Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến
Cải Tạo Lại (2)
Thỏ Nguyệt Quan
2024-08-29 07:41:38
Vì tránh cho khi mạt thế đến không đủ điện, hắn cố ý mua mấy máy phát điện cùng pin năng lượng mặt trời đặt trong không gian.
Phòng khách được hắn trang hoàng không ít thứ, trang bị không ít kệ chứa đồ.
Các loại gạo, mì, ngũ cốc, dầu, đồ hộp đều được mua một đống, còn có thượng vàng hạ cám quả hạch cùng đồ ăn vặt đều được chất đầy gọn gàng trong nhà.
Trước khi mạt thế đến hắn không ngại chuẩn bị nhiều vật tư chút, hơn nữa trước khi dị năng giả hệ không gian xuất hiện thì hắn cũng cần phải bảo vệ bí mật về không gian của mình cho tốt.
Trên đường dọn đồ vật có hàng xóm dò hỏi, hắn đều lấy lý do mình muốn mở siêu thị làm lý do để lừa gạt cho qua.
Hiện tại có rất nhiều người vì tiết kiệm tiền thuê mặt bằng, cho nên sẽ thuê tầng dưới cùng của một tòa cao ốc rồi mở siêu thị, cho nên hắn nói như vậy thì không ai nghi ngờ gì.
Nếu lấy cái cớ này thì khi tương lai thấy hắn có nhiều vật tư sẽ không có ai nghi ngờ, nếu không thì làm gì mà có nhà nào lại tích trữ nhiều vật tư như vậy chứ?
Nếu không giải thích được thì chính là có vấn đề.
Nhưng thực không khéo, hàng xóm đối diện của hắn cũng mở một tiệm đồ ăn.
Người làm ăn đều nhạy bén, thấy hắn mỗi ngày đều chuyển vào một đống đồ nhìn có vẻ như cũng đang muốn kinh doanh, tên nam nhân kia đột nhiên có cảm giác cạnh tranh với đối thủ.
Hơn nữa tính cách lại tương đối cổ quái, tên nam nhân kia nhìn hắn liền không cho sắc mặt tốt, nhìn cực kỳ cau có.
Loại người này Sở Hoài đã gặp nhiều rồi, cho nên cũng lười phản ứng, cũng chỉ tự mình làm mình khó chịu thôi.
Nhưng nhưng tính cách của nữ nhân nhà kia lại không tệ, mặt tròn nhìn thân thiện, giọng nói nhẹ nhàng, lúc nào cũng lễ phép chào hỏi người qua đường.
Sau khi dọn đến đây thì nàng đã tạo được quan hệ tốt với mọi người xung quanh, bao gồm cả Sở Hoài, đối thủ cạnh tranh hư hư thực thực này.
Sớm tối đưa đón con về nhà đều gặp mặt chào hỏi, trên tay đang cầm chút đồ ăn vặt, nhìn thấy Ngu Kha liền như dỗ trẻ con mà đưa cho y một ít.
Mặc dù tuổi của Ngu Kha không nhỏ, nhưng ánh mắt ngây thơ của y khiến cho người khác không tự giác xem y như trẻ con mà che chở, lúc y cười ngọt ngào ngọt ngào với người khác sẽ khiến người ra dễ dàng buông bỏ cảnh giác.
Sau khi phụ nữ làm mẹ thì mẫu tính sẽ rất nghiêm trọng, cho nên hoàn toàn không có sức chống cự nào đối với người như Ngu Kha.
Cứ chào hỏi nhau như thế liền nhanh chóng quen thuộc, rất nhanh Sở Hoài cũng biết tên nam nhân hàng xóm này tên là Dương Thiên Long, nữ nhân này tên là Lý Tuệ, con trai là Dương Dương.
Lý Tuệ biết hắn cũng muốn mở siêu thị kinh doanh, thấy hắn tuổi trẻ không có kinh nghiệm, còn cực kỳ hảo tâm chỉ cho hắn.
“… Tần suất ra vào trong tiểu khu của chúng ta quá thấp, khi kinh doanh thì trong thời gian ngắn sẽ không tốt, cậu đi đăng ký phần mềm bán hàng đi, bây giờ bán hàng trên mạng đang rất phát triển đấy.”
Đem tài lộ chia sẻ cho người khác không phải vì Lý Tuệ ngốc, chuyện kinh doanh trên mạng không còn là bí mật gì, cho nên thật sự không cần phải che giấu.
Với cả trong tiểu khu này chỉ nhà bọn họ kinh doanh cũng đâu có tốt gì mấy, không bằng thân thiện nhiệt tình chút thì tình cảm giữa hàng xóm với nhau cũng tốt hơn.
“Cảm ơn chị Lý, để về nhà tôi thử xem sao, đúng rồi, tôi thấy chất lượng nước trong tiểu khu mình cũng không tốt lắm, kinh doanh nước tinh khiết đóng chai chắc cũng không tồi đâu, chị Lý có thể thử nhập một ít về bán xem.”
Sở Hoài mỉm cười gật đầu, mặc dù mình thật sự không định mở siêu thị, nhưng mặt ngoài vẫn nên giả vờ cho giống chút, Lý Tuệ lớn hơn hắn mấy tuổi, xưng hô như vậy cũng không có vấn đề gì.
Cách làm người của hắn, không thích thiếu nợ ai, tâm địa Lý Tuệ không tồi, hắn không ngại hồi báo một chút.
Con người trong ba ngày nếu không có nước sẽ chết khát, chỉ cần dự trữ đủ nước thì có thể chống chọi được thời gian đầu bị vây nhốt trong nhà khi mạt thế đến.
Nam nhân của Lý Tuệ có dáng người cùng khí phách hoàn toàn tương phản với tên, thật sự rất gầy yếu, điển hình của người hàng năm ngồi làm công ty không có rèn luyện.
Tương lai khi mạt thế nếu chỉ sợ người kia sẽ không có can đảm, cũng không có sức lực ra ngoài giết tang thi, chỉ dựa vào một nữ nhân như Lý Tuệ cùng đứa con trai vài tuổi của cô thì cũng không thể ra ngoài.
“Đúng đó, chị Lý Tuệ, nước trong tiểu khu ngay cả khi đã được lọc rồi nhưng vẫn có mùi, uống vào sẽ không tốt cho sức khỏe… Dương Dương, nước nhà anh uống có ngon không a?”
Ngu Kha cũng ở bên cạnh hát đệm, sau khi cười tủm tỉm với Lý Tuệ xong, lại cầm cái kẹo que đi trêu chọc con trai 4 tuổi của Lý Tuệ là Dương Dương.
“……” Đỗ Dương mới 4 tuổi rất nhát gan, bình thường cũng không hoạt bát, bây giờ đang núp sau lưng mẹ rụt rè gật đầu.
Đứa trẻ này không nhận kẹo cũng không phát ra tiếng nào, nhìn qua có thể thấy rất sợ người.
Sở Hoài lúc còn nhỏ sống ở cô nhi viện, đã từng thấy qua rất nhiều đứa trẻ như vậy, nếu không phải từng bị bóng ma tâm lý thì chính là trời sinh đã có tính cách như thế.
Nhưng nhà của Lý Tuệ, tên nam nhân kia của cô có tính tình cổ quái nóng nảy, từ đối diện luôn thường xuyên truyền đến tiếng la hét của tên nam nhân đó.
Đỗ Dương hình như là con riêng của Lý Tuệ, là con của chồng trước, lý do mà đứa trẻ này rụt rè sợ người lạ như vậy cũng không khó đoán.
“Được, để tôi về nhà nói với chồng chuyện này xem sao, tôi cũng cảm thấy nước trong tiểu khu rất khó uống, lúc nào cũng có mùi như rác vậy.”
Lý Tuệ phản xạ có điều kiện che chở con trai, sau đó mới tiếp tục nói.
“Đúng rồi Sở tiên sinh, hôm qua tôi xem tin tức thấy hình như lại đổi chứng từ xác nhận thân phận lần nữa đấy, nghe nói là để đảm bảo tạo điều kiện thực hiện chính sách an sinh xã hội cùng các chính sách khác sau này…”
“Yêu cầu tất cả mọi người trong một tháng phải làm xong, người địa phương thì sẽ có người đến tận nơi xử lý, người nơi khác liền phải đến sở, nghe khẩu âm của hai người thì hình như là người nơi khác đến đúng khóc, nhanh lên đi, nếu muộn sẽ bị gây phiền nhiều đấy…”
“Trên tin tức còn nói, con người hiện đại chúng ta thường ngày chỉ biết ngồi một chỗ trong văn phòng, chỉ số sức khỏe tiêu chuẩn quốc tế bị giảm xuống, nên muốn làm cái gì mà Đại tân sinh toàn dân rèn luyện, chính phủ sẽ phái người tham quân ngũ đến tổ chức rèn luyện cho mọi người, sau này sẽ cấp cả chứng chỉ rèn luyện thể chất, cậu đã từng nghe nói tới chưa?”
“Đã nghe nói rồi, tin tức ngày hôm qua tôi có thấy, tôi cảm thấy thực không tồi, người hiện đại thật sự rất thiếu rèn luyện.”
Sở Hoài nghiêng đầu nhìn Ngu Kha, hai người nhìn nhau mỉm cười, cuối cùng thì quốc gia cũng có động thái lớn.
☆
Phòng khách được hắn trang hoàng không ít thứ, trang bị không ít kệ chứa đồ.
Các loại gạo, mì, ngũ cốc, dầu, đồ hộp đều được mua một đống, còn có thượng vàng hạ cám quả hạch cùng đồ ăn vặt đều được chất đầy gọn gàng trong nhà.
Trước khi mạt thế đến hắn không ngại chuẩn bị nhiều vật tư chút, hơn nữa trước khi dị năng giả hệ không gian xuất hiện thì hắn cũng cần phải bảo vệ bí mật về không gian của mình cho tốt.
Trên đường dọn đồ vật có hàng xóm dò hỏi, hắn đều lấy lý do mình muốn mở siêu thị làm lý do để lừa gạt cho qua.
Hiện tại có rất nhiều người vì tiết kiệm tiền thuê mặt bằng, cho nên sẽ thuê tầng dưới cùng của một tòa cao ốc rồi mở siêu thị, cho nên hắn nói như vậy thì không ai nghi ngờ gì.
Nếu lấy cái cớ này thì khi tương lai thấy hắn có nhiều vật tư sẽ không có ai nghi ngờ, nếu không thì làm gì mà có nhà nào lại tích trữ nhiều vật tư như vậy chứ?
Nếu không giải thích được thì chính là có vấn đề.
Nhưng thực không khéo, hàng xóm đối diện của hắn cũng mở một tiệm đồ ăn.
Người làm ăn đều nhạy bén, thấy hắn mỗi ngày đều chuyển vào một đống đồ nhìn có vẻ như cũng đang muốn kinh doanh, tên nam nhân kia đột nhiên có cảm giác cạnh tranh với đối thủ.
Hơn nữa tính cách lại tương đối cổ quái, tên nam nhân kia nhìn hắn liền không cho sắc mặt tốt, nhìn cực kỳ cau có.
Loại người này Sở Hoài đã gặp nhiều rồi, cho nên cũng lười phản ứng, cũng chỉ tự mình làm mình khó chịu thôi.
Nhưng nhưng tính cách của nữ nhân nhà kia lại không tệ, mặt tròn nhìn thân thiện, giọng nói nhẹ nhàng, lúc nào cũng lễ phép chào hỏi người qua đường.
Sau khi dọn đến đây thì nàng đã tạo được quan hệ tốt với mọi người xung quanh, bao gồm cả Sở Hoài, đối thủ cạnh tranh hư hư thực thực này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sớm tối đưa đón con về nhà đều gặp mặt chào hỏi, trên tay đang cầm chút đồ ăn vặt, nhìn thấy Ngu Kha liền như dỗ trẻ con mà đưa cho y một ít.
Mặc dù tuổi của Ngu Kha không nhỏ, nhưng ánh mắt ngây thơ của y khiến cho người khác không tự giác xem y như trẻ con mà che chở, lúc y cười ngọt ngào ngọt ngào với người khác sẽ khiến người ra dễ dàng buông bỏ cảnh giác.
Sau khi phụ nữ làm mẹ thì mẫu tính sẽ rất nghiêm trọng, cho nên hoàn toàn không có sức chống cự nào đối với người như Ngu Kha.
Cứ chào hỏi nhau như thế liền nhanh chóng quen thuộc, rất nhanh Sở Hoài cũng biết tên nam nhân hàng xóm này tên là Dương Thiên Long, nữ nhân này tên là Lý Tuệ, con trai là Dương Dương.
Lý Tuệ biết hắn cũng muốn mở siêu thị kinh doanh, thấy hắn tuổi trẻ không có kinh nghiệm, còn cực kỳ hảo tâm chỉ cho hắn.
“… Tần suất ra vào trong tiểu khu của chúng ta quá thấp, khi kinh doanh thì trong thời gian ngắn sẽ không tốt, cậu đi đăng ký phần mềm bán hàng đi, bây giờ bán hàng trên mạng đang rất phát triển đấy.”
Đem tài lộ chia sẻ cho người khác không phải vì Lý Tuệ ngốc, chuyện kinh doanh trên mạng không còn là bí mật gì, cho nên thật sự không cần phải che giấu.
Với cả trong tiểu khu này chỉ nhà bọn họ kinh doanh cũng đâu có tốt gì mấy, không bằng thân thiện nhiệt tình chút thì tình cảm giữa hàng xóm với nhau cũng tốt hơn.
“Cảm ơn chị Lý, để về nhà tôi thử xem sao, đúng rồi, tôi thấy chất lượng nước trong tiểu khu mình cũng không tốt lắm, kinh doanh nước tinh khiết đóng chai chắc cũng không tồi đâu, chị Lý có thể thử nhập một ít về bán xem.”
Sở Hoài mỉm cười gật đầu, mặc dù mình thật sự không định mở siêu thị, nhưng mặt ngoài vẫn nên giả vờ cho giống chút, Lý Tuệ lớn hơn hắn mấy tuổi, xưng hô như vậy cũng không có vấn đề gì.
Cách làm người của hắn, không thích thiếu nợ ai, tâm địa Lý Tuệ không tồi, hắn không ngại hồi báo một chút.
Con người trong ba ngày nếu không có nước sẽ chết khát, chỉ cần dự trữ đủ nước thì có thể chống chọi được thời gian đầu bị vây nhốt trong nhà khi mạt thế đến.
Nam nhân của Lý Tuệ có dáng người cùng khí phách hoàn toàn tương phản với tên, thật sự rất gầy yếu, điển hình của người hàng năm ngồi làm công ty không có rèn luyện.
Tương lai khi mạt thế nếu chỉ sợ người kia sẽ không có can đảm, cũng không có sức lực ra ngoài giết tang thi, chỉ dựa vào một nữ nhân như Lý Tuệ cùng đứa con trai vài tuổi của cô thì cũng không thể ra ngoài.
“Đúng đó, chị Lý Tuệ, nước trong tiểu khu ngay cả khi đã được lọc rồi nhưng vẫn có mùi, uống vào sẽ không tốt cho sức khỏe… Dương Dương, nước nhà anh uống có ngon không a?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngu Kha cũng ở bên cạnh hát đệm, sau khi cười tủm tỉm với Lý Tuệ xong, lại cầm cái kẹo que đi trêu chọc con trai 4 tuổi của Lý Tuệ là Dương Dương.
“……” Đỗ Dương mới 4 tuổi rất nhát gan, bình thường cũng không hoạt bát, bây giờ đang núp sau lưng mẹ rụt rè gật đầu.
Đứa trẻ này không nhận kẹo cũng không phát ra tiếng nào, nhìn qua có thể thấy rất sợ người.
Sở Hoài lúc còn nhỏ sống ở cô nhi viện, đã từng thấy qua rất nhiều đứa trẻ như vậy, nếu không phải từng bị bóng ma tâm lý thì chính là trời sinh đã có tính cách như thế.
Nhưng nhà của Lý Tuệ, tên nam nhân kia của cô có tính tình cổ quái nóng nảy, từ đối diện luôn thường xuyên truyền đến tiếng la hét của tên nam nhân đó.
Đỗ Dương hình như là con riêng của Lý Tuệ, là con của chồng trước, lý do mà đứa trẻ này rụt rè sợ người lạ như vậy cũng không khó đoán.
“Được, để tôi về nhà nói với chồng chuyện này xem sao, tôi cũng cảm thấy nước trong tiểu khu rất khó uống, lúc nào cũng có mùi như rác vậy.”
Lý Tuệ phản xạ có điều kiện che chở con trai, sau đó mới tiếp tục nói.
“Đúng rồi Sở tiên sinh, hôm qua tôi xem tin tức thấy hình như lại đổi chứng từ xác nhận thân phận lần nữa đấy, nghe nói là để đảm bảo tạo điều kiện thực hiện chính sách an sinh xã hội cùng các chính sách khác sau này…”
“Yêu cầu tất cả mọi người trong một tháng phải làm xong, người địa phương thì sẽ có người đến tận nơi xử lý, người nơi khác liền phải đến sở, nghe khẩu âm của hai người thì hình như là người nơi khác đến đúng khóc, nhanh lên đi, nếu muộn sẽ bị gây phiền nhiều đấy…”
“Trên tin tức còn nói, con người hiện đại chúng ta thường ngày chỉ biết ngồi một chỗ trong văn phòng, chỉ số sức khỏe tiêu chuẩn quốc tế bị giảm xuống, nên muốn làm cái gì mà Đại tân sinh toàn dân rèn luyện, chính phủ sẽ phái người tham quân ngũ đến tổ chức rèn luyện cho mọi người, sau này sẽ cấp cả chứng chỉ rèn luyện thể chất, cậu đã từng nghe nói tới chưa?”
“Đã nghe nói rồi, tin tức ngày hôm qua tôi có thấy, tôi cảm thấy thực không tồi, người hiện đại thật sự rất thiếu rèn luyện.”
Sở Hoài nghiêng đầu nhìn Ngu Kha, hai người nhìn nhau mỉm cười, cuối cùng thì quốc gia cũng có động thái lớn.
☆
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro