Mua nhà
Tiếu Giai Nhân
2024-07-24 08:28:57
Cố Phồn trở về, nhận được sự chào đón nồng nhiệt của Mạnh Liên Doanh, Phong Hỏa.
Chờ Cố Phồn tắm rửa xong từ trên tầng đi xuống, Phong Hỏa đã bày xong một bát lớn tôm hùm đất xào cay, đồ uống ướp lạnh, trái cây cắt miếng trên bàn trà, sau đó cùng Mạnh Liên Doanh một trái một phải ngồi trên sô pha dài, để lại vị trí chính giữa cho cô, Thái Sơn bị chen chúc ở góc sô pha.
Còn có hai cái ghế sô pha đơn, Tinh Hà đeo kính gọng vàng đang xem báo, Thanh Đằng cầm máy tính bảng, đang chơi một trò chơi bắn súng.
“Phồn Phồn mau tới, tôi lột cho cậu!” Phong Hỏa liên tiếp vẫy tay với cô.
Nhiệt tình như thế, Cố Phồn cũng phải hoài nghi Mạnh Liên Doanh có phải ở trước mặt đồng đội sử dụng Sinh Cơ Bổ Huyết Đan cô tặng hay không.
Cô dùng ánh mắt hỏi Mạnh Liên Doanh.
Mạnh Liên Doanh bình thường thích cùng Phong Hỏa đấu võ mồm đùa giỡn, nhưng người không ngốc, chút nhãn lực này vẫn phải có, khẽ lắc đầu. Nhiệm vụ khai thác mỏ lần này của bọn họ vô cùng thuận lợi, bị một chút vết thương nhỏ, dị năng của Thanh Đằng có thể dùng được, cậu ta cũng không lãng phí thứ tốt, bình thuốc màu đỏ Cố Phồn đưa cho vẫn còn chưa đụng đến.
Cố Phồn ngồi xuống sô pha.
Trước mặt cô bày một cái đĩa, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh khom lưng cúi đầu, cùng nhau bóc tôm cho cô.
Cố Phồn gọi những người khác: “Tất cả mọi người tới ăn đi.”
Tinh Hà tươi cười ôn hòa: “Cậu ăn đi, sáng hôm qua chúng tôi trở về, đã nghỉ ngơi và hồi phục rồi.”
Thanh Đằng, Thái Sơn cũng đều tỏ vẻ không cần.
Cố Phồn đành phải tự mình ăn.
Phong Hỏa: “Phồn Phồn chúng ta cùng nhau tâm sự, mấy ngày nay cậu và Lục thiếu đã trải qua chuyện gì, Phong Hùng chắc đã chết rồi nhỉ?”
Cố Phồn đã hiểu, mọi người đều muốn nghe chuyện.
Cố Phồn có nhiều điều muốn nói, bắt đầu từ lúc Lục Nhai nhẫn tâm để cho cô làm mồi nhử đánh lén Phong Hùng, nói đến Lục Nhai bị thương, nói đến hái thuốc đỉnh núi, nói đến người máy cá béo cùng thủy quái dưới đáy hồ, cuối cùng Lục Nhai liều mạng lãng phí một chiếc siêu xe cũng muốn cô gia nhập đội quân y hậu phương của quân đội Lục gia.
Vừa ăn vừa kể, câu chuyện đặc sắc đã kể xong, tôm hùm cũng đã ăn xong.
Ba người cùng nhau đi vào phòng bếp rửa tay, lại ngồi trở lại.
Phong Hỏa nhìn Mạnh Liên Doanh: “Lục thiếu cũng thật không phúc hậu, cứ như vậy mà đối xử với Phồn Phồn, làm sao có thể để Phồn Phồn làm mồi nhử được.”
Mạnh Liên Doanh vì anh họ mà xấu hổ thay.
Cố Phồn vừa mới trút được bất mãn trong lòng, lúc này mới nói vài lời hay ý đẹp thay Lục Nhai: “Không sao đâu, Lục Nhai đã cho tôi thi thể của mười hai quái thú cấp A làm thù lao, hơn nữa lúc sau còn giúp tôi hái thuốc, nửa xấu nửa tốt coi như huề nhau.”
Phong Hỏa: “Như thế liền hòa? Chuyện tai nạn xe cộ tính thế nào?”
Cố Phồn: “Cũng do tôi muốn lái xe nhanh trước, ngã một lần khôn hơn một chút, chờ tôi theo bọn họ đi hai chuyến, về sau tôi sẽ không bao giờ phạm sai lầm này nữa.”
Cô rộng lượng nghĩ như vậy, Mạnh Liên Doanh rốt cuộc nhỏ giọng nói: “Phồn Phồn, anh họ tôi quả thật có sai, nhưng anh ấy cũng không phải vì bản thân, anh ấy chỉ là không muốn nhìn thấy quân đội có quá nhiều hy sinh, cậu là dị năng giả hệ mộc, còn có thể luyện đan, anh họ tôi chỉ muốn trọng dụng nhân tài, muốn cậu phát huy hết khả năng.”
Thanh Đằng: “Từ góc độ Lục thiếu mà nói, hành động của anh ấy có thể hiểu được, nhưng Cố Phồn có quyền tự do lựa chọn việc phải làm, không thể ép buộc Cố Phồn.”
Tinh Hà nâng gọng kính, nói trúng tim đen: “Năng lực chữa trị của Thanh Đằng mạnh hơn, nhưng Lục thiếu chưa từng thử lôi kéo Thanh Đằng.”
Thái Sơn: “Ừm, thái độ của Lục thiếu đối với Cố Phồn có chút khác thường.”
Phong Hỏa nhíu mày: “Chẳng lẽ Lục thiếu thèm muốn sắc đẹp của Phồn Phồn?”
Cố Phồn: “… Thanh Đằng cũng rất xinh đẹp.” Nói thật, dáng người Thanh Đằng còn chưa nảy nở, non nớt như đứa trẻ.
Thanh Đằng lạnh lùng liếc nhìn Phong Hỏa.
Mạnh Liên Doanh ho khan một tiếng: “Đừng nói bừa, anh họ tôi không phải loại người như vậy, trong căn cứ có bao nhiêu thế lực muốn liên hôn với Lục gia, tranh nhau giới thiệu mỹ nữ cho anh họ tôi, anh họ tôi từ trước tới nay đều không thèm nhìn.”
Tinh Hà suy đoán: “Lục thiếu đại khái rất coi trọng năng lực luyện đan của Phồn Phồn, tạm thời không đề cập tới thuốc mọc tóc, Tránh Thú Đan thật sự rất tốt, có thể còn hữu dụng hơn cả một đội quân.”
Cố Phồn: “Nhưng tôi chỉ biết luyện chế đan dược cấp thấp, Tránh Thú Đan là ông nội tôi làm.”
Phong Hỏa: “Hiểu rồi, Lục thiếu muốn tạo quan hệ tốt với Phồn Phồn trước, sau đó lợi dụng Phồn Phồn lôi kéo ông nội Phồn Phồn!”
Tinh Hà cười cười, dựa vào sô pha, tiếp tục đọc báo.
Cố Phồn luôn cảm thấy nụ cười vừa rồi của Tinh Hà vô cùng ý vị sâu xa, giống như nhìn thấu cái gì đó.
Tiểu đội lính đánh thuê tạm thời không có ý định nhận nhiệm vụ, ngày hôm sau, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh cùng Cố Phồn đến đại sảnh tòa thị chính đổi điểm huân công.
Da lông mười hai quái thú cấp A cùng với công lao đánh chết, làm tài khoản của Cố Phồn trở nên rất giàu, cộng thêm lúc trước bán thuốc kiếm được hơn một vạn điểm, Lục Nhai đúng hẹn trả một vạn phí vất vả, tổng số đã đạt tới hai mươi ba vạn.
“Phồn Phồn hiện tại cũng coi như là tiểu phú bà nha.” Đi ra đại sảnh tòa thị chính, Phong Hỏa chúc mừng Cố Phồn.
Cố Phồn: “Cái này còn chưa đủ, tôi muốn mua một biệt thự có khu vườn lớn.”
Mạnh Liên Doanh: “Khu vườn lớn, cậu muốn làm ruộng thuốc?”
Cố Phồn gật đầu.
Mạnh Liên Doanh nhìn Phong Hỏa, vuốt cằm nói: “Muốn làm ruộng thuốc, kỳ thật không nhất định phải ở biệt thự.”
Cái này còn phải bắt đầu từ phân bố khu vực căn cứ Giang Nam.
Nếu như đứng ở trên cao, sẽ phát hiện căn cứ Giang Nam bị chia làm năm khu hình tròn rõ ràng. Khu trung tâm là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa của cơ sở, người sống ở đây không giàu thì quý.
Vòng hai cao ốc dày đặc, căn cứ gần hai ngàn vạn nhân khẩu, trong đó bao gồm đại bộ phận người bình thường, một bộ phận dị năng giả.
Vòng ba là khu trồng trọt, toàn bộ lương thực rau quả của căn cứ đều là vòng ba cung cấp, do cơ quan chính phủ phụ trách quản lý hoạt động, tư nhân không được tham dự chuỗi sản xuất lương thực.
Vòng bốn do bốn đại nguyên soái thống lĩnh trăm vạn dị năng giả quân đội đóng quân, vòng năm là khu vực phòng hộ rộng lớn, phòng ngừa quái thú tập hợp theo đàn đột kích.
“Vòng ba, vòng bốn, vòng năm thì không cần cân nhắc, vòng hai chắc là có nơi thích hợp cho cậu trồng thuốc.”
Cố Phồn: “Sống ở vòng hai có nguy hiểm không?”
Cô vẫn cảm thấy, khu trung tâm nơi những người có tiền ở là an toàn nhất.
Mạnh Liên Doanh cười nói: “Hiện tại toàn bộ căn cứ đều rất an toàn, thật sự có quái thú đến, còn có trăm vạn đại quân canh giữ ở vòng bốn, thế nào cũng đủ thời gian cho chúng ta ứng đối, hơn nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ không để cậu tự dọn qua, nếu cậu quyết định đi vòng hai mua nhà, chúng tôi đi theo cậu.”
Phong Hỏa: “Đúng đúng đúng, Phồn Phồn ở chỗ nào chúng ta sẽ theo đến đó, lỡ như ngày nào đó ông của Phồn Phồn đến tìm, thấy bọn tôi chăm sóc cậu tốt như vậy, nói không chừng sẽ tiện tay thưởng chúng ta một phần đan được cao cấp làm đồ ăn vặt ăn.”
Nào có nhiệt tình vô duyên vô cớ, Phong Hỏa ân cần với Cố Phồn như thế, cũng không đơn thuần là bởi vì thưởng thức mỹ mạo của Cố Phồn.
Phong Hỏa quang minh chính đại nói ra, Cố Phồn ngược lại thấy an tâm.
Căn cứ Giang Nam, cô mới đến, có thể cùng tiểu đội lính đánh thuê tính tình chính trực chân thành này ở chung một chỗ, đối với cô cũng là may mắn.
“Đi thôi, chúng ta trở về thương lượng cân nhắc một chút.”
Đề tài vừa mở ra, Thanh Đằng đối với việc sống ở đâu không có ý kiến gì, mọi người ở cùng nhau là được.
Ý của Thái Sơn cũng không sai biệt lắm, bất luận thảo luận cái gì, cậu ấy cùng Thanh Đằng nói đều là ít nói nhất.
Tinh Hà thay Cố Phồn phân tích: “Tôi tán thành chuyển đến vòng hai, thuốc của cậu, người sử dụng tiềm năng vẫn là người bình thường, sống ở đó thuận tiện bán, dị năng giả nếu có người cần thì sẽ tự đến vòng hai tìm cậu, bọn họ đi vòng hai thuận tiện hơn nhiều so với người bình thường đến khu trung tâm.”
Cố Phồn: “Cũng rất có lý, chỉ là tôi thấy vòng hai hình như đều là nhà cao tầng, tôi thích ở nơi non xanh nước biếc hơn, thứ nhất tôi thích yên tĩnh, thứ hai hoàn cảnh đó thích hợp cho thảo dược sinh trưởng hơn.”
Phong Hỏa nói: “Cái này giao cho tôi, vòng hai lớn như vậy, cậu thi bằng lái trước đi, tôi sẽ cùng Liên Doanh đến đó tìm xem.”
Kế tiếp, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh đi tìm nhà ở vòng hai, Thanh Đằng cùng Cố Phồn đến trường dạy lái xe học lái xe, đương nhiên, cô ấy đóng vai trò dẫn đường, tài xế kiêm vệ sĩ, miễn cho có dị năng giả nào bắt nạt Cố Phồn.
Ban ngày Cố Phồn trôi qua vô cùng phong phú, tập lái xe, đọc sách, xem phim truyền hình để hiểu mọi thứ về Trái Đất, buổi tối, buổi tối ở trong phòng một lòng tu luyện.
Năm ngày sau, Cố Phồn lấy được bằng lái với thành tích xuất sắc.
Phong Hỏa và Mạnh Liên Doanh cũng tìm thấy một nơi tốt.
Căn cứ Giang Nam có hệ thống nước rất phát triển, thảm thực vật cũng tươi tốt, trước đây ven sông bờ hồ là khu nhà giàu, nhưng sau khi trải qua thời kỳ bị quái thú đuổi giết cắn xé, trong căn cứ phần lớn người bình thường đối với núi rừng, sông hồ đều mang tâm lý sợ hãi, nên càng gần núi sông càng ít người sinh sống, vừa vặn thuận tiện cho bọn họ.
Ven sông bờ hồ, vài ngọn núi có độ cao hai ba trăm mét so với mực nước biển, Cố Phồn có thể tùy tiện lựa chọn.
Lá gan Cố Phồn không lớn hơn người bình thường bao nhiêu, nhìn những ngọn núi cây xanh um tùm hỏi: “Trong này thật sự không có quái thú?”
Mạnh Liên Doanh: “Đã từng có, nhưng từ lúc căn cứ mới thành lập đã bị thanh lý sạch sẽ, bao gồm tất cả các vùng nước trong căn cứ, chỉ còn lại một số động vật nhỏ không có biến dị, nếu không trong căn cứ sao có thể an ổn như vậy? Cho dù bỏ sót một con, anh họ và những người khác cũng không có mặt mũi nào để làm quan quân.”
Cố Phồn nghĩ tới người máy cá béo, công nghệ dò tìm người Trái Đất quả thật khiến người ta tin phục.
Chọn đi chọn lại từ hơn chục địa điểm, cuối cùng Cố Phồn chọn được núi Phượng Hoàng cách khu trung tâm căn cứ gần nhất.
Ngày hôm sau, sáu người cùng nhau đi tới núi Phượng Hoàng chọn nơi ở.
Núi Phượng Hoàng cao khoảng ba trăm mét, bên trong có rất nhiều kiến trúc bỏ hoang, vì giảm bớt áp lực dân số vòng hai, căn cứ đã tiến hành sửa chữa lại nhà cửa thôn xóm cũ trong núi, ít nhiều cũng hấp dẫn một số người dời đến đây, một phần là bởi vì ở không nổi phòng ốc đắt tiền hơn, một phần thì họ muốn mạo hiểm, còn có một bộ phận dị năng giả.
Nhân viên bộ phận bán nhà nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, giới thiệu từng căn nhà đang rao bán trước bản đồ phân phối nhà ở núi Phượng Hoàng.
Năm người Tinh Hà đều để Cố Phồn quyết định.
Cố Phồn nhìn trúng hai căn biệt thự độc lập giữa sườn núi, hai căn biệt thự này nằm sát nhau, địa thế xung quanh tương đối bằng phẳng, dựa núi gần sông.
Cùng mua hai căn biệt thự, cộng thêm vùng núi lớn xung quanh, tổng cộng mới mười vạn điểm huân công.
Chọn xong địa điểm, mọi người lại đi giữa sườn núi xem nhà, hai căn biệt thự đã sửa sang lại năm năm, bảo dưỡng rất tốt, đặt mua xong là có thể lập tức dọn vào ở.
Lúc mua giường trong phòng ngủ, sáu người không hẹn mà cùng đưa ánh mắt hướng về phía giường lớn xa hoa cùng loại nệm Lục Nhai lấy ra lúc trước.
Làm sao biết là cùng loại?
Còn phải cảm ơn Phong Hỏa, ngày đó khi cậu ta vây xem giường Lục Nhai, đã lật nhãn hàng hóa trên nệm.
Bận rộn ba ngày, hai căn biệt thự đều trang hoàng xong xuôi.
Cố Phồn ở một mình một phòng, ngoại trừ một phòng ngủ, phòng bếp, phòng khách, những phòng khác cô đều để trống, việc trồng thảo mộc sau này có thể hữu ích.
Ngày hai mươi chín tháng sáu, Cố Phồn đang mang theo Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh, Thanh Đằng khai hoang các cánh đồng thuốc, Tinh Hà và Thái Sơn từ khu trung tâm trở về.
Phong Hỏa: “Thế nào, có tìm được nhiệm vụ gì không?”
Tinh Hà: “Ừm, quân đội Lục gia sẽ lên đường đến thành phố An vào ngày mười lăm tháng bảy, phát hành một nhiệm vụ phối hợp vào sáng nay, tất cả lính đánh thuê đều có thể tham gia lần quét sạch này, điểm huân công đánh chết quái thú được nhân đôi so với giết tự do.”
Mạnh Liên Doanh nở nụ cười: “Loại chuyện tốt này, chúng ta đương nhiên phải đi.”
Bọn họ chỉ là không muốn bị quân quy trói buộc, nhưng quân đội thu dọn quái thú là vì lợi ích của toàn nhân loại, các hoạt động quân sự kiểu này, bọn họ chưa bao giờ không tham gia.
Cố Phồn nghĩ chính là, quân đội Lục gia quyết định như vậy, có phải hay không nói rõ Lục Nhai đã giết chết con rắn đen cấp S kia?
Tính ra Lục Nhai đã đồng ý ngày ba mươi dẫn cô đi tham quan khu nghiên cứu dược phẩm hiện đại.
Chờ Cố Phồn tắm rửa xong từ trên tầng đi xuống, Phong Hỏa đã bày xong một bát lớn tôm hùm đất xào cay, đồ uống ướp lạnh, trái cây cắt miếng trên bàn trà, sau đó cùng Mạnh Liên Doanh một trái một phải ngồi trên sô pha dài, để lại vị trí chính giữa cho cô, Thái Sơn bị chen chúc ở góc sô pha.
Còn có hai cái ghế sô pha đơn, Tinh Hà đeo kính gọng vàng đang xem báo, Thanh Đằng cầm máy tính bảng, đang chơi một trò chơi bắn súng.
“Phồn Phồn mau tới, tôi lột cho cậu!” Phong Hỏa liên tiếp vẫy tay với cô.
Nhiệt tình như thế, Cố Phồn cũng phải hoài nghi Mạnh Liên Doanh có phải ở trước mặt đồng đội sử dụng Sinh Cơ Bổ Huyết Đan cô tặng hay không.
Cô dùng ánh mắt hỏi Mạnh Liên Doanh.
Mạnh Liên Doanh bình thường thích cùng Phong Hỏa đấu võ mồm đùa giỡn, nhưng người không ngốc, chút nhãn lực này vẫn phải có, khẽ lắc đầu. Nhiệm vụ khai thác mỏ lần này của bọn họ vô cùng thuận lợi, bị một chút vết thương nhỏ, dị năng của Thanh Đằng có thể dùng được, cậu ta cũng không lãng phí thứ tốt, bình thuốc màu đỏ Cố Phồn đưa cho vẫn còn chưa đụng đến.
Cố Phồn ngồi xuống sô pha.
Trước mặt cô bày một cái đĩa, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh khom lưng cúi đầu, cùng nhau bóc tôm cho cô.
Cố Phồn gọi những người khác: “Tất cả mọi người tới ăn đi.”
Tinh Hà tươi cười ôn hòa: “Cậu ăn đi, sáng hôm qua chúng tôi trở về, đã nghỉ ngơi và hồi phục rồi.”
Thanh Đằng, Thái Sơn cũng đều tỏ vẻ không cần.
Cố Phồn đành phải tự mình ăn.
Phong Hỏa: “Phồn Phồn chúng ta cùng nhau tâm sự, mấy ngày nay cậu và Lục thiếu đã trải qua chuyện gì, Phong Hùng chắc đã chết rồi nhỉ?”
Cố Phồn đã hiểu, mọi người đều muốn nghe chuyện.
Cố Phồn có nhiều điều muốn nói, bắt đầu từ lúc Lục Nhai nhẫn tâm để cho cô làm mồi nhử đánh lén Phong Hùng, nói đến Lục Nhai bị thương, nói đến hái thuốc đỉnh núi, nói đến người máy cá béo cùng thủy quái dưới đáy hồ, cuối cùng Lục Nhai liều mạng lãng phí một chiếc siêu xe cũng muốn cô gia nhập đội quân y hậu phương của quân đội Lục gia.
Vừa ăn vừa kể, câu chuyện đặc sắc đã kể xong, tôm hùm cũng đã ăn xong.
Ba người cùng nhau đi vào phòng bếp rửa tay, lại ngồi trở lại.
Phong Hỏa nhìn Mạnh Liên Doanh: “Lục thiếu cũng thật không phúc hậu, cứ như vậy mà đối xử với Phồn Phồn, làm sao có thể để Phồn Phồn làm mồi nhử được.”
Mạnh Liên Doanh vì anh họ mà xấu hổ thay.
Cố Phồn vừa mới trút được bất mãn trong lòng, lúc này mới nói vài lời hay ý đẹp thay Lục Nhai: “Không sao đâu, Lục Nhai đã cho tôi thi thể của mười hai quái thú cấp A làm thù lao, hơn nữa lúc sau còn giúp tôi hái thuốc, nửa xấu nửa tốt coi như huề nhau.”
Phong Hỏa: “Như thế liền hòa? Chuyện tai nạn xe cộ tính thế nào?”
Cố Phồn: “Cũng do tôi muốn lái xe nhanh trước, ngã một lần khôn hơn một chút, chờ tôi theo bọn họ đi hai chuyến, về sau tôi sẽ không bao giờ phạm sai lầm này nữa.”
Cô rộng lượng nghĩ như vậy, Mạnh Liên Doanh rốt cuộc nhỏ giọng nói: “Phồn Phồn, anh họ tôi quả thật có sai, nhưng anh ấy cũng không phải vì bản thân, anh ấy chỉ là không muốn nhìn thấy quân đội có quá nhiều hy sinh, cậu là dị năng giả hệ mộc, còn có thể luyện đan, anh họ tôi chỉ muốn trọng dụng nhân tài, muốn cậu phát huy hết khả năng.”
Thanh Đằng: “Từ góc độ Lục thiếu mà nói, hành động của anh ấy có thể hiểu được, nhưng Cố Phồn có quyền tự do lựa chọn việc phải làm, không thể ép buộc Cố Phồn.”
Tinh Hà nâng gọng kính, nói trúng tim đen: “Năng lực chữa trị của Thanh Đằng mạnh hơn, nhưng Lục thiếu chưa từng thử lôi kéo Thanh Đằng.”
Thái Sơn: “Ừm, thái độ của Lục thiếu đối với Cố Phồn có chút khác thường.”
Phong Hỏa nhíu mày: “Chẳng lẽ Lục thiếu thèm muốn sắc đẹp của Phồn Phồn?”
Cố Phồn: “… Thanh Đằng cũng rất xinh đẹp.” Nói thật, dáng người Thanh Đằng còn chưa nảy nở, non nớt như đứa trẻ.
Thanh Đằng lạnh lùng liếc nhìn Phong Hỏa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Liên Doanh ho khan một tiếng: “Đừng nói bừa, anh họ tôi không phải loại người như vậy, trong căn cứ có bao nhiêu thế lực muốn liên hôn với Lục gia, tranh nhau giới thiệu mỹ nữ cho anh họ tôi, anh họ tôi từ trước tới nay đều không thèm nhìn.”
Tinh Hà suy đoán: “Lục thiếu đại khái rất coi trọng năng lực luyện đan của Phồn Phồn, tạm thời không đề cập tới thuốc mọc tóc, Tránh Thú Đan thật sự rất tốt, có thể còn hữu dụng hơn cả một đội quân.”
Cố Phồn: “Nhưng tôi chỉ biết luyện chế đan dược cấp thấp, Tránh Thú Đan là ông nội tôi làm.”
Phong Hỏa: “Hiểu rồi, Lục thiếu muốn tạo quan hệ tốt với Phồn Phồn trước, sau đó lợi dụng Phồn Phồn lôi kéo ông nội Phồn Phồn!”
Tinh Hà cười cười, dựa vào sô pha, tiếp tục đọc báo.
Cố Phồn luôn cảm thấy nụ cười vừa rồi của Tinh Hà vô cùng ý vị sâu xa, giống như nhìn thấu cái gì đó.
Tiểu đội lính đánh thuê tạm thời không có ý định nhận nhiệm vụ, ngày hôm sau, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh cùng Cố Phồn đến đại sảnh tòa thị chính đổi điểm huân công.
Da lông mười hai quái thú cấp A cùng với công lao đánh chết, làm tài khoản của Cố Phồn trở nên rất giàu, cộng thêm lúc trước bán thuốc kiếm được hơn một vạn điểm, Lục Nhai đúng hẹn trả một vạn phí vất vả, tổng số đã đạt tới hai mươi ba vạn.
“Phồn Phồn hiện tại cũng coi như là tiểu phú bà nha.” Đi ra đại sảnh tòa thị chính, Phong Hỏa chúc mừng Cố Phồn.
Cố Phồn: “Cái này còn chưa đủ, tôi muốn mua một biệt thự có khu vườn lớn.”
Mạnh Liên Doanh: “Khu vườn lớn, cậu muốn làm ruộng thuốc?”
Cố Phồn gật đầu.
Mạnh Liên Doanh nhìn Phong Hỏa, vuốt cằm nói: “Muốn làm ruộng thuốc, kỳ thật không nhất định phải ở biệt thự.”
Cái này còn phải bắt đầu từ phân bố khu vực căn cứ Giang Nam.
Nếu như đứng ở trên cao, sẽ phát hiện căn cứ Giang Nam bị chia làm năm khu hình tròn rõ ràng. Khu trung tâm là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa của cơ sở, người sống ở đây không giàu thì quý.
Vòng hai cao ốc dày đặc, căn cứ gần hai ngàn vạn nhân khẩu, trong đó bao gồm đại bộ phận người bình thường, một bộ phận dị năng giả.
Vòng ba là khu trồng trọt, toàn bộ lương thực rau quả của căn cứ đều là vòng ba cung cấp, do cơ quan chính phủ phụ trách quản lý hoạt động, tư nhân không được tham dự chuỗi sản xuất lương thực.
Vòng bốn do bốn đại nguyên soái thống lĩnh trăm vạn dị năng giả quân đội đóng quân, vòng năm là khu vực phòng hộ rộng lớn, phòng ngừa quái thú tập hợp theo đàn đột kích.
“Vòng ba, vòng bốn, vòng năm thì không cần cân nhắc, vòng hai chắc là có nơi thích hợp cho cậu trồng thuốc.”
Cố Phồn: “Sống ở vòng hai có nguy hiểm không?”
Cô vẫn cảm thấy, khu trung tâm nơi những người có tiền ở là an toàn nhất.
Mạnh Liên Doanh cười nói: “Hiện tại toàn bộ căn cứ đều rất an toàn, thật sự có quái thú đến, còn có trăm vạn đại quân canh giữ ở vòng bốn, thế nào cũng đủ thời gian cho chúng ta ứng đối, hơn nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ không để cậu tự dọn qua, nếu cậu quyết định đi vòng hai mua nhà, chúng tôi đi theo cậu.”
Phong Hỏa: “Đúng đúng đúng, Phồn Phồn ở chỗ nào chúng ta sẽ theo đến đó, lỡ như ngày nào đó ông của Phồn Phồn đến tìm, thấy bọn tôi chăm sóc cậu tốt như vậy, nói không chừng sẽ tiện tay thưởng chúng ta một phần đan được cao cấp làm đồ ăn vặt ăn.”
Nào có nhiệt tình vô duyên vô cớ, Phong Hỏa ân cần với Cố Phồn như thế, cũng không đơn thuần là bởi vì thưởng thức mỹ mạo của Cố Phồn.
Phong Hỏa quang minh chính đại nói ra, Cố Phồn ngược lại thấy an tâm.
Căn cứ Giang Nam, cô mới đến, có thể cùng tiểu đội lính đánh thuê tính tình chính trực chân thành này ở chung một chỗ, đối với cô cũng là may mắn.
“Đi thôi, chúng ta trở về thương lượng cân nhắc một chút.”
Đề tài vừa mở ra, Thanh Đằng đối với việc sống ở đâu không có ý kiến gì, mọi người ở cùng nhau là được.
Ý của Thái Sơn cũng không sai biệt lắm, bất luận thảo luận cái gì, cậu ấy cùng Thanh Đằng nói đều là ít nói nhất.
Tinh Hà thay Cố Phồn phân tích: “Tôi tán thành chuyển đến vòng hai, thuốc của cậu, người sử dụng tiềm năng vẫn là người bình thường, sống ở đó thuận tiện bán, dị năng giả nếu có người cần thì sẽ tự đến vòng hai tìm cậu, bọn họ đi vòng hai thuận tiện hơn nhiều so với người bình thường đến khu trung tâm.”
Cố Phồn: “Cũng rất có lý, chỉ là tôi thấy vòng hai hình như đều là nhà cao tầng, tôi thích ở nơi non xanh nước biếc hơn, thứ nhất tôi thích yên tĩnh, thứ hai hoàn cảnh đó thích hợp cho thảo dược sinh trưởng hơn.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phong Hỏa nói: “Cái này giao cho tôi, vòng hai lớn như vậy, cậu thi bằng lái trước đi, tôi sẽ cùng Liên Doanh đến đó tìm xem.”
Kế tiếp, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh đi tìm nhà ở vòng hai, Thanh Đằng cùng Cố Phồn đến trường dạy lái xe học lái xe, đương nhiên, cô ấy đóng vai trò dẫn đường, tài xế kiêm vệ sĩ, miễn cho có dị năng giả nào bắt nạt Cố Phồn.
Ban ngày Cố Phồn trôi qua vô cùng phong phú, tập lái xe, đọc sách, xem phim truyền hình để hiểu mọi thứ về Trái Đất, buổi tối, buổi tối ở trong phòng một lòng tu luyện.
Năm ngày sau, Cố Phồn lấy được bằng lái với thành tích xuất sắc.
Phong Hỏa và Mạnh Liên Doanh cũng tìm thấy một nơi tốt.
Căn cứ Giang Nam có hệ thống nước rất phát triển, thảm thực vật cũng tươi tốt, trước đây ven sông bờ hồ là khu nhà giàu, nhưng sau khi trải qua thời kỳ bị quái thú đuổi giết cắn xé, trong căn cứ phần lớn người bình thường đối với núi rừng, sông hồ đều mang tâm lý sợ hãi, nên càng gần núi sông càng ít người sinh sống, vừa vặn thuận tiện cho bọn họ.
Ven sông bờ hồ, vài ngọn núi có độ cao hai ba trăm mét so với mực nước biển, Cố Phồn có thể tùy tiện lựa chọn.
Lá gan Cố Phồn không lớn hơn người bình thường bao nhiêu, nhìn những ngọn núi cây xanh um tùm hỏi: “Trong này thật sự không có quái thú?”
Mạnh Liên Doanh: “Đã từng có, nhưng từ lúc căn cứ mới thành lập đã bị thanh lý sạch sẽ, bao gồm tất cả các vùng nước trong căn cứ, chỉ còn lại một số động vật nhỏ không có biến dị, nếu không trong căn cứ sao có thể an ổn như vậy? Cho dù bỏ sót một con, anh họ và những người khác cũng không có mặt mũi nào để làm quan quân.”
Cố Phồn nghĩ tới người máy cá béo, công nghệ dò tìm người Trái Đất quả thật khiến người ta tin phục.
Chọn đi chọn lại từ hơn chục địa điểm, cuối cùng Cố Phồn chọn được núi Phượng Hoàng cách khu trung tâm căn cứ gần nhất.
Ngày hôm sau, sáu người cùng nhau đi tới núi Phượng Hoàng chọn nơi ở.
Núi Phượng Hoàng cao khoảng ba trăm mét, bên trong có rất nhiều kiến trúc bỏ hoang, vì giảm bớt áp lực dân số vòng hai, căn cứ đã tiến hành sửa chữa lại nhà cửa thôn xóm cũ trong núi, ít nhiều cũng hấp dẫn một số người dời đến đây, một phần là bởi vì ở không nổi phòng ốc đắt tiền hơn, một phần thì họ muốn mạo hiểm, còn có một bộ phận dị năng giả.
Nhân viên bộ phận bán nhà nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, giới thiệu từng căn nhà đang rao bán trước bản đồ phân phối nhà ở núi Phượng Hoàng.
Năm người Tinh Hà đều để Cố Phồn quyết định.
Cố Phồn nhìn trúng hai căn biệt thự độc lập giữa sườn núi, hai căn biệt thự này nằm sát nhau, địa thế xung quanh tương đối bằng phẳng, dựa núi gần sông.
Cùng mua hai căn biệt thự, cộng thêm vùng núi lớn xung quanh, tổng cộng mới mười vạn điểm huân công.
Chọn xong địa điểm, mọi người lại đi giữa sườn núi xem nhà, hai căn biệt thự đã sửa sang lại năm năm, bảo dưỡng rất tốt, đặt mua xong là có thể lập tức dọn vào ở.
Lúc mua giường trong phòng ngủ, sáu người không hẹn mà cùng đưa ánh mắt hướng về phía giường lớn xa hoa cùng loại nệm Lục Nhai lấy ra lúc trước.
Làm sao biết là cùng loại?
Còn phải cảm ơn Phong Hỏa, ngày đó khi cậu ta vây xem giường Lục Nhai, đã lật nhãn hàng hóa trên nệm.
Bận rộn ba ngày, hai căn biệt thự đều trang hoàng xong xuôi.
Cố Phồn ở một mình một phòng, ngoại trừ một phòng ngủ, phòng bếp, phòng khách, những phòng khác cô đều để trống, việc trồng thảo mộc sau này có thể hữu ích.
Ngày hai mươi chín tháng sáu, Cố Phồn đang mang theo Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh, Thanh Đằng khai hoang các cánh đồng thuốc, Tinh Hà và Thái Sơn từ khu trung tâm trở về.
Phong Hỏa: “Thế nào, có tìm được nhiệm vụ gì không?”
Tinh Hà: “Ừm, quân đội Lục gia sẽ lên đường đến thành phố An vào ngày mười lăm tháng bảy, phát hành một nhiệm vụ phối hợp vào sáng nay, tất cả lính đánh thuê đều có thể tham gia lần quét sạch này, điểm huân công đánh chết quái thú được nhân đôi so với giết tự do.”
Mạnh Liên Doanh nở nụ cười: “Loại chuyện tốt này, chúng ta đương nhiên phải đi.”
Bọn họ chỉ là không muốn bị quân quy trói buộc, nhưng quân đội thu dọn quái thú là vì lợi ích của toàn nhân loại, các hoạt động quân sự kiểu này, bọn họ chưa bao giờ không tham gia.
Cố Phồn nghĩ chính là, quân đội Lục gia quyết định như vậy, có phải hay không nói rõ Lục Nhai đã giết chết con rắn đen cấp S kia?
Tính ra Lục Nhai đã đồng ý ngày ba mươi dẫn cô đi tham quan khu nghiên cứu dược phẩm hiện đại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro