Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Chương 48

Hắc Bạch Sắc Chương Ngư

2024-10-05 00:38:37

Vô số người nghĩ tới bộ phim ngày tận thế từng gây khủng hoảng năm đó. Lúc này, ở Thành phố A, các bệnh viện lớn không còn đủ chỗ cho người nữa, thậm chí nhiều bệnh viện đã bị nhấn chìm và buộc phải di chuyển.

Cả thành phố hỗn loạn. Không chỉ có thuyền cứu hộ chạy khắp nơi mà còn có người lái thuyền máy hoặc thuyền nhỏ của mình lợi dụng sự hỗn loạn mà cướp bóc

Chính quyền hoàn toàn không thể kiểm soát được.

Máy bay trực thăng thỉnh thoảng bay trên bầu trời. Những người giàu có và quyền lực đã sơ tán khỏi thành phố trước những người bình thường để đi đến vùng đất cao hơn.

Một số người giàu có thuộc thế hệ thứ hai cũng đăng lên mạng xã hội nói rằng họ đã sơ tán lên vùng cao.

Sợ người xem không hình dung được, còn đưa cả ảnh vào.

Trong ảnh, mọi người đang tiệc tùng say sưa, lắc lư ly rượu vang đỏ và ngắm hoàng hôn trên dãy núi phía xa.

Cảnh đẹp tràn ngập hương vị đồng tiền, hoàn toàn tách biệt khỏi những người dân thường đang chật vật.

Chính phủ kêu gọi mọi người uống thuốc nếu có ở nhà, nếu không có thuốc thì điều trị trước, yên tâm ở nhà chờ cấp cứu.

Bên ngoài chỉ có đội cứu hộ trên mặt nước, rất nhiều người ở nhà đã hết lương thực.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ủy ban khu phố bắt đầu tổ chức phân phát hàng cứu trợ. Hiện tại zombie chưa xuất hiện nên hầu hết mọi người đều cho rằng đây chỉ là một thảm họa tự nhiên. Thiên tai tuy khủng khiếp nhưng cuối cùng cũng sẽ qua.

Sau cơn mưa lớn, trật tự sẽ được lập lại.

Vì vậy, tuy hỗn loạn nhưng trong hỗn loạn cũng có trật tự.

Nhóm khu dân cư đã bật chế độ tắt tiếng để cấm lan truyền các loại tin đồn làm xáo trộn lòng người.

Khi mực nước dâng cao, tất cả người dân ở dưới tầng bảy của khu dân cư đều di chuyển lên trên.

Tìm bạn thì tìm bạn, tìm người thân thì tìm họ hàng, còn nếu không có người thân ở tòa nhà này thì cứ dùng tiền.

Nhiều người phải tạm trú tại nhà người khác trong các tòa nhà cao tầng. Nhưng một số người từ chối cho phép người ngoài ở nhờ

Không ai tìm đến tầng này của Khương Vưu, dù sao hiện tại không có thang máy, chả có ai rảnh rỗi leo lên hơn 20 tầng.

Ban đầu trong tòa nhà Khương Vưu có một số căn nhà trống, nhưng đều là chủ sở hữu không có ở nhà hoặc chưa cho thuê.

Nhưng hiện nay, hầu hết những ngôi nhà trống này đều đã được cạy mở để đi vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đến ngày thứ tư, mưa tạnh.

Khi tia nắng đầu tiên xuất hiện trên trái đất vào buổi sáng, cơn mưa lớn đã tạnh hẳn.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, nếu mưa lớn tiếp tục, không ai biết mình sẽ gặp phải tình huống gì.

Có lẽ lục địa sẽ trở thành đại dương bao la, trên thế giới sẽ không còn đất đai nữa.

Nhưng không có thời gian để thở phào nhẹ nhõm.

Giây tiếp theo, tất cả các khu vực trong thành phố rơi vào tình trạng hoảng loạn hơn.

Vương Lệ Nhĩ ở tầng mười ba tỏ vẻ không hài lòng nhìn đứa cháu trai nhỏ đang ăn khoai tây chiên của mình trên ghế sofa trong phòng khách, cậu nhóc con bẻ gãy hết son môi của cô ấy, những đứa trẻ nghịch ngợm này thật đáng ghét! Hơn nữa chỉ có một chút đồ ăn nhẹ như thế, cô ấy còn chưa kịp ăn mà bố mẹ cô ấy đã đưa nó cho đứa cháu trai nhỏ này.

Còn nói nó bị sốt và cảm thấy không khỏe, nhưng cô ấy thấy nó ăn uống ngon miệng, không có dấu hiệu bệnh tật gì cả.

Nhưng vào lúc này, đứa cháu trai nhỏ đang ăn khoai tây chiên của cô ấy đột nhiên ngừng cử động, vài giây sau toàn bộ bóng lưng cậu nhóc đều co giật.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng

Số ký tự: 0