Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến
Tác Dụng Của Th...
Thỏ Nguyệt Quan
2024-08-29 07:41:38
Về phương diện khác, phía chính phủ lập tức tuyên bố chính sách, lấy lý do quốc gia muốn phát triển nông nghiệp, để cho các nơi trên cả nước gieo trồng gạo, khoai tây khoai lang đỏ v.v… và các loại cây công nghiệp có năng suất và khả năng chống chịu với thời tiết tốt.
Đồ ăn chính là nền tảng cơ bản cho sự sống của con người, tích trữ nhiều cũng không ngại nhiều, kể cả khi đó mạt thế không tới, thì ảnh hưởng cũng sẽ không quá lớn, nhưng nếu như mạt thế thật sự tới, vậy đó chính là thứ cứu mạng.
Đồng thời lặng lẽ phái quân đội đến các thành thị quan trọng đóng quân, cùng với để cho các chuyên gia tăng cường phát hiện và nghiên cứu về thiên tai, suy đoán xem có phải sắp có thiên tai lớn nào đó xảy ra hay không.
Bởi vì có thể trong một đêm hủy diệt toàn thế giới chỉ thể là sức mạnh của thiên nhiên thôi.
Dưới tình huống nửa tin nửa ngờ này, đây chính là động thái lớn nhất mà chính phủ có thể làm được.
Nếu trực tiếp làm bừa hay mặc kệ, đến lúc đó nếu mạt thế đến, đúng là chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
Khi Sở Hoài nhìn thấy tin tức ‘ quốc gia muốn phát triển mạnh sản xuất nông nghiệp’, liền biết phong thư nặc danh đã có tác dụng.
Trong lòng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, cho dù người phía trên tin tưởng nhiều hay ít, chỉ cần chính phủ cảnh giác cùng chuẩn bị, đến lúc đó khi mạt thế đến thì mọi người sẽ tốt hơn kiếp trước rất nhiều.
Chuyện chính phủ phía bên kia định làm gì thì Sở Hoài mặc kệ, hắn phải bắt đầu chuẩn bị nơi trú ẩn an toàn trước khi mạt thế đến.
Nói thật, khi mạt thế đến, không có nơi nào là an toàn tuyệt đối, chỉ có thể chọn người cao trong những người lùn thôi.
Cẩn thận nhớ lại ký ức kiếp trước, cuối cùng Sở Hoài cũng chọn thành phố C.
Trên thực tế thì lựa chọn tốt nhất phải là thành phố B mới đúng, dù sao đó cũng là thủ đô quốc gia, cho nên nó sẽ luôn được bảo vệ cho đến khi thành phố bị phá hủy.
Nhưng dù thành phố B có tốt, nhưng quyền lợi nhân lực phức tạp, bởi vậy sau khi cẩn thận suy xét, Sở Hoài quyết định thành phố C là nơi thích hợp nhất.
Mặc dù tính ra thì nó không bằng thủ đô, nhưng quy mô của thành phố C cũng không nhỏ, hơn nữa xung quanh có quân khu đóng quân.
Hắn nhớ đời trước đã từng nghe người khác nói qua, khi mạt thế đến thì thành phố C có tốc độ dọn dẹp cùng xây dựng căn cứ nhanh hơn thủ đô rất nhiều.
Sau đó, bởi vì có quân đội cầm quyền, bên trong căn cứ mặc dù xuất hiện tranh chấp, nhưng vẫn tốt hơn thủ đô rất nhiều, trên phương diện an ninh và sinh hoạt cũng tốt hơn những căn cứ khác, đây là một căn cứ cực kỳ lý tưởng.
Hơn nữa còn có một vấn đề thực tế nhất, đó chính là tiền trên tay hắn, hiện tại căn bản không mua nổi phòng ở thành phố B!
Trước khi mạt thế xảy ra, xã hội bình thường đâu đâu cũng cần tiền.
Đương nhiên Sở Hoài cũng muốn nghĩ tới chuyện thuê nhà để tiết kiệm tiền, nhưng chuyện sau đó sẽ phiền toái hơn rất nhiều.
Kiếp trước hắn nghe người ta nói lúc đầu khi mới thành lập căn cứ thì vẫn còn rất nhân đạo, chứng từ bất động sản vẫn còn hiệu lực, có thể cho phép chủ hộ giữ lại nhà của mình làm nơi trú ẩn.
Còn lại là nhà thuê, khách sạn, trung tâm mua sắm v.v… đều bị thu hồi, sau đó các nhân viên sẽ sắp xếp chỗ cư trú một cách thống nhất.
Bất kể khi nào, phân chia giai cấp của nhân loại đều rất nghiêm trọng, thời gian đầu của mạt thế, cũng đã hình thành cấp bậc nghiêm trọng hơn.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, khi mạt thế đến thì tài nguyên cũng có hạn, không có khả năng phân phối công bằng được.
Mà kể cả khi lúc đầu may mắn được bố trí cho một nơi trú ẩn tốt, nhưng sau này có thể giữ lại hay không thì phải xem ngươi có đủ khả năng giữ lại không, mạt thế chính là bất đắc dĩ như vậy đấy.
Hơn nữa hắn còn phải tiến hành một ít cải tạo với căn nhà, cho nên tuyệt đối không thể thuê nhà được, nên nhất định phải mua.
Sau khi thống kê lại tài chính trong tay, cẩn thận nghiên cứu bản đồ thành phố C, cuối cùng Sở Hoài quyết định chọn khu vực phía Bắc của thành phố C, bắt đầu tìm đến nhà môi giới bất động sản.
Mặc dù triển vọng phát triển của khu vực này cũng không bằng những nơi khác, nhưng khi mạt thế đến thì những điều đó không quan trọng.
Ưu điểm của khu Bắc đó là giá cả tương đối rẻ, dân cư cũng không dày đặc.
Người môi giới bất động sản chạy tới chạy lui ở khu Bắc thành phố C suốt một tuần, chọn tới chọn lui đến mức khiến cho người môi giới cũng dần mất kiên nhẫn, lúc này Sở Hoài mới chọn được phòng.
Căn phòng này nằm trong một khu dân cư mới mở.
Có một bộ ba căn lớn, tầng dưới cùng có hoa viên miễn phí, giá bán chỉ 80 vạn.
Lúc đầu nghe thấy cái giá này Sở Hoài có chút kinh ngạc, theo giá nhà bây giờ của Hoa Quốc, 80 vạn mà muốn mua một căn nhà đã hoàn thiện là điều rất khó.
Nhưng rất nhanh sau khi quan sát hoàn cảnh khu vực chung quanh của tiểu khu thì liền biết vì sao lại có cái giá tiện nghi như vậy.
Bởi vì sau lưng tiểu khu này không xa có một trạm xử lý rác, mùa đông còn đỡ, chứ mùa hè nóng bức khiến cho không khí xung quanh tiểu khu vừa nóng nực vừa đầy mùi.
Cư dân chung quang đã làm ầm lên rất nhiều lần, nhưng lại không có kết quả gì, trạm xử lý rác đã sớm được chính phủ quy hoạch xong xuôi rồi, mọi người muốn trách thì trách chủ đầu tư giấu giếm.
Có một nhà xưởng phóng xạ có ý định xây dựng ở đây, trưởng tiểu học vốn định sẽ xây dựng ở đây cũng vì lý do này mà không xây dựng nữa.
Cho nên vì nhiều loại nguyên nhân, cho nên nhu cầu thuê ở đây giảm mạnh, giá nhà cũng giảm, phòng ở rất khó bán ra.
Nếu không phải vì Sở Hoài quá mức bắt bẻ vừa yêu cầu giá cả phải thấp, còn muốn phòng ở phải lớn, nếu không người môi giới sẽ không giới thiệu cho hắn nơi này.
Nhưng mà mấy vấn đề này, Sở Hoài đều không thèm để ý.
Dân cư ở đây ít thì khi mạt thế đến tang thi nơi này cũng ít, tốc độ xử lý nhanh tương đối an toàn; còn về nhà máy phóng xạ sắp xây dựng, đến khi mạt thế đến thì cái dự định đó cũng sẽ càng lúc càng xa.
Còn đối với trạm xử lý rác, đợi sau khi căn cứ thành lập, người phía trên tuyệt đối sẽ dọn dẹp và tận dụng khu vực có diện tích lớn này, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng.
Nhìn qua phòng ở, hắn liệt kê những ưu khuyết điểm trong lòng, Sở Hoài liền hạ quyết định, sảng khoái ký hợp đồng.
Mặc dù người môi giới bất động sản cảm thấy khi đã biết rõ nhưng hắn vẫn mua thì rất ngốc, nhưng có có tiền để kiếm thì ai chê chứ, đầy mặt tươi cười đi tìm chủ hộ để làm thủ tục chuyển nhượng.
☆
Đồ ăn chính là nền tảng cơ bản cho sự sống của con người, tích trữ nhiều cũng không ngại nhiều, kể cả khi đó mạt thế không tới, thì ảnh hưởng cũng sẽ không quá lớn, nhưng nếu như mạt thế thật sự tới, vậy đó chính là thứ cứu mạng.
Đồng thời lặng lẽ phái quân đội đến các thành thị quan trọng đóng quân, cùng với để cho các chuyên gia tăng cường phát hiện và nghiên cứu về thiên tai, suy đoán xem có phải sắp có thiên tai lớn nào đó xảy ra hay không.
Bởi vì có thể trong một đêm hủy diệt toàn thế giới chỉ thể là sức mạnh của thiên nhiên thôi.
Dưới tình huống nửa tin nửa ngờ này, đây chính là động thái lớn nhất mà chính phủ có thể làm được.
Nếu trực tiếp làm bừa hay mặc kệ, đến lúc đó nếu mạt thế đến, đúng là chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
Khi Sở Hoài nhìn thấy tin tức ‘ quốc gia muốn phát triển mạnh sản xuất nông nghiệp’, liền biết phong thư nặc danh đã có tác dụng.
Trong lòng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, cho dù người phía trên tin tưởng nhiều hay ít, chỉ cần chính phủ cảnh giác cùng chuẩn bị, đến lúc đó khi mạt thế đến thì mọi người sẽ tốt hơn kiếp trước rất nhiều.
Chuyện chính phủ phía bên kia định làm gì thì Sở Hoài mặc kệ, hắn phải bắt đầu chuẩn bị nơi trú ẩn an toàn trước khi mạt thế đến.
Nói thật, khi mạt thế đến, không có nơi nào là an toàn tuyệt đối, chỉ có thể chọn người cao trong những người lùn thôi.
Cẩn thận nhớ lại ký ức kiếp trước, cuối cùng Sở Hoài cũng chọn thành phố C.
Trên thực tế thì lựa chọn tốt nhất phải là thành phố B mới đúng, dù sao đó cũng là thủ đô quốc gia, cho nên nó sẽ luôn được bảo vệ cho đến khi thành phố bị phá hủy.
Nhưng dù thành phố B có tốt, nhưng quyền lợi nhân lực phức tạp, bởi vậy sau khi cẩn thận suy xét, Sở Hoài quyết định thành phố C là nơi thích hợp nhất.
Mặc dù tính ra thì nó không bằng thủ đô, nhưng quy mô của thành phố C cũng không nhỏ, hơn nữa xung quanh có quân khu đóng quân.
Hắn nhớ đời trước đã từng nghe người khác nói qua, khi mạt thế đến thì thành phố C có tốc độ dọn dẹp cùng xây dựng căn cứ nhanh hơn thủ đô rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau đó, bởi vì có quân đội cầm quyền, bên trong căn cứ mặc dù xuất hiện tranh chấp, nhưng vẫn tốt hơn thủ đô rất nhiều, trên phương diện an ninh và sinh hoạt cũng tốt hơn những căn cứ khác, đây là một căn cứ cực kỳ lý tưởng.
Hơn nữa còn có một vấn đề thực tế nhất, đó chính là tiền trên tay hắn, hiện tại căn bản không mua nổi phòng ở thành phố B!
Trước khi mạt thế xảy ra, xã hội bình thường đâu đâu cũng cần tiền.
Đương nhiên Sở Hoài cũng muốn nghĩ tới chuyện thuê nhà để tiết kiệm tiền, nhưng chuyện sau đó sẽ phiền toái hơn rất nhiều.
Kiếp trước hắn nghe người ta nói lúc đầu khi mới thành lập căn cứ thì vẫn còn rất nhân đạo, chứng từ bất động sản vẫn còn hiệu lực, có thể cho phép chủ hộ giữ lại nhà của mình làm nơi trú ẩn.
Còn lại là nhà thuê, khách sạn, trung tâm mua sắm v.v… đều bị thu hồi, sau đó các nhân viên sẽ sắp xếp chỗ cư trú một cách thống nhất.
Bất kể khi nào, phân chia giai cấp của nhân loại đều rất nghiêm trọng, thời gian đầu của mạt thế, cũng đã hình thành cấp bậc nghiêm trọng hơn.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, khi mạt thế đến thì tài nguyên cũng có hạn, không có khả năng phân phối công bằng được.
Mà kể cả khi lúc đầu may mắn được bố trí cho một nơi trú ẩn tốt, nhưng sau này có thể giữ lại hay không thì phải xem ngươi có đủ khả năng giữ lại không, mạt thế chính là bất đắc dĩ như vậy đấy.
Hơn nữa hắn còn phải tiến hành một ít cải tạo với căn nhà, cho nên tuyệt đối không thể thuê nhà được, nên nhất định phải mua.
Sau khi thống kê lại tài chính trong tay, cẩn thận nghiên cứu bản đồ thành phố C, cuối cùng Sở Hoài quyết định chọn khu vực phía Bắc của thành phố C, bắt đầu tìm đến nhà môi giới bất động sản.
Mặc dù triển vọng phát triển của khu vực này cũng không bằng những nơi khác, nhưng khi mạt thế đến thì những điều đó không quan trọng.
Ưu điểm của khu Bắc đó là giá cả tương đối rẻ, dân cư cũng không dày đặc.
Người môi giới bất động sản chạy tới chạy lui ở khu Bắc thành phố C suốt một tuần, chọn tới chọn lui đến mức khiến cho người môi giới cũng dần mất kiên nhẫn, lúc này Sở Hoài mới chọn được phòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Căn phòng này nằm trong một khu dân cư mới mở.
Có một bộ ba căn lớn, tầng dưới cùng có hoa viên miễn phí, giá bán chỉ 80 vạn.
Lúc đầu nghe thấy cái giá này Sở Hoài có chút kinh ngạc, theo giá nhà bây giờ của Hoa Quốc, 80 vạn mà muốn mua một căn nhà đã hoàn thiện là điều rất khó.
Nhưng rất nhanh sau khi quan sát hoàn cảnh khu vực chung quanh của tiểu khu thì liền biết vì sao lại có cái giá tiện nghi như vậy.
Bởi vì sau lưng tiểu khu này không xa có một trạm xử lý rác, mùa đông còn đỡ, chứ mùa hè nóng bức khiến cho không khí xung quanh tiểu khu vừa nóng nực vừa đầy mùi.
Cư dân chung quang đã làm ầm lên rất nhiều lần, nhưng lại không có kết quả gì, trạm xử lý rác đã sớm được chính phủ quy hoạch xong xuôi rồi, mọi người muốn trách thì trách chủ đầu tư giấu giếm.
Có một nhà xưởng phóng xạ có ý định xây dựng ở đây, trưởng tiểu học vốn định sẽ xây dựng ở đây cũng vì lý do này mà không xây dựng nữa.
Cho nên vì nhiều loại nguyên nhân, cho nên nhu cầu thuê ở đây giảm mạnh, giá nhà cũng giảm, phòng ở rất khó bán ra.
Nếu không phải vì Sở Hoài quá mức bắt bẻ vừa yêu cầu giá cả phải thấp, còn muốn phòng ở phải lớn, nếu không người môi giới sẽ không giới thiệu cho hắn nơi này.
Nhưng mà mấy vấn đề này, Sở Hoài đều không thèm để ý.
Dân cư ở đây ít thì khi mạt thế đến tang thi nơi này cũng ít, tốc độ xử lý nhanh tương đối an toàn; còn về nhà máy phóng xạ sắp xây dựng, đến khi mạt thế đến thì cái dự định đó cũng sẽ càng lúc càng xa.
Còn đối với trạm xử lý rác, đợi sau khi căn cứ thành lập, người phía trên tuyệt đối sẽ dọn dẹp và tận dụng khu vực có diện tích lớn này, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng.
Nhìn qua phòng ở, hắn liệt kê những ưu khuyết điểm trong lòng, Sở Hoài liền hạ quyết định, sảng khoái ký hợp đồng.
Mặc dù người môi giới bất động sản cảm thấy khi đã biết rõ nhưng hắn vẫn mua thì rất ngốc, nhưng có có tiền để kiếm thì ai chê chứ, đầy mặt tươi cười đi tìm chủ hộ để làm thủ tục chuyển nhượng.
☆
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro