Mạt Thế: Nhóm Lão Đại Đều Là Người Yêu Cũ Của Cô
Chương 48
Thanh Thiên Bạch Nhật Mộng
2024-09-22 20:22:55
Bọn thây ma dường như bị những vật thể lướt qua lướt lại rất nhanh trước mắt làm cho mơ hồ, bọn chúng nhất thời không kịp phản ứng, bọn chúng đều giống như những đứa trẻ nhìn những thứ gì đó mới lạ, bị Chu Thu Sinh thu hút sự chú ý.
Kỷ Nhiên đã mang xong giày trượt, hắn bước nhanh về phía trước để tăng tốc độ, rồi xung phong dùng thanh kiếm của mình chém vào cổ của con zombie gần nhất, tốc độ chém cộng với lực vung kiếm của hắn khiến cho con zombie kia không hiểu tại sao mình lại đột nhiên bị chém đầu, thân thể vẫn còn chưa kịp ngã xuống thì “người anh em” bên cạnh cũng bị chém văng mất đầu theo.
Mà Chu Thu Sinh bên này đã nhảy khỏi ván trượt, cậu ấy quay người lại rồi nhanh chóng vung kiếm lên trực tiếp chém vào con thây ma cuối cùng.
Đối với Liễu Tiểu Hải và Thẩm Nịnh thì động tác của hai người như nước chảy mây trôi, vô cùng ăn ý với nhau, nếu như không phải điều kiện không cho phép thì có lẽ hai người Thẩm Nịnh và Liễu Tiểu Hải sẽ giống như những fans hâm mộ, hò hét và muốn xông lên ôm thần tượng của mình.
Bốn người lại hội hợp lần nữa, thận trọng đi xuống cầu thang, Thẩm Nịnh lấy một chiếc gương cầm tay ra, dùng hình ảnh phản chiếu của chiếc gương để quan sát bọn thây ma ở hàng lang lầu hai.
Sau đó cô mở lòng bàn tay ra, ý bảo chỉ có năm con.
Bốn chọi năm, mặc dù sức chiến đấu của Kỷ Nhiên và Chu Thu Sinh rất kinh người, nhưng nếu như muốn âm thầm xử lý bọn chúng thì cũng thực sự là một việc rất mạo hiểm, Thẩm Nịnh thấp giọng nói: “Hai người vẫn dùng phương pháp cũ, đối phó với ba con khẳng định sẽ không thành vấn đề gì, hai con còn lại giao cho hai tụi tôi lo.”
Kỷ Nhiên thấp giọng dặn dò: “Nhất định phải giết chết bọn chúng chỉ trong một đòn, tuyệt đối không được để cho bọn chúng phát ra âm thanh kêu gọi đồng đội.”
Ba người gật đầu, cảnh vừa rồi lại được diễn ra lần nữa, điểm khác biệt duy nhất chính là lần này Thẩm Nịnh và Liễu Tiểu Hải cùng với Kỷ Nhiên xông ra ngoài, lao thẳng về phía hai con thây ma gần nhất.
Liễu Tiểu Hải cắn răng dùng hết sức đánh vào sau đầu con thây ma bằng cây gậy bóng chày đang cầm trên tay, nhưng không ngờ nó chỉ lảo đảo một chút, không có ngã xuống cũng không có chết, dường như còn bị đòn đánh này khiến nó thức tỉnh, đột nhiên con thây ma kia há to miệng ra chuẩn bị kêu lên một tiếng, Liễu Tiểu Hải sợ tới mức linh hồn muốn lao ra khỏi cơ thể, dưới tình huống vô cùng cấp bách, cậu vội vàng lật ngược cây gậy trong tay mình lại, trực tiếp đâm thẳng cán gậy vào miệng đối phương. Bên này Chu Thu Sinh cũng đã chạy tới kịp, cậu ấy nhẹ nhàng nói một tiếng “Tránh ra” sau đó trực tiếp tiến lên chém đứt đầu con thây ma.
Thẩm Nịnh thì ở nơi xa hơn một chút, vừa lúc nghe thấy được động tĩnh của Liễu Tiểu Hải ở bên này, Thẩm Nịnh đã nhanh chóng chạy tới chỗ cậu, nhưng không ngờ trong lúc cô đang chạy thì có một bàn tay ở phía dưới tóm lấy cổ chân cô, khiến cô trực tiếp nghiêng người ngã xuống đất, mượn quán tính ngã, cô hung hăn dùng chân đá mạnh vào mắt cá chân của đối phương.
Vốn dĩ thây ma có năng lực thể chất kém nên liền bị cô hung hăng đá mạnh một cái, cú đá của cô đã trực tiếp đá vào mặt con thây ma, nó liền té ngã xuống đất, ngay sau đó Thẩm Nịnh liền xoay người đứng dậy, trực tiếp dùng đầu gối của mình khóa chặt eo của đối phương, một tay cô túm tóc của nó khiến nó ngửa đầu lên, tay còn lại cầm cây lau nhà trực tiếp nhét vào bên trong khoang miệng của đối phương.
Kỷ Nhiên đã mang xong giày trượt, hắn bước nhanh về phía trước để tăng tốc độ, rồi xung phong dùng thanh kiếm của mình chém vào cổ của con zombie gần nhất, tốc độ chém cộng với lực vung kiếm của hắn khiến cho con zombie kia không hiểu tại sao mình lại đột nhiên bị chém đầu, thân thể vẫn còn chưa kịp ngã xuống thì “người anh em” bên cạnh cũng bị chém văng mất đầu theo.
Mà Chu Thu Sinh bên này đã nhảy khỏi ván trượt, cậu ấy quay người lại rồi nhanh chóng vung kiếm lên trực tiếp chém vào con thây ma cuối cùng.
Đối với Liễu Tiểu Hải và Thẩm Nịnh thì động tác của hai người như nước chảy mây trôi, vô cùng ăn ý với nhau, nếu như không phải điều kiện không cho phép thì có lẽ hai người Thẩm Nịnh và Liễu Tiểu Hải sẽ giống như những fans hâm mộ, hò hét và muốn xông lên ôm thần tượng của mình.
Bốn người lại hội hợp lần nữa, thận trọng đi xuống cầu thang, Thẩm Nịnh lấy một chiếc gương cầm tay ra, dùng hình ảnh phản chiếu của chiếc gương để quan sát bọn thây ma ở hàng lang lầu hai.
Sau đó cô mở lòng bàn tay ra, ý bảo chỉ có năm con.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bốn chọi năm, mặc dù sức chiến đấu của Kỷ Nhiên và Chu Thu Sinh rất kinh người, nhưng nếu như muốn âm thầm xử lý bọn chúng thì cũng thực sự là một việc rất mạo hiểm, Thẩm Nịnh thấp giọng nói: “Hai người vẫn dùng phương pháp cũ, đối phó với ba con khẳng định sẽ không thành vấn đề gì, hai con còn lại giao cho hai tụi tôi lo.”
Kỷ Nhiên thấp giọng dặn dò: “Nhất định phải giết chết bọn chúng chỉ trong một đòn, tuyệt đối không được để cho bọn chúng phát ra âm thanh kêu gọi đồng đội.”
Ba người gật đầu, cảnh vừa rồi lại được diễn ra lần nữa, điểm khác biệt duy nhất chính là lần này Thẩm Nịnh và Liễu Tiểu Hải cùng với Kỷ Nhiên xông ra ngoài, lao thẳng về phía hai con thây ma gần nhất.
Liễu Tiểu Hải cắn răng dùng hết sức đánh vào sau đầu con thây ma bằng cây gậy bóng chày đang cầm trên tay, nhưng không ngờ nó chỉ lảo đảo một chút, không có ngã xuống cũng không có chết, dường như còn bị đòn đánh này khiến nó thức tỉnh, đột nhiên con thây ma kia há to miệng ra chuẩn bị kêu lên một tiếng, Liễu Tiểu Hải sợ tới mức linh hồn muốn lao ra khỏi cơ thể, dưới tình huống vô cùng cấp bách, cậu vội vàng lật ngược cây gậy trong tay mình lại, trực tiếp đâm thẳng cán gậy vào miệng đối phương. Bên này Chu Thu Sinh cũng đã chạy tới kịp, cậu ấy nhẹ nhàng nói một tiếng “Tránh ra” sau đó trực tiếp tiến lên chém đứt đầu con thây ma.
Thẩm Nịnh thì ở nơi xa hơn một chút, vừa lúc nghe thấy được động tĩnh của Liễu Tiểu Hải ở bên này, Thẩm Nịnh đã nhanh chóng chạy tới chỗ cậu, nhưng không ngờ trong lúc cô đang chạy thì có một bàn tay ở phía dưới tóm lấy cổ chân cô, khiến cô trực tiếp nghiêng người ngã xuống đất, mượn quán tính ngã, cô hung hăn dùng chân đá mạnh vào mắt cá chân của đối phương.
Vốn dĩ thây ma có năng lực thể chất kém nên liền bị cô hung hăng đá mạnh một cái, cú đá của cô đã trực tiếp đá vào mặt con thây ma, nó liền té ngã xuống đất, ngay sau đó Thẩm Nịnh liền xoay người đứng dậy, trực tiếp dùng đầu gối của mình khóa chặt eo của đối phương, một tay cô túm tóc của nó khiến nó ngửa đầu lên, tay còn lại cầm cây lau nhà trực tiếp nhét vào bên trong khoang miệng của đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro