Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Người Nhà Họ Lâ...
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Lúc chén cháo vẫn còn mấy ngụm chưa uống hết, cửa phòng đột nhiên bị người khác đá ra.
“Sầm…”
“Quao, em dâu hai à, không ngờ thật nha, mẹ kêu cô đi làm bữa sáng, không ngờ cô lại làm bữa ăn cho con gái cô, cho nó ăn trứng gà, thứ hàng lỗ vốn như nó có tư cách gì ăn trứng gà, trứng gà này là cho cháu tôi ăn.”
Nói xong, bà ta liền nhào tới muốn cướp chén của Lâm Xảo Vân.
“Chị dâu, chị muốn làm gì?”
Trời lớn đất lớn, ăn cơm lớn nhất.
Lâm Xảo Vân cái gì cũng dễ, chỉ là không cho phép bất kỳ ai giành chén cơm của cô, ngay cả ông trời cũng không được.
Cô vươn tay ngăn người đàn bà đang nhào tới, nhanh chóng uống hết cháo trong chén, rồi dùng sức đập chén lên đầu bà ta.
“Bộp.”
Cái chén liền rớt xuống đất, cũng may chất lượng của chén không tệ nên không bị vỡ.
Lưu Đại Ni sờ cục u trên đầu, hung dữ nói.
“Con tiện nhân này, mày lại dám đánh tao, xem tao có đánh chết mày không.”
Lưu Đại Ni giơ tay lên muốn đánh Lâm Xảo Vân đang ngồi trên giường.
Kết quả…
Lâm Xảo Vân nhìn người đàn bà tự nhiên xông tới muốn đánh mình, cô cũng không khách sáo với bà ta nữa.
“Bốp bốp bốp.”
Mấy bạt tai giáng xuống, cuối cùng giơ chân đạp người bay ra khỏi phòng.
“A!...”
Sau tiếng kêu thảm thiết, Lưu Đại Ni không còn phát ra tiếng nào nữa.
“Sao vậy, sao vậy, chị dâu không sao chứ! Sao khi không chị lại ngã xuống đất vậy?”
Tuy Từ Niệm Ân bị loạt hành động này của con gái mình làm cho sững sờ, nhưng cũng biết không nên nói con gái mình đánh người, dù sao cũng ở trong phòng mình, chỉ có hai mẹ con họ cũng không ai thấy.
Người nhà họ Lâm đang ngồi ăn sáng, nghe thấy động tĩnh trong sân liền chạy ra xem.
Hay lắm.
Mặt Lưu Đại Ni sưng như đầu heo, cả người nằm dưới đất không dậy nổi.
Cái đạp này thực sự quá lợi hại, cũng không biết ngã thế nào.
Tại sao không ai nghi ngờ là bị đánh chứ?
Là bởi vì hai mẹ con Từ Niệm Ân và Lâm Xảo Vân ở trong nhà quá hiền lành, người nhà họ Lâm cũng không nghĩ theo hướng đó, nhưng sau đó họ đã biết mình đã sai.
“Đỡ tôi dậy, tôi phải đi đánh chết con tiện nhân đó, nó lại dám tay tôi.”
Lâm Trung, người lớn nhất của nhà họ Lâm nói.
“Được rồi, vợ thằng cả à, cô đừng có nháo nữa, trứng gà là tôi kêu vợ thằng hai cho Xảo Vân ăn đó, cô về ăn cơm của mình đi! Đừng kiếm chuyện nữa.”
“Ba… gà.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Sầm…”
“Quao, em dâu hai à, không ngờ thật nha, mẹ kêu cô đi làm bữa sáng, không ngờ cô lại làm bữa ăn cho con gái cô, cho nó ăn trứng gà, thứ hàng lỗ vốn như nó có tư cách gì ăn trứng gà, trứng gà này là cho cháu tôi ăn.”
Nói xong, bà ta liền nhào tới muốn cướp chén của Lâm Xảo Vân.
“Chị dâu, chị muốn làm gì?”
Trời lớn đất lớn, ăn cơm lớn nhất.
Lâm Xảo Vân cái gì cũng dễ, chỉ là không cho phép bất kỳ ai giành chén cơm của cô, ngay cả ông trời cũng không được.
Cô vươn tay ngăn người đàn bà đang nhào tới, nhanh chóng uống hết cháo trong chén, rồi dùng sức đập chén lên đầu bà ta.
“Bộp.”
Cái chén liền rớt xuống đất, cũng may chất lượng của chén không tệ nên không bị vỡ.
Lưu Đại Ni sờ cục u trên đầu, hung dữ nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Con tiện nhân này, mày lại dám đánh tao, xem tao có đánh chết mày không.”
Lưu Đại Ni giơ tay lên muốn đánh Lâm Xảo Vân đang ngồi trên giường.
Kết quả…
Lâm Xảo Vân nhìn người đàn bà tự nhiên xông tới muốn đánh mình, cô cũng không khách sáo với bà ta nữa.
“Bốp bốp bốp.”
Mấy bạt tai giáng xuống, cuối cùng giơ chân đạp người bay ra khỏi phòng.
“A!...”
Sau tiếng kêu thảm thiết, Lưu Đại Ni không còn phát ra tiếng nào nữa.
“Sao vậy, sao vậy, chị dâu không sao chứ! Sao khi không chị lại ngã xuống đất vậy?”
Tuy Từ Niệm Ân bị loạt hành động này của con gái mình làm cho sững sờ, nhưng cũng biết không nên nói con gái mình đánh người, dù sao cũng ở trong phòng mình, chỉ có hai mẹ con họ cũng không ai thấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người nhà họ Lâm đang ngồi ăn sáng, nghe thấy động tĩnh trong sân liền chạy ra xem.
Hay lắm.
Mặt Lưu Đại Ni sưng như đầu heo, cả người nằm dưới đất không dậy nổi.
Cái đạp này thực sự quá lợi hại, cũng không biết ngã thế nào.
Tại sao không ai nghi ngờ là bị đánh chứ?
Là bởi vì hai mẹ con Từ Niệm Ân và Lâm Xảo Vân ở trong nhà quá hiền lành, người nhà họ Lâm cũng không nghĩ theo hướng đó, nhưng sau đó họ đã biết mình đã sai.
“Đỡ tôi dậy, tôi phải đi đánh chết con tiện nhân đó, nó lại dám tay tôi.”
Lâm Trung, người lớn nhất của nhà họ Lâm nói.
“Được rồi, vợ thằng cả à, cô đừng có nháo nữa, trứng gà là tôi kêu vợ thằng hai cho Xảo Vân ăn đó, cô về ăn cơm của mình đi! Đừng kiếm chuyện nữa.”
“Ba… gà.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro