Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Mỹ Nhân Bạo Lực...

Thỏ Nguyệt Quan

2024-08-29 07:41:38

Nghe thấy giọng nam ái muội truyền ra từ trong phòng, mấy người Sở Hoài đứng ngoài cửa đều đỏ mặt, tâm tình lúc này quả thực không thể hình dung bằng lời.

Nếu bọn họ không lầm, bây giờ đã tận thế rồi mà nhỉ? Quái vật tang thi ăn thịt người đang đi lại khắp nơi? Mạng nhỏ chỉ cần sơ suất một chút là tiễn mạng đi rồi mà nhỉ?

Tang thi đang tru lên bên ngoài, vậy mà có người còn có tâm tình đến khách sạn chơi trò ‘ ân a ’, rốt cuộc là hai vị nào mà trâu bò như vậy chứ!

Đừng nói là đám người Viên Hạo Lâm, ngay cả Sở Hoài khi gặp chuyện luôn bất biến nhưng giờ này khắc này cũng cảm thấy xấu hổ không thôi.

Viên Hạo Lâm cùng Đàm Tiểu Kiệt tuy không giấu giếm mình là một đôi, nhưng bởi vì Đàm Tiểu Kiệt vẫn còn nhỏ, lại hàng năm không gặp mặt, cho nên quan hệ giữa hai người trước mắt vẫn còn rất thuần khiết.

Sở Hoài liền càng không cần phải nói, trước khi gặp được Ngu Kha thì trên cái phương diện kia thậm chí hắn còn chưa từng phản ứng lấy một lần.

Những âm thanh đó như là một tác động khá lớn đối với bọn họ.

Hắn phản xạ có điều kiện che lại lỗ tai của Ngu Kha.

Nhưng Ngu Kha là người mang trong mình cổ võ, giác quan nhạy bén, âm thanh trong phòng lớn như vậy, đâu phải cứ che tai lại là được, đầu dựa trong lòng ngực hắn nhưng tròng mắt lại đảo lung tung.

Vài giây sau mặt đỏ bừng lên, mắt lộ vẻ e lệ, không biết lúc này đang nghĩ lung tung cái gì…

Khương viện trưởng mới là người chân chính che lại lỗ tai mình, nội tâm như muốn hỏng mất.

Tai của ông cũng không quá thính, nhưng hai người bên trong đều là nam mà đúng không!

Trong nhà có hai tên nhóc con công khai tình cảm ông còn chưa tiếp thu xong, vậy mà bây giờ hiện trường đột nhiên thăng cấp, đây là đang muốn cứng rắn bẻ cong tam quan của ông mà đúng không…

“Chúng ta, chúng ta đổi phòng đi?”

Khương viện trưởng thật sự không có dũng khí xem hiện trường nóng bỏng này, nhỏ giọng đề nghị.

Mấy người Sở Hoài lập tức gật đầu đồng ý, quấy nhiều người ta làm chuyện yêu đương sẽ bị sét đánh, khách sạn nhiều phòng như vậy, bọn họ không cần phải chấp nhất với gian phòng này!

Nhưng mà đúng lúc này, người trong phòng dường như cũng nhận ra động tĩnh của bọn họ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó, từ bên trong truyền ra một giọng nam nhân còn nghèn nghẹn mị hoặc hơn cả vừa rồi:

“Ân a ngô… Ai a, ngô, vào đi, đứng ở bên ngoài, không… A… Không sợ những con quái vật ghê tởm kia hay sao? Ân ngô……”

Thanh âm này rõ ràng không phải cùng một người với người vừa rồi.

Đm, 3p?!

Đám người Sở Hoài:…

Không biết có phải người bên trong đã nhận ra bọn họ đang đứng trước cửa xấu hổ do dự hay không, thanh âm ái muội vừa rồi bỗng nhiên dừng lại rồi biến mất, chỉ còn lại giọng nam cuối cùng kia lên tiếng nhưng còn hơi mang theo thở dốc.

Sau đó từ trong phòng liền truyền ra tiếng bước chân, cửa bị mở ra.

Một mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp, xuất hiện trước mặt bọn họ.

Đúng vậy, mỹ nhân này là một nam nhân, ngay cả Sở Hoài cũng không thể không thừa nhận nam nhân trước mặt này thật sự chỉ có thể dùng một từ ‘ đẹp ’ để hình dung.

Đẹp đến trình độ nào, làm một phép so sánh:

Nếu gia hỏa trước mặt này ra ngoài mà không mang theo kính râm che mặt, tuyệt đối có thể khiến cho vô số người thích cái đẹp vì nhìn hắn mà có thể đâm đầu vào cột điện, tạo nên tai nạn xe cộ, rơi vào trong cống nước, đến độ mặt mũi bầm dập.

Càng khiến cho vô số nữ nhân cùng nam nhân thích nam nhân đấm ngực ghen ghét phỉ nhổ: Nam hồ ly tinh!

Bởi vì nam nhân trước mặt này không chỉ đẹp, mà còn rất yêu nghiệt nữa.

Giờ phút này đối phương chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng mỏng tang, chân trơn bóng lộ ra ngoài, áo sơmi chỉ gài ba cái nút áo, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp cùng một viên đá được xuyên trên rốn.

Môi mỏng ứng đỏ mút ngón tay mình, trên mặt mang theo nét ửng đỏ vừa xong việc, mị nhãn như tơ:

“Sao lại không vào a? Hửm…”

Âm cuối cùng chính là một loại âm thanh đủ khiến cho người khác phạm tội!

Viên Hạo Lâm ôm Đàm Tiểu Kiệt cau mày, Khương viện trưởng không nỡ nhìn thẳng dứt khoát trốn ra phía sau, Ngu Kha nhìn chằm chằm đối phương chớp chớp mắt, có chút tò mò.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi Sở Hoài thấy rõ diện mạo của tên nam nhân yêu nghiệt này, đồng tử bỗng nhiên hơi co rút lại, thần kinh căng thẳng.

Bởi vì tên nam nhân trước mắt này, chỉ cần là người từng sống ở mạt thế, sợ sẽ không có ai không biết đến đối phương.

Du Tiện Khanh, kẻ giết người cuồng ma Du Tiện Khanh!

Kiếp trước, sự tích về tên gia hỏa này được những người còn sống sót lưu truyền rất rộng rãi, ngoại trừ việc đối phương thân là nam nhân nhưng lại đẹp đến độ thiên nhân phẫn nộ ai oán ra, thì chính là tên gia hỏa dâm đãng này chỉ cần một lời không hợp sẽ nổi điên giết người ngay lập tức.

Thật ra thì nếu nói đối phương dâm đãng cũng không đúng lắm, bởi vì gia hỏa này ngoại trừ thích trêu đùa người khác làm niềm vui, trên thực tế cũng không có bất luận kỳ nam nhân nào có thể đến gần hắn ta.

Loại mỹ nam như Du Tiện Khanh cực kỳ được hoan nghênh ở mạt thế, nhưng người động thủ với hắn đều dùng cách thức tàn nhẫn và máu me nhất mà chết thẳng cẳng, vì vậy nên không ai dám đánh chủ ý với hắn cả.

Bất quá có câu nói nói rất đúng: Hồng nhan bạc mệnh, mỹ nhân đều mệnh đoản.

Du Tiện Khanh còn chết sớm hơn cả hắn, mạt thế năm thứ hai thì hắn đã chết rồi, không phải chết trong miệng tang thi hay dị thú gì cả, mà là chết dưới sự truy sát vây giết của đồng loại.

Sở dĩ Sở Hoài nhớ rõ như vậy rõ ràng, là bởi vì chính mắt hắn đã chứng kiến toàn bộ quá trình đuổi giết kia.

Thật ra thì dựa theo giá trị vũ lực của Du Tiện Khanh thì vốn không nên lâm vào tình cảnh thảm hại như vậy, đã lẽ phải có sự hoan nghênh chiêu nạp dị năng giả từ các căn cứ lớn.

Nhưng thực đáng tiếc, hắn nghe nói dường như là bởi vì dị năng của Du Tiện Khanh quá đặc thù, cho nên bị kiêng kị, dẫn tới các căn cứ lớn đều hợp lực truy sát hắn.

Cuối cùng chọc giận vị ‘ mỹ nhân bạo lực ’ này tiến hành trả thù quyết liệt điên cuồng huyết tinh đối với các căn cứ kia, gặp người liền giết, làm đến mức máu chảy thành sông, nhân tâm hoảng sợ, các căn cứ lớn bất đắc dĩ mới liên thủ bao vây tiêu diệt hắn.

Lúc ấy, Sở Hoài cũng không phải chủ lực tiêu diệt, khi đó dị năng của hắn không cao đã vậy còn vô dụng, chỉ là bị ép vào đội cho đủ nhân số, toàn bộ quá trình hắn đều cùng những tiểu lâu la khác đứng bên cạnh quan sát.

Hắn nhớ rõ khuôn mặt xấu xí đáng ghê tởm của những người của các căn cứ lớn lúc ấy, giương cao ngọn cờ chính nghĩa ‘ tiêu diệt kẻ giết người cuồng ma ’ mà đem vị mỹ nhân bạo lực này giết chết.

Mà sau khi Du Tiện Khanh chết, những người này cũng không buông tha, đem thi thể của hắn trở về theo, có lẽ là muốn nghiên cứu dị năng đặc thù của đối phương.

Nhưng theo như những gì hắn quan sát được lúc ấy, Du Tiện Khanh căn bản chỉ là thủy hệ dị năng bình thường thôi, không có gì đặc biệt cả.

Không khó đoán, cái lý do nghiên cứu dị năng đặc thù gì đó căn bản chỉ là lấy cớ, các căn cứ lớn tróc nã Du Tiện Khanh chắc chắn có lý do khác không tiện cho người khác biết…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Số ký tự: 0