Chương 34
2024-09-11 20:06:48
Ngày trước tôi chưa từng để ý việc làm ruộng, trước đó thời tiết vô cùng xấu, rất nhiều nơi thực vật sinh trưởng lác đác giống như người vậy, không ai có tâm tư làm ruộng, mọi người đều vội vàng chạy trốn tán loạn khắp nơi. Hai năm nay yên ổn, cho nên tôi trồng thử không ít thứ, chỉ cần tôi có thể tìm được hạt giống, tôi đều sẽ thử trồng một chút.
Liên quan tới trồng cây, tôi chỉ biết là mùa xuân trồng mùa thu thì thu hoạch, về phần mỗi giống cây trồng ở thời kỳ khác nhau phải trồng cái gì, tôi hoàn toàn không phân rõ. Cho nên thật ra tôi trồng thất bại rất nhiều lần, ví dụ như tôi đã từng trồng đậu phộng hạt vừng, cũng không biết là thời kỳ trồng xuống không đúng hay là những vấn đề khác, tóm lại chúng đều không thể mọc ra, toàn bộ đều bị hỏng trong đất.
Thất bại không ít, thành công có một ít, cũng coi như góp nhặt được một chút kinh nghiệm. Không chỉ sản phẩm trên đất, thứ có thể ăn ở khắp ruộng hoang trên núi, tôi cũng gần như lần mò ra ngọn nguồn.
Tính toán măng trên núi đã mọc ra, tôi tìm một ngày mang theo quái vật nhỏ đi đào măng, ngay tại con đường lúc trước chúng tôi vào núi đi thẳng lên, là cái rừng trúc có hai ngôi mộ kia.
Trước đó lúc đến xem còn là một mảnh lá khô, bây giờ đã có thể phát hiện từng ngọn măng nhô lên trên mặt đất. Loại này măng theo lời của dì Lý là măng lông to, to hơn đùi của quái vật nhỏ, một bữa đào một cây cũng đủ rồi. Không cần măng mọc quá cao, cái đó quá già rồi, cứ để đấy mặc kệ nó cho nó lớn thành cây trúc mới, chỉ tìm những cây măng nhô ra một chút ngọn nhọn, dạng măng này ăn non.
Đào măng trong rừng trúc kỳ thật không dễ đào lắm, nhưng những lúc thế này có một kỹ xảo, rừng trúc và con đường bên cạnh có chênh lệch, không ít măng sẽ mọc ở bên tường đất, loại này măng dễ đào hơn nhiều, dùng cuốc đào hai lần, đất sẽ thuận theo độ dốc rơi xuống, đào khoảng ba, bốn lần là có thể thu được một cây măng hoàn chỉnh.
Tôi đào hết một mảnh hai mươi mấy cây măng lên, còn mười mấy cây măng già thì để lại không đào. Măng này đào về ăn không hết, có thể thái thành lát phơi khô rồi làm măng khô, tích trữ ở đó sau này ăn. Măng đại khái còn có một đợt sinh trưởng nữa, mấy ngày nữa đến xem, mặt đất bên này thì tất cả đều là ngọn măng nhọn nhô ra rồi, phát triển cực kỳ nhanh.
Ngoại trừ loại măng lông to này, còn có loại măng nhỏ cỡ đầu ngón tay cái, tên là măng thủy trúc, bình thường mọc ở đám gai bên cạnh đường nơi chân núi, những cây trúc kia đều không cao, thân trúc cũng tương đối mảnh. Nhưng loại măng thủy trúc này non hơn măng lông to một chút, ăn sống hương vị cũng rất ngon. Có điều lúc này măng thủy trúc còn chưa nhú ra, muốn ăn phải đợi thêm một thời gian nữa mới được.
Khi đào măng tôi nhìn thấy rất nhiều hoa gai thấp bé bên cạnh rừng trúc, từng đoá từng đoá màu trắng nở rất đẹp, quái vật nhỏ vừa nhìn thấy đã muốn đi hái, bị tôi cản lại.
Chờ sau khi loại hoa này tàn sẽ kết quả, quả gọi là dâu đất, to cỡ bụng ngón tay cái, bên ngoài là màu đỏ tươi, giống như phiên bản thu nhỏ của dâu tây, ăn rất ngon. Trước khi mạt thế, hàng năm cuối mùa xuân siêu thị gần nhà sẽ nhập một lượng lớn dâu đất này, mỗi năm tôi đều sẽ ồn ào muốn ăn.
Quái vật nhỏ vẫn cứ như thế, tôi không cho nó ăn thì nó vâng lời không ăn nữa, tự mình đi dạo trong rừng trúc.
Liên quan tới trồng cây, tôi chỉ biết là mùa xuân trồng mùa thu thì thu hoạch, về phần mỗi giống cây trồng ở thời kỳ khác nhau phải trồng cái gì, tôi hoàn toàn không phân rõ. Cho nên thật ra tôi trồng thất bại rất nhiều lần, ví dụ như tôi đã từng trồng đậu phộng hạt vừng, cũng không biết là thời kỳ trồng xuống không đúng hay là những vấn đề khác, tóm lại chúng đều không thể mọc ra, toàn bộ đều bị hỏng trong đất.
Thất bại không ít, thành công có một ít, cũng coi như góp nhặt được một chút kinh nghiệm. Không chỉ sản phẩm trên đất, thứ có thể ăn ở khắp ruộng hoang trên núi, tôi cũng gần như lần mò ra ngọn nguồn.
Tính toán măng trên núi đã mọc ra, tôi tìm một ngày mang theo quái vật nhỏ đi đào măng, ngay tại con đường lúc trước chúng tôi vào núi đi thẳng lên, là cái rừng trúc có hai ngôi mộ kia.
Trước đó lúc đến xem còn là một mảnh lá khô, bây giờ đã có thể phát hiện từng ngọn măng nhô lên trên mặt đất. Loại này măng theo lời của dì Lý là măng lông to, to hơn đùi của quái vật nhỏ, một bữa đào một cây cũng đủ rồi. Không cần măng mọc quá cao, cái đó quá già rồi, cứ để đấy mặc kệ nó cho nó lớn thành cây trúc mới, chỉ tìm những cây măng nhô ra một chút ngọn nhọn, dạng măng này ăn non.
Đào măng trong rừng trúc kỳ thật không dễ đào lắm, nhưng những lúc thế này có một kỹ xảo, rừng trúc và con đường bên cạnh có chênh lệch, không ít măng sẽ mọc ở bên tường đất, loại này măng dễ đào hơn nhiều, dùng cuốc đào hai lần, đất sẽ thuận theo độ dốc rơi xuống, đào khoảng ba, bốn lần là có thể thu được một cây măng hoàn chỉnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tôi đào hết một mảnh hai mươi mấy cây măng lên, còn mười mấy cây măng già thì để lại không đào. Măng này đào về ăn không hết, có thể thái thành lát phơi khô rồi làm măng khô, tích trữ ở đó sau này ăn. Măng đại khái còn có một đợt sinh trưởng nữa, mấy ngày nữa đến xem, mặt đất bên này thì tất cả đều là ngọn măng nhọn nhô ra rồi, phát triển cực kỳ nhanh.
Ngoại trừ loại măng lông to này, còn có loại măng nhỏ cỡ đầu ngón tay cái, tên là măng thủy trúc, bình thường mọc ở đám gai bên cạnh đường nơi chân núi, những cây trúc kia đều không cao, thân trúc cũng tương đối mảnh. Nhưng loại măng thủy trúc này non hơn măng lông to một chút, ăn sống hương vị cũng rất ngon. Có điều lúc này măng thủy trúc còn chưa nhú ra, muốn ăn phải đợi thêm một thời gian nữa mới được.
Khi đào măng tôi nhìn thấy rất nhiều hoa gai thấp bé bên cạnh rừng trúc, từng đoá từng đoá màu trắng nở rất đẹp, quái vật nhỏ vừa nhìn thấy đã muốn đi hái, bị tôi cản lại.
Chờ sau khi loại hoa này tàn sẽ kết quả, quả gọi là dâu đất, to cỡ bụng ngón tay cái, bên ngoài là màu đỏ tươi, giống như phiên bản thu nhỏ của dâu tây, ăn rất ngon. Trước khi mạt thế, hàng năm cuối mùa xuân siêu thị gần nhà sẽ nhập một lượng lớn dâu đất này, mỗi năm tôi đều sẽ ồn ào muốn ăn.
Quái vật nhỏ vẫn cứ như thế, tôi không cho nó ăn thì nó vâng lời không ăn nữa, tự mình đi dạo trong rừng trúc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro