà trở về nơi này, dừng ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, ngồi trong xe một chút, cuối cùng vẫn dũng cảm lên lầu nhìn một chút.
Nhà mỗi ngày vẫn có người đến lau dọn, bày trí bên trong cũng không khác gì năm ngoái.
Lục Bán Thành đứng trước cửa, cả người có chút hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro