Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Bảo Vệ Bạn Bè

Kỳ Thanh Mạn Mạn

2024-09-25 15:44:00

"Cầu thang tầng 5 đã sụp vì động đất, hơn nữa tầng 5 trở lên cũng an toàn nhất, trước mắt cô mang các em lên tầng bảy nhé"

Quách Dung Dung thấy nhóm nam sinh tựa hồ có chút khó hiểu vì cái gì bọn họ muốn đi thang máy lên, vì thế giải thích nói.

"Rốt cuộc có thể về phòng ngủ một giấc thật ngon" – Nhậm Vũ Lan tâm tình cực tốt đi ra thang máy, cũng không quay đầu lại, hướng phòng 719 đi đến.

"Trừ phòng của chúng tôi ra, phòng nơi này các cậu tùy tiện chọn" - Lý Ngôn Hề nói.

"Tốt, cảm ơn"

Nhóm người Trần Minh có ấn tượng rất tốt đối với cô gái trước mặt.

Lý Ngôn Hề vốn dĩ đã là một cô gái xinh đẹp, hơn nữa hành động cô cứu người vừa rồi, Hà Nhược Nhụy cảm thấy lúc mấy nam sinh nhìn cô ánh mắt đều sáng, ngay cả Trương Đào vừa rồi quát mắng cô ta cũng mang theo ánh mắt cảm kích, điều này làm trong lòng cô ta rất khó chịu.

"Lý Ngôn Hề, ký túc xá nữ chắc là còn có rất nhiều đồ ăn đi, mọi người đã hai ngày không có ăn cái gì, cậu có thể cho chúng tôi một chút đồ ăn không?"

Mọi người trong miệng Hà Nhược Nhụy, cũng thuận tiện đem nhóm người Trần Minh đều ở bên nhóm cô ta, hơn nữa cô ta cũng làm ra vẻ như vì mọi người suy nghĩ.

Quách Dung Dung nhíu mày, là phụ nữ, cô cũng có thể cảm nhận được Hà Nhược Nhụy đối với Lý Ngôn Hề rất không thích, xem ra dù là học sinh, cũng có dạng này dạng khác nha.

"Không cần, chúng tôi có thể tự mình đi tìm, không cần phiền toái bạn Lý"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trịnh Vũ đứng ở phía sau Trần Minh, kéo ra khoảng cách với Hà Nhược Nhụy, anh ta không có không biết xấu hổ như vậy, được người ta cứu một mạng còn muốn đòi hỏi đồ ăn của người ta.

"......... "

Hà Nhược Nhụy nhìn mấy nam sinh đối diện, sắc mặt càng thêm khó coi.

"A!!!"

Đúng lúc này, trong phòng ký túc xá 719 đột nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai.

Lý Ngôn Hề và Quách Dung Dung nhìn thoáng qua nhau, sau đó chạy về.

Chẳng lẽ là có cái gì nguy hiểm?!

Mọi người cũng chạy qua theo, trong phòng 719 thoạt nhìn không có bất luận cái gì dị thường, Nhậm Vũ Lan ngồi dưới đất, chỉ vào hai người còn đang ngủ trên giường, một bộ dáng gặp quỷ bộ, hô:

"Họ… hai người họ đều phát sốt! Là sắp biến thành xác sống! Vì cái gì còn để họ ở chỗ này?!"

"Em học sinh này, Phục Anh hiện tại đã sắp hạ sốt, chúng tôi cho rằng các em ấy cũng không phải phát sốt giống những cái xác sống đó......... "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quách Dung Dung bước lên giải thích, cô còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì lớn.

"Không được, không được, tôi cũng không dám cùng họ ở một chỗ, các cậu ấy khẳng định sẽ biến thành xác sống, chắc chắn!".

Nhậm Vũ Lan sợ tới mức luống cuống tay chân bắt đầu thu thập đồ vật, giống như giây tiếp theo hai người bạn cùng phòng trên giường liền nhào tới ăn thịt cô ta.

Lý Ngôn Hề hít sâu một hơi, nhìn những người đứng ở cửa, nói:

"Tôi nghĩ tôi cần thiết giải thích với các vị mới tới hôm nay một chút, hai người này là bạn cùng phòng của tôi, tuy rằng đều đang phát sốt, nhưng là trong đó một người đã sắp hạ sốt, hơn nữa trong hai ngày nay không có bất luận dấu hiệu gì sẽ biến thành xác sống, tay chân các cậu ấy cũng đã bị tôi và cô Quách buộc chặt, sẽ không đột nhiên tránh thoát cắn người"

"Nếu các người cảm thấy sợ hãi, mọi người có thể đi các ký túc xá khác, tôi không có bất luận ý kiến gì"

Nhìn Lý Ngôn Hề hiện tại có chút bực bội lại liều mạng bảo vệ hai người bạn, không ít người xem đều cảm động.

Rất nhiều người bắt đầu tưởng tượng, nếu bọn họ lúc này rất cần có người chăm sóc, lại bị người khác xem thành nguồn lây bệnh, tránh còn không kịp, có một người bạn giống Lý Ngôn Hề ôn nhu lại mạnh mẽ vẫn luôn đứng ở bên mình như vậy, thật là có bao nhiêu hạnh phúc.

Ngược lại, Nhậm Vũ Lan lại là người nhát gan, cỏ đầu tường*, cùng với tình tình trà xanh kỹ nữ Hà Nhược Nhụy.

Vì thế sau khi tập này kết thúc và về sau, Nhậm Vũ Lan cùng Hà Nhược Nhụy vốn là cũng có vài phần giá trị yêu thích của khán giả, nháy mắt bị biến thành giá trị âm..........

(*cỏ đầu tường: cỏ mọc trên đầu tường vốn yếu ớt nên luôn đong đưa theo gió -> chỉ người lập trường không kiên định; gió chiều nào nghiêng theo chiều đó)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng

Số ký tự: 0