Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Điên Cuồng Tích...

Thỏ Nguyệt Quan

2024-08-29 07:41:38

Về đồ ăn, hắn không cần chuẩn bị quá nhiều thịt, sau khi mạt thế đến thì có thịt của dị thú, chỉ cần đủ bản lĩnh, sẽ không sợ thiếu thịt ăn, bởi vậy hắn chỉ cần mua một ít thịt dê bò gà vịt v.v.. mà thôi.

Nhưng chân gà, chân vịt, nội tạng động vật, người nước ngoài không thích ăn, giá cả cực kỳ rẻ, chẳng khác gì đang nhặt cải trắng vậy, nếu có tiện nghi mà không chiếm thì hắn là đồ ngu, vì vậy hắn đã mua rất nhiều.

Đây chính là mỹ vị nhân gian đấy, làm tốt thì còn ngon hơn cả thịt bò nữa đấy.

Sa khi mua xong, Sở Hoài nhịn xuống khoe khoang trong lòng, tâm tư giữ gìn tổ quốc tràn lan, vẫn là văn hóa ẩm thực của Hoa Quốc bọn họ bác đại tinh thâm, đồ ăn ngon như vậy mà lại bị xem như rác rưởi, người nước ngoài đúng là không biết nhìn hàng gì cả!

Ngu Kha không có loại tâm tư đấy như hắn, nhưng mua được nhiều đồ ăn ngon khiến y thật sự cảm thấy rất hưng phấn.

Các loại đồ ăn vặt hiện đại khiến cho tên nhà quê từ cổ đại đến như y cực kỳ kinh ngạc, cũng rất thích chúng.

Sở Hoài thấy y thèm, thuận tay còn mua không ít đồ ăn vặt cùng đồ ăn nhanh, định sau này lâu lâu lấy ra đưa y ăn cho đỡ thèm.

Ngoại trừ thịt, thứ con người không thể thiếu nhất chính là các loại món chính, đây mới chính là thứ có thể khiến cho người khác no bụng.

Trước khi mua, Sở Hoài đã lên mạng tìm hiểu một phen, so sánh với giá cả trong nước, thuê xong kho hàng, lúc này mới liên hệ với con buôn hàng sỉ.

Ngoại trừ gạo mì ngũ cốc và dầu là những gì cơ bản nhất, hắn còn mua thêm mì sợi, màn thầu, bánh mì, cả bánh ngọt cũng mua không ít.

Gần như là thấy cái gì thì mua cái đấy, đặc biệt là các loại rau dưa đóng hộp, đồ ăn tiện lợi cũng mua rất nhiều.

Khi mạt thế đến đa số mọi người đều phải hoạt động bên ngoài, loại đồ ăn mà chỉ cần vài phút liền có thể ăn là một trong những lựa chọn tốt nhất, cung không đủ cầu, dùng để tặng lễ là vô cùng có mặt mũi.

Cho nên vì thế, khi Sở Hoài đặt hàng liền chỉ cần yêu cầu đóng gói đơn giản, không cần ghi rõ ngày sản xuất hay hình ảnh gì, chỉ cần đóng gói trong bao bì trong suốt là được rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Yêu cầu rất cổ quái cũng rất thái quá, nhưng hắn đưa tiền rất dứt khoát, cho nên xưởng cũng lười hỏi nhiều, có tiền kiếm là được.

Đây cũng chính là nguyên nhân Sở Hoài tìm đến những người buôn bán nhỏ, mặc dù đơn hàng của hắn chẳng là gì đối với những người buôn bán lớn, nhưng đối với những người buôn bán nhỏ thì hắn chính là khách hàng lớn, cho nên sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của hắn.

Đương nhiên, nước ngoài sản xuất chocolate, kẹo, đồ ăn vặt cùng với trái cây đặc sản, Sở Hoài cũng không có buông tha.

Thêm vào Ngu Kha lì lợm la liếm yêu cầu, hắn còn trữ thêm không ít sữa bột, sữa bò v.v… những thứ mà trẻ sơ sinh sẽ cần dùng.

Mặc dù có chút bất đắc dĩ, nhưng sau khi mạt thế đến trong căn cứ vẫn sẽ có trẻ con được sinh ra, sau này nếu hắn không dùng cũng có thể dùng mấy thứ này để đổi một ít đồ, cũng không tính là lãng phí.

Đợi sau khi mua sắm ổn thoả cả rồi, Sở Hoài lại đi tìm mấy công ty dược, thương lượng mua một số loại thuốc cơ bản có thể cần dùng hằng ngày như canxi, bông băng y tế, cồn và các loại thuốc khác.

Cuối cùng tìm một xưởng may tư nhân nhỏ, đặt hàng một đống quần áo, chăn bông, giày dép.

Đến lúc này, hắn mới mang Ngu Kha đến bờ biển một chuyến, thuê một chiếc du thuyền chạy đến một hòn đảo hẻo lánh, sau đó bắt đầu điên cuồng tích trữ hải sản!

Hải sản thuỷ sản a, đây là những loại đồ ăn sẽ gần như tuyệt chủng khi mạt thế đến, ngay cả những người thuộc cao tầng cũng không ăn được.

Thời mạt thế mà muốn ăn những thứ đó thì đúng là nằm mơ, điều duy nhất có thể đỡ thèm cũng chỉ là có một đám nhân công cố gắng nuôi một ít cá nước ngọt, nhưng số lượng lại cực kỳ ít.

Sở Hoài là người tương đối thích ăn hải sản, nhưng đại đa số hải sản đều rất đắt tiền.

Tiền trên người hắn cần phải sử dụng một cách thật cẩn thận, trái lo phải nghĩ, hắn chỉ đành lợi dụng sơ hở cùng sự tiện lợi của không gian, đích thân chạy đến biển góp nhặt.

Hiện tại thứ có thể tiết kiệm liền tiết kiệm, còn tiền thì phải xài một cách thật khôn ngoan, hắn còn có rất nhiều thứ vẫn chưa chuẩn bị xong đâu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lòng vòng ở nước ngoài chừng ba tháng, đợi khi xe đặt riêng của Đức được làm xong, Sở Hoài liền lập tức trở về nước.

Nếu hắn không có nhớ lầm, virus tang thi rất nhanh thôi sẽ bắt đầu lây truyền, đến lúc đó các quốc gia sẽ bắt đầu phát lệnh cấm di chuyển, bắt đầu phong tỏa nghiêm cấm các loại hình giao thông để đối phó với dịch bệnh.

Tốc độ lây truyền vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủn, nó đã lan truyền ra khắp thế giới, không một quốc gia nào may mắn thoát khỏi.

Mặc dù các quốc gia đều cố gắng hết sức nghiên cứu kháng thể, mỗi ngày tin tức được phát ra chỉ đang cố gắng trấn an dân chúng, nhưng tất cả đều vô dụng.

Loại dịch bệnh này không có bất cứ thứ gì có thể giải quyết được, tiến sĩ giỏi nhất thế giới dùng những thiết bị nghiên cứu đứng đầu để phân tích, đưa ra kết luận là:

Virus vượt qua phạm trù lý giải khoa học của nhân loại, tế bào virus không thể phân tích ra được, dịch bệnh này không thể giải…

Ngồi trên phi cơ quay về nước, Sở Hoài nhìn thành thị thu nhỏ, trong lòng vạn phần phiền muộn.

***

Viện nghiên cứu nước K.

Hai công nhân đẩy hai cổ thi thể từ phòng thí nghiệm ra đến lò đốt thi thể, đem thi thể tiến hành tiêu hủy.

Sau đó, như thường lệ, đem trong cốt để vào trong xô, vận chuyển đến bãi cỏ bên cạnh viện nghiên cứu coi như phân bón mà giải quyết.

Sau khi hai công nhân rời đi, một số con chuột kiếm ăn ban đêm bò trên bãi cỏ, trên người dính đầy tro cốt lẻn vào trong nhà ăn của viện nghiên cứu…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Số ký tự: 0