Mạt Thế Kẻ Điên Xuyên Vào Niên Đại Văn
Xuống Núi 4
Trác Tự
2024-11-20 14:23:20
Lâm Xảo Vân ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh bà nội Triệu, tùy ý để bà nội cầm tay cô vuốt ve.
Lâm Xảo Vân quả thật cực kỳ xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, tuy rằng chỉ có mười sáu tuổi nhưng đã cao 1m56, đoán chắc cũng vẫn thể lại lớn lên thêm một chút! 1m6 chắc là có thể.
Khung xương của cô rất cân xứng, cho nên tuy rằng thịt nhiều nhưng nhìn lại không béo chút nào, sờ cũng mềm mại.
Bà nội Triệu sờ một hồi đã hỏi Lâm Xảo Vân một vấn đề.
Lâm Xảo Vân bị hỏi trợn mắt há hốc mồm.
Bà nội cũng quá lợi hại rồi, bà cụ còn có thể nhìn ra được cô chưa mười tám tuổi, còn chưa trưởng thành!
Thật xấu hổ! . . .
"Bà nội. . Xin lỗi."
Bà nội Triệu nhìn Lâm Xảo Vân, sau đó lại nhìn con dâu mình, thấy con dâu không nói lời nào cúi thấp đầu, bà cụ đã biết việc này không thoát khỏi liên quan với con dâu mình.
"Mẹ, cũng là con thấy Xảo Vân thật sự rất thích hợp với thằng cả nên mới làm như vậy."
"Không có việc gì, đợi hai năm thì đợi hai năm, chỉ là phải để cháu trai lớn của bà ấm ức hai năm rồi."
Lâm Xảo Vân bị nói mặt cũng đỏ lên.
Mà Triệu Thiết Trụ vẻ mặt mơ hồ còn không biết chuyện gì xảy ra.
Chỉ đại khái biết là đang nói chuyện của anh.
Đợi đến tối anh tìm bà nội nói chuyện, anh mới biết được hóa ra vẫn còn có một tin sấm sét giữa trời quang lớn như vậy đang chờ anh.
Chỉ có điều hiện tại anh chưa biết là được.
Bà nội Triệu sờ Lâm Xảo Vân xong bảo cô cứ an tâm ăn cơm.
Bà cụ rất hài lòng với cô cháu dâu này, làn da trắng nõn, trán no đủ, vừa thấy đã là rất có phúc khí.
Tương lai nhất định sẽ là con dâu hiền của nhà họ Triệu.
Bà cụ cũng biết con dâu của mình cũng nhìn trúng điểm này của cô bé, người xinh đẹp lại có văn hóa.
Cho nên cho dù tuổi còn nhỏ một chút cũng cần phải nghĩ cách lấy người về nhà.
Cưới thì cưới, cũng không phải cháu trai của bà cụ không xứng với cô, hai người rất xứng đôi!
Bà cụ đã nhìn ra, cháu trai của bà cụ cực kỳ thích cô cháu dâu này, nhìn bằng mắt cũng có thể nhìn ra.
Đồ ăn là Kim Hoa ở nhà làm xong xuôi từ lâu.
Bởi vì giữa trưa cả nhà bị tiêu chảy, cho nên buổi tối ăn rất đơn giản, nấu một nồi cháo, lại hấp một nồi bánh bao.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lâm Xảo Vân quả thật cực kỳ xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, tuy rằng chỉ có mười sáu tuổi nhưng đã cao 1m56, đoán chắc cũng vẫn thể lại lớn lên thêm một chút! 1m6 chắc là có thể.
Khung xương của cô rất cân xứng, cho nên tuy rằng thịt nhiều nhưng nhìn lại không béo chút nào, sờ cũng mềm mại.
Bà nội Triệu sờ một hồi đã hỏi Lâm Xảo Vân một vấn đề.
Lâm Xảo Vân bị hỏi trợn mắt há hốc mồm.
Bà nội cũng quá lợi hại rồi, bà cụ còn có thể nhìn ra được cô chưa mười tám tuổi, còn chưa trưởng thành!
Thật xấu hổ! . . .
"Bà nội. . Xin lỗi."
Bà nội Triệu nhìn Lâm Xảo Vân, sau đó lại nhìn con dâu mình, thấy con dâu không nói lời nào cúi thấp đầu, bà cụ đã biết việc này không thoát khỏi liên quan với con dâu mình.
"Mẹ, cũng là con thấy Xảo Vân thật sự rất thích hợp với thằng cả nên mới làm như vậy."
"Không có việc gì, đợi hai năm thì đợi hai năm, chỉ là phải để cháu trai lớn của bà ấm ức hai năm rồi."
Lâm Xảo Vân bị nói mặt cũng đỏ lên.
Mà Triệu Thiết Trụ vẻ mặt mơ hồ còn không biết chuyện gì xảy ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ đại khái biết là đang nói chuyện của anh.
Đợi đến tối anh tìm bà nội nói chuyện, anh mới biết được hóa ra vẫn còn có một tin sấm sét giữa trời quang lớn như vậy đang chờ anh.
Chỉ có điều hiện tại anh chưa biết là được.
Bà nội Triệu sờ Lâm Xảo Vân xong bảo cô cứ an tâm ăn cơm.
Bà cụ rất hài lòng với cô cháu dâu này, làn da trắng nõn, trán no đủ, vừa thấy đã là rất có phúc khí.
Tương lai nhất định sẽ là con dâu hiền của nhà họ Triệu.
Bà cụ cũng biết con dâu của mình cũng nhìn trúng điểm này của cô bé, người xinh đẹp lại có văn hóa.
Cho nên cho dù tuổi còn nhỏ một chút cũng cần phải nghĩ cách lấy người về nhà.
Cưới thì cưới, cũng không phải cháu trai của bà cụ không xứng với cô, hai người rất xứng đôi!
Bà cụ đã nhìn ra, cháu trai của bà cụ cực kỳ thích cô cháu dâu này, nhìn bằng mắt cũng có thể nhìn ra.
Đồ ăn là Kim Hoa ở nhà làm xong xuôi từ lâu.
Bởi vì giữa trưa cả nhà bị tiêu chảy, cho nên buổi tối ăn rất đơn giản, nấu một nồi cháo, lại hấp một nồi bánh bao.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro