Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Ăn Miếng Trả Mi...

Kỳ Thanh Mạn Mạn

2024-09-25 15:44:00

"Nhìn không giống như là người dị năng" - Trần Văn Đống nói, từ nãy đến giờ hắn đều không thấy nữ sinh kia phóng ra dị năng.

Bọn họ cũng biết đến dị năng từ trong tin tức, hiện tại dị năng giống như cùng 5 nguyên tố ngũ hành tương quan, và có thể ngưng kết ra để công kích.

Ví dự như nước và lửa, nhưng không thấy nữ sinh kia phóng ra, chỉ thấy cô dùng vũ khí giết xác sống.

Nhóm người này từ lúc bắt đầu đã quan sát tòa ký túc xá số 3, bởi vì bọn họ thấy được những cái xác sống đó ngã xuống trước cửa tòa nhà.

"Không phải người dị năng còn lợi hại như vậy? Chúng ta phải làm sao bây giờ đây" - Trần Tư Tư sốt ruột đến dậm chân.

"Xem tình hình sao đã, hơn nữa......... "

Trần Văn Đống nhìn kỹ phía dưới, dưới lầu tòa 7 rất nhiều xác sống đã bắt đầu quay đầu nhìn hướng bên kia, nói không chừng.........

Cùng lúc, Lý Ngôn Hề cũng chú ý tới tình huống này, xác sống xung quanh đều chậm rãi đi qua bên này, tốc độ bọn họ cần phải nhanh hơn mới được.

"Cố gắng làm thanh âm nhỏ một chút, đằng sau bức tường bên kia có rất nhiều xác sống" - Lý Ngôn Hề thấp giọng nói.

Phục Anh và Trịnh Vũ gật gật đầu, hai người dằn lại sự sợ hãi trong lòng, nhắm mắt theo sát phía sau Lý Ngôn Hề.

Grừ grừ!

Một con xác sống từ trong tòa nhà bị sập bên cạnh bò ra, hình như lúc động đất nó bị đập vào chân, hiện tại người nó đầy máu đang bò tới mấy người họ.

"Giao cho các cậu" - Lý Ngôn Hề chỉ chỉ bên kia.

"Để tôi" - Trịnh Vũ nhìn thấy mấy hòn đá gần đó, vì thế dùng dị năng của mình nhẹ nhàng đập chết con xác sống kia.

Ba người bước đi rất nhẹ, càng ngày càng tới gần chiếc xe kia.

Mục tiêu của ba người đó quả nhiên là chiếc xe kia, Trần Văn Đống cũng có chút sốt ruột.

Bọn họ đã quan sát khu vực gần đây, chỉ có chỗ đó có một chiếc xe, nếu thật sự bị ba người kia nhanh chân đến trước, bọn họ phải đi tìm chiếc xe khác.

Vì thế Trần Văn Đống nảy ra một ý hay, nói với mấy người phía sau, trong mắt lóe lên sự tàn nhẫn.

"Như vậy không được đâu, bọn họ có thể sẽ chết đó?" - Nam sinh Lâm Ngạn Dật nói.

"Không đâu, bọn họ chạy về theo đường cũ là được rồi, Trần Văn Đống, cứ làm như cậu nói đi" – Mấy người Lâm Tư Tư đều gật đầu đồng ý, nói.

"Được, nếu mọi người đều đồng ý, tôi bắt đầu nha"

Trần Văn Đống phóng ra dị năng vào một cái thùng sắt trên bệ cửa sổ.

Không biết vì cái gì, Trần Văn Đống cảm thấy nữ sinh kia vừa mới quay đầu nhìn về hướng bọn họ, nhưng ngẫm lại cửa sổ trường học đều không thể từ bên ngoài nhìn vào bên trong, chắc là mình hoa mắt thôi.

Một khe hở được mở ra từ một ô cửa sổ, thùng sắt chầm rãi rung động, Trần Văn Đống lại phóng lực lần nữa, thùng sắt kia bắt đầu bay bay giữa không trung, bay về hướng ba người phía dưới!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Mẹ nó, quá đê tiện, tao khinh" - Phục Anh nhịn không được chửi đổng, bọn họ cũng đã chú ý tới thùng sắt đang bay giữa không trung kia, nếu một khi rơi xuống giữa sân trường yên tĩnh này, hậu quả có thể tưởng tượng được..

Ngay cả Trịnh Vũ cũng trừng mắt về phía bên kia.

Vừa rồi Lý Ngôn Hề quả nhiên nói không sai, bên trong tòa ký túc xá số 7 còn có người sống, hiện tại nhìn thùng sắt đang bay tới kia, ba người sao còn không hiểu, đây là đang đuổi bọn họ đi chứ.

"Phục Anh, cậu có thể khống chế ngược hướng không?" - Lý Ngôn Hề hỏi.

"Để tôi thử xem"

Phục Anh đi tới trước vài bước, bắt đầu dùng dị năng hệ kim của mình khống chế thùng sắt đang bay chầm chậm kia.

May mắn là cô thành công.

Một ánh đao xẹt qua, Lý Ngôn Hề chém con xác sống đang nhào tới Phục Anh, con xác sống kia bị chém rớt nửa bên đầu, ngã xuống dưới chân Phục Anh.

"Trịnh Vũ, cậu đi lái xe, tôi yểm hộ Phục Anh" - Lý Ngôn Hề nói, chiếc xe kia đã ở trong tầm mắt họ.

"Được, tôi lái xe lại đây, các cậu chuẩn bị nhảy lên xe nhé"

Trịnh Vũ dứt lời liền nhanh chóng chạy tới chiếc xe, bên kia vốn dĩ là nơi hẻo lánh, hiện tại không có xác sống ở đây.

"Chúng ta bị phát hiện!" - Lâm Ngạn Dật vốn dĩ cảm thấy làm như vậy là không đúng, hiện tại thấy ba người kia đã chú ý tới bên này, liền cảm thấy có chút áy náy.

"Hiện tại thùng sắt kia cách bọn họ tương đối gần, cho nên lực khống chế của tôi sẽ yếu một chút" - Trần Văn Đống không muốn thừa nhận lực khống chế của mình không bằng nữ sinh cao cao kia, vì thế giải thích nói.

"Nhưng nó đang khống chế về hướng của chúng ta?" - Lâm Tư Tư không biết hai nữ sinh kia là muốn làm cái gì, chẳng lẽ muốn đem thùng sắt ném trở về?

"Không ổn rồi, bọn họ muốn ăn miếng trả miếng!"

Mặt nam sinh phía sau nhìn thấy chiếc xe kia đã được khởi động lập tức minh bạch, bọn họ đã chọc tới những người khó chơi rồi!

Phanh!

Lý Ngôn Hề không nhớ rõ mình đã chém chết bao nhiêu con rồi, thật ra cô không mệt, chỉ là cảm thấy không có thời gian đào tinh hạch, thật uổng quá đi.

"Bạn Lý, bạn Phục, lên xe mau!"

Trịnh Vũ cảm thấy may mắn vì mình đã thi lấy bằng lái, tuy có chút không quen, nhưng anh vẫn lái được chiếc xe qua đây.

Lý Ngôn Hề gật gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa xe nhảy lên hàng ghế sau.

"Phục Anh đưa tay cho tôi, chuẩn bị!"

Lý Ngôn Hề vươn tay nói với Phục Anh.

"Được rồi, chờ tôi chút"

Phục Anh dùng tay phải khống chế được thùng sắt giữa không trung để nó không thể rơi xuống, sau đó tay trái nắm lấy tay Lý Ngôn Hề.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ầm!

Thùng sắt rơi xuống phía trước tòa ký túc xá số 7, tiếng vang lớn lập tức truyền khắp khu ký túc xá, từng con xác sống từ phía sau các khu ký túc xá chạy ra, hướng tới nơi phát ra âm thanh mà chạy.

Còn Trịnh Vũ lái xe chạy về hướng ngược lại.

Đâm chết nhiều hay ít xác sống anh cũng không biết, dù sao hai nữ sinh ở hàng ghế phía sau đang cười vô cùng vui vẻ, có thể bị lây tâm trạng vui vẻ đó, anh ta khẽ mỉm cười.

Trên màn hình lúc này bình luận cũng được phát ra như bay.

【 sảng khoái ha ha ha, gậy ông đập lưng ông, tính cách này tôi thích 】

【 cho nên người ta nói có đắc tội ai thì cũng không cần đắc tội đàn bà nha 】

【 vừa rồi đổ mồ hôi thay cho ba người họ nha, nếu chẳng may họ chết tôi sẽ bỏ xem bộ phim này luôn 】

【 tôi cũng vậy, tôi cũng vậy a! 】

【 Ngôn Hề và Phục Anh đều là những người không thể đắc tội nha】

【 Nhưng như vậy không tốt lắm đâu, Lý Ngôn Hề đem xác sống dẫn tới nơi ở của người khác, người khác cũng sẽ gặp nguy hiểm mà 】

【 tôi cũng cảm thấy có chút tàn nhẫn 】

【......... 】

Lương Mộng Giai nhanh chóng dùng hai cái tài khoản phát ra bình luận, cô ta thật vất vả mới chọn ra được một cái lý do nghi ngờ Lý Ngôn Hề.

Đem nguy hiểm dẫn qua những người khác, chuyện như vậy sao lại là chuyện nữ chính có thể làm a.

Nhưng không ngờ các loại "Trứng thúi" và chửi rủa lại hướng về hai cái tài khoản này của cô ta mà công kích.

【 lầu trên bị bại não hả? Rõ ràng những người đó muốn hại chết người ta trước nha】

【 đúng vậy, nếu không phải là Ngôn Hề và Phục Anh mà là người khác thì đã chết lâu rồi nha 】

【 Kỹ nữ ra vẻ lương thiện hả】

Những bình luận phía sau của《 Cuộc chiến Tận thế 》 có thể tặng điểm hoặc ném trứng thúi, Lương Mộng Giai cũng không ngờ hai cái bình luận của mình bị ném nhiều trứng thúi như vậy, còn có người nói cô ta là thủy quân* muốn bôi xấu Lý Ngôn Hề, vì thế cô ta tâm phiền ý loạn nhanh chân đăng xuất tài khoản.

(*“Thủy quân” có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin…))

-----------------

Lời của editor: Từ chương sau mình sẽ set VIP với giá 5 linh thạch nhé. Hy vọng mọi người vẫn ủng hộ truyện của mình.

Những chương càng về sau càng dài, edit cũng lâu hơn bình thường nên có thể tốc độ edit sẽ chậm lại mình chút, nhưng mình vẫn sẽ cố gắng up truyện hàng ngày. Mong các bạn thông cảm

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Số ký tự: 0