Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Chương 29

Hắc Bạch Sắc Chương Ngư

2024-10-05 00:38:37

Hơn nữa loại binh khí lạnh như nỏ tiễn này dễ phục chế hơn.

Trong các loại nỏ tiễn, cuối cùng Khương Vưu lựa chọn một loại nỏ đại hoàng phiên bản cải tiến.

Thấy cô nhìn chằm chằm vào nỏ đại hoàng, Lý Cường giải thích.”Nỏ đại hoàng này còn được gọi là “hoàng kiên nỏ” được sản xuất vào thời Hán, lực sát thương mạnh, tầm bắn xa “không phải người có sức lớn thì không thể dùng”, đối với người sử dụng nó cũng có yêu cầu khá cao. Nếu như không phải người cơ thể cực kỳ cường tráng thì sẽ không phát huy được hiệu quả chân chính của nỏ đại hoàng. Vốn là tầm bắn trong khoảng bốn trăm mét, nhưng tôi đã kết hợp ưu điểm của nỏ đại hoàng và nỏ thần tý, lấy được tinh hoa, bỏ đi những thứ vô dụng. Sau khi trải qua cải tiến, tổng thể của nỏ đại hoàng này lại càng nhỏ hơn ban đầu, càng nhẹ hơn không nói, đến tầm bắn cũng có thể đạt tới sáu trăm mét. Đồng thời một lần có thể bắn được mười nỏ tiễn, có thể bắn liên tiếp mười phát. Tôi chỉ hỏi cô, có đỉnh không? Mặc dù khung nỏ đại hoàng phiên bản cải tiến này của tôi to hơn nỏ gỗ, không thể dễ dàng mang theo bên người như súng cầm tay, nhưng nếu thật sự bàn đến uy lực của nó cũng không hề nhỏ hơn chút nào!"

Lý Cường có chút kích động giới thiệu tác phẩm của mình.

Lúc đang kích động, ông ta chợt liếc nhìn một cái, nhìn thấy Khương Vưu gầy gò lại có chút thất vọng thở dài một hơi.

“Nhưng yêu cầu với người sử dụng nỏ đại hoàng vẫn khá khắt khe như trước, cô gái nhỏ, loại nỏ này phù hợp với đàn ông có sức lớn. Tôi cảm thấy cô có thể chọn loại nỏ nhẹ hơn.”

Lý Cường lấy một ám tiễn khác nhỏ hơn, tạo hình tinh tế hơn.

“Loại này càng phù hợp với phụ nữ hơn. Cô xem, kiểu dáng nhỏ nhắn, tôi còn quét sơn màu hồng lên có đẹp không?”

Khương Vưu cau mày, ghét bỏ nhìn ám tiễn màu hồng trong tay ông ta, cô chỉ vào nỏ đại hoàng nói.

“Tôi chỉ muốn loại này.”

Thấy cô chưa chết tâm, Lý Cường lại chuyển một cái cọc gỗ to bằng cái thùng nước to ở trong góc ra, nhướng mày nói.

"Nếu như cô không tin, hoặc là cô có thể thử một chút, xem mình có thể điều khiển được loại nỏ này không."

Không phải ông ta xem thường cô, mà là nỏ đại hoàng này, ông ta dùng cũng rất tốn sức.

Càng huống hồ là một cô gái gầy nhỏ như thế này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bây giờ những cô gái nhỏ như thế này, chắc hẳn ngày nào cũng ăn rau để giảm cân nhỉ?

Gầy đến mức giống như thiếu dinh dưỡng vậy.

Đợi cô tự mình thử nỏ đại hoàng thì sẽ tự động từ bỏ thôi.

Nó, chỉ phù hợp với những người đàn ông mạnh mẽ chân chính!

Lý Cường âm thầm xoa tay chờ đợi nhìn cô nhóc không tự lượng sức này nhận thua.

Kết quả còn chưa đợi ông ta cười lên, Khương Vưu đã trực tiếp túm lấy cái nỏ loại nhỏ ở bên cạnh rồi lập tức nhắm chuẩn mục tiêu, một mũi tên bay ra.

Chỉ nghe “vút” một tiếng, mũi tên trực tiếp xuyên qua cây cọc gỗ, vững vàng cắm lên trên bức tường ở đằng sau, phần đuôi còn đang vang lên mấy tiếng ong ong.

Vẻ mặt kinh ngạc của Lý Cường vừa lộ ra, chỉ thấy cô đổi hướng, sau đó lại nhanh chóng bay ra hai mũi tên.

“Rầm!”

Hai mũi tên khác cũng đóng chắc trên tường, Lý Cường lại gần để nhìn, đôi đồng tử lập tức co lại.

Chỗ đầu hai mũi tên này, mỗi đầu đều có một con gián bị bắn xuyên qua ngực.

Nếu như vừa nãy ông ta không nhớ nhầm, cô nhóc này từ lúc nhắm đến lúc bắn gần như là không hề do dự dù chỉ một giây, cả quá trình đều tự nhiên như ăn cơm rồi đi ngủ vậy.

Mặc dù cái nỏ mà cô dùng không phải nỏ đại hoàng, nhưng độ chính xác này... Quả thực là vô địch!

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Số ký tự: 0