Kỉ niệm của hắn và cô (10)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 10:11:04
Chương 40: Kỉ niệm của hắn và cô (10)
Trong nhà có nhiều khách mời như vậy, Cố lão gia vội tiếp đón, không đặt hết sự chú ý lên Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái như lúc trước.
Vì lẽ đó, dừng xe xong, Cố Dư Sinh cũng không chờ Tần Chỉ Ái loay hoay ôm quà từ trong xe ra, đã đi vào trong nhà.
Tần Chỉ Ái mang theo quà, lúc đi vào trong nhà, Cố Dư Sinh đã cũng Cố lão gia đọc lời phát biểu xong rồi.
Tuy rằng cách một khoảng, trong phòng vừa nhiều người vừa hỗn loạn như vậy, Tần Chỉ Ái vẫn nghe rõ tiếng của Cố Dư Sinh và Cố lão gia nói.
"Tiểu Khấu đâu?"
"Cô ấy đến sau, vừa rồi gặp một người bạn."
Tần Chỉ Ái vốn muốn tiến về phía Cố lão gia, liền ngưng lại, cô nhìn một vòng chung quanh, tìm một người bạn của Lương Đậu Khấu, tới bắt chuyện.
Tần Chỉ Ái đợi được đến khi Cố Dư Sinh và Cố lão gia tách ra mới đi đến trước mặt Cố lão gia, nói với ông: "Chúc ông sinh nhật vui vẻ!" sau đó đưa quà.
Đã lâu không gặp, Cố lão gia nhìn thấy cô liền rất vui vẻ, kéo cô hỏi rất nhiều chuyện, mãi cho đến khi có bạn của ông đến hỏi thăm, cô mới có thể rời đi.
Lần đầu lúc đóng vai Lương Đậu Khấu, Tần Chỉ Ái đụng phải trường hợp như vậy đều cẩn thận một chút, chỉ sợ sơ xuất một chút, người khác có thể sẽ phát hiện được sơ hở.
Cũng may cô cũng là người thông minh, biết người nào quen biết Lương Đậu Khấu, hơn nữa lúc cô thế thân cho Lương Đậu Khấu còn được huấn luyện làm theo nhất cử nhất động của cô ấy, mỗi tiếng nói mỗi cử chỉ đều được luyện tập, cho nên đối mặt với từng trường hợp, gặp ai nên vui vẻ ôm ấp, gặp ai nên khinh thường cười gằn, tất cả đều đối phó trôi chảy.
Tần Chỉ Ái nói chuyện cùng với một người chị họ của Lương Đậu Khấu hai câu, thấy mẹ của Lương Đậu Khấu đang cùng nói chuyện với một vài quý bà sang trọng.
Thân là "con gái" của bà, cô theo bản năng đi tới, nhưng đi được hai bước, cô liền thấy em họ của Lương Đậu Khấu, Tưởng Tiêm Tiêm.
Sao hai người họ lại thù nhau, Chu Tịnh cũng không thể nào nói cụ thể được, nhưng trong lời nói của Chu Tịnh, cũng có thể hiểu sơ là ban đầu Lương Đậu Khấu làm phiền Tưởng Tiêm Tiêm, sau đó lại bị cô ta giáng một đòn rất thâm độc, Lương Đậu Khấu không phục, liền năm lần bảy lượt gây sự với Tưởng Tiêm Tiêm, liền bị Tưởng Tiêm Tiêm trả thù, liền ăn miếng trả miếng trả thù Tưởng Tiêm Tiêm, cho tới khi Tần Chỉ Ái giả dạng làm Lương Đậu Khấu, liền đóng cho tròn vai phan vài câu vào mặt Tưởng Tiêm Tiêm tượng trưng.
Nói thật, Tần Chỉ Ái không quen gây sự với người khác, vì vậy cô nhìn thấy Tưởng Tiêm Tiêm liền quay người rời đi, ra vẻ như không nhìn thấy Tưởng Tiêm Tiêm.
Trong nhà có nhiều khách mời như vậy, Cố lão gia vội tiếp đón, không đặt hết sự chú ý lên Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái như lúc trước.
Vì lẽ đó, dừng xe xong, Cố Dư Sinh cũng không chờ Tần Chỉ Ái loay hoay ôm quà từ trong xe ra, đã đi vào trong nhà.
Tần Chỉ Ái mang theo quà, lúc đi vào trong nhà, Cố Dư Sinh đã cũng Cố lão gia đọc lời phát biểu xong rồi.
Tuy rằng cách một khoảng, trong phòng vừa nhiều người vừa hỗn loạn như vậy, Tần Chỉ Ái vẫn nghe rõ tiếng của Cố Dư Sinh và Cố lão gia nói.
"Tiểu Khấu đâu?"
"Cô ấy đến sau, vừa rồi gặp một người bạn."
Tần Chỉ Ái vốn muốn tiến về phía Cố lão gia, liền ngưng lại, cô nhìn một vòng chung quanh, tìm một người bạn của Lương Đậu Khấu, tới bắt chuyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Chỉ Ái đợi được đến khi Cố Dư Sinh và Cố lão gia tách ra mới đi đến trước mặt Cố lão gia, nói với ông: "Chúc ông sinh nhật vui vẻ!" sau đó đưa quà.
Đã lâu không gặp, Cố lão gia nhìn thấy cô liền rất vui vẻ, kéo cô hỏi rất nhiều chuyện, mãi cho đến khi có bạn của ông đến hỏi thăm, cô mới có thể rời đi.
Lần đầu lúc đóng vai Lương Đậu Khấu, Tần Chỉ Ái đụng phải trường hợp như vậy đều cẩn thận một chút, chỉ sợ sơ xuất một chút, người khác có thể sẽ phát hiện được sơ hở.
Cũng may cô cũng là người thông minh, biết người nào quen biết Lương Đậu Khấu, hơn nữa lúc cô thế thân cho Lương Đậu Khấu còn được huấn luyện làm theo nhất cử nhất động của cô ấy, mỗi tiếng nói mỗi cử chỉ đều được luyện tập, cho nên đối mặt với từng trường hợp, gặp ai nên vui vẻ ôm ấp, gặp ai nên khinh thường cười gằn, tất cả đều đối phó trôi chảy.
Tần Chỉ Ái nói chuyện cùng với một người chị họ của Lương Đậu Khấu hai câu, thấy mẹ của Lương Đậu Khấu đang cùng nói chuyện với một vài quý bà sang trọng.
Thân là "con gái" của bà, cô theo bản năng đi tới, nhưng đi được hai bước, cô liền thấy em họ của Lương Đậu Khấu, Tưởng Tiêm Tiêm.
Sao hai người họ lại thù nhau, Chu Tịnh cũng không thể nào nói cụ thể được, nhưng trong lời nói của Chu Tịnh, cũng có thể hiểu sơ là ban đầu Lương Đậu Khấu làm phiền Tưởng Tiêm Tiêm, sau đó lại bị cô ta giáng một đòn rất thâm độc, Lương Đậu Khấu không phục, liền năm lần bảy lượt gây sự với Tưởng Tiêm Tiêm, liền bị Tưởng Tiêm Tiêm trả thù, liền ăn miếng trả miếng trả thù Tưởng Tiêm Tiêm, cho tới khi Tần Chỉ Ái giả dạng làm Lương Đậu Khấu, liền đóng cho tròn vai phan vài câu vào mặt Tưởng Tiêm Tiêm tượng trưng.
Nói thật, Tần Chỉ Ái không quen gây sự với người khác, vì vậy cô nhìn thấy Tưởng Tiêm Tiêm liền quay người rời đi, ra vẻ như không nhìn thấy Tưởng Tiêm Tiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro