Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng
Cố Dao Phát Sốt
Kỳ Thanh Mạn Mạn
2024-09-25 15:44:00
Thư viện không có đồ ăn, hơn nữa mỗi tầng và mỗi phòng cũng không có cửa ngăn chặn, hiện tại chỉ có cửa kính lầu một là được đóng lại, nếu cửa kính bị quái vật bên ngoài đánh vỡ, bọn họ liền xong đời.
Cho nên nơi này cũng không phải là nơi thích hợp có thể tị nạn.
"Thì sao giờ? Nếu không chúng ta về ký túc xá nam?"
Chu Khải Duệ sốt ruột đi qua đi lại, Trần Minh nói đúng, bọn họ không thể ở chỗ này chờ chết.
"Cách nơi này gần nhất, là tòa ký túc xá nữ số 3, ký túc xá nam sinh phải vòng qua khoa kế toán và khoa ngoại ngữ mới đến" - Trần Minh nói.
"Tôi ở tòa ký túc xá 3! Tôi và các cậu đi tòa ký túc xá số 3 đi"
Nhậm Vũ Lan nghe được lập tức đứng lên nói, không nghĩ tới tòa ký túc xá số 3 thế nhưng không có sụp, sớm biết như vậy cô ta không nên đi theo Cố Dao chạy ra sân thể dục, đều do Cố Dao!
Không, không đúng!
Cô ta lại nhớ tới Lý Ngôn Hề cùng Cố Dao mang theo Phục Anh quay về ký túc xá, Phục Anh có thể cũng đã biến thành quái vật như vậy, nói vậy Cố Dao cùng Lý Ngôn Hề cũng nguy hiểm, cho nên cô ta chạy ra vẫn tốt, ít nhất hiện tại cô ta còn sống.
"Tôi cũng đề nghị đi ký túc xá nữ." - Trần Minh không để ý đến Nhậm Vũ Lan.
"Tại sao? Chẳng lẽ mày còn có sở thích này?"
Vẻ mặt Chu Khải Duệ ghét bỏ nhìn Trần Minh, đi nơi nào không được, Trần Minh cố tình muốn chọn ký túc xá nữ.
"Mày suy nghĩ cái quái gì vậy? Tao nói bên trong ký túc xá nữ có thể có đồ ăn, ký túc xá nam có cái gì? Tất thúi sao?"
Trần Minh đẩy đẩy mắt kính, có chút cạn lời nhìn Chu Khải Duệ.
"Ha ha, cũng đúng ha, dù sao ký túc xá chúng ta cũng không có gì ăn"
Chu Khải Duệ gãi gãi đầu, dùng điệu cười ngây ngô che giấu sự xấu hổ của mình.
"Vậy thì tốt, nếu không có tin tức cứu viện, ngày mai chúng ta liền đi qua đó, ai phản đối thì có thể nói ra" - Trần Minh chỉ phương hướng tòa ký túc xá nữ nói.
Mười mấy người thì cúi đầu, người thì đăm đăm nhìn về phía bên ngoài, không có ai trả lời.
" Trần Minh, tao đi với mày" - Trịnh Vũ nói.
"Ừhm, ai đồng ý thì đi cùng nhau, hiện tại bắt đầu tìm vũ khí có thể phòng thân đi, nếu mọi người không muốn biến thành như vậy"
Trần Minh nhìn về phía mọi người, nói thì nói vậy thôi nhưng anh ta vẫn là hy vọng mọi người đều đi cùng nhau, dẫu gì thì nhiều người lực lượng lớn.
"Tôi không muốn! Tôi không muốn biến thành như vậy"
Trương Thành nghe thấy như vậy cũng lập tức đứng lên, đi theo mấy người Trịnh Vũ bắt đầu đi tìm kiếm vũ khí có thể phòng thân.
Thấy mọi người đều bắt đầu hành động, Trần Minh lại xoay người nhìn về phía bên ngoài.
Cánh cửa kính kia, không biết còn có thể chịu được bao lâu.........
Trong phòng ký túc xá, ba người Lý Ngôn Hề sau khi ăn sáng no nê liền khóa cửa nghỉ ngơi, mặc dù là các cô vẫn còn trẻ, nhưng suốt một đêm không ngủ được vẫn có chút khó chịu.
Cũng may hiện tại Phục Anh đã có dấu hiệu hạ sốt, 39 độ không coi là thấp, nhưng cũng không có khủng bố như 40 độ.
Lúc Lý Ngôn Hề đang ngủ say, Quách Dung Dung vẻ mặt hoảng loạn lay cô dậy.
"Lý Ngôn Hề, bạn cùng phòng của em, Cố Dao cũng phát sốt rồi!"
Cố Dao phát sốt?
Trong lòng Lý Ngôn Hề hiểu rõ, đời trước Cố Dao cũng thức tỉnh dị năng, xem ra lúc này đây cũng không có ngoại lệ.
"Em đã biết cô Quách, Phục Anh cũng không có xảy ra chuyện, em nghĩ Cố Dao cũng sẽ không có việc gì"
Tuy rằng Lý Ngôn Hề nói như vậy, nhưng vẫn đi tới mép giường Cố Dao, bắt đầu chuẩn bị tiến hành hạ nhiệt độ cho cô ấy.
Cô tương đối rõ ràng quá trình nóng lên trước khi thức tỉnh dị năng, có thể nói hạ nhiệt là một bước vô cùng quan trọng.
Nhiệt độ cơ thể con người nóng lên cũng có giới hạn, nếu là vượt qua giới hạn kia, sức chịu đựng của cơ thế sẽ không chịu nỗi, như vậy dễ dàng biến thành xác sống.
Cho nên nơi này cũng không phải là nơi thích hợp có thể tị nạn.
"Thì sao giờ? Nếu không chúng ta về ký túc xá nam?"
Chu Khải Duệ sốt ruột đi qua đi lại, Trần Minh nói đúng, bọn họ không thể ở chỗ này chờ chết.
"Cách nơi này gần nhất, là tòa ký túc xá nữ số 3, ký túc xá nam sinh phải vòng qua khoa kế toán và khoa ngoại ngữ mới đến" - Trần Minh nói.
"Tôi ở tòa ký túc xá 3! Tôi và các cậu đi tòa ký túc xá số 3 đi"
Nhậm Vũ Lan nghe được lập tức đứng lên nói, không nghĩ tới tòa ký túc xá số 3 thế nhưng không có sụp, sớm biết như vậy cô ta không nên đi theo Cố Dao chạy ra sân thể dục, đều do Cố Dao!
Không, không đúng!
Cô ta lại nhớ tới Lý Ngôn Hề cùng Cố Dao mang theo Phục Anh quay về ký túc xá, Phục Anh có thể cũng đã biến thành quái vật như vậy, nói vậy Cố Dao cùng Lý Ngôn Hề cũng nguy hiểm, cho nên cô ta chạy ra vẫn tốt, ít nhất hiện tại cô ta còn sống.
"Tôi cũng đề nghị đi ký túc xá nữ." - Trần Minh không để ý đến Nhậm Vũ Lan.
"Tại sao? Chẳng lẽ mày còn có sở thích này?"
Vẻ mặt Chu Khải Duệ ghét bỏ nhìn Trần Minh, đi nơi nào không được, Trần Minh cố tình muốn chọn ký túc xá nữ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mày suy nghĩ cái quái gì vậy? Tao nói bên trong ký túc xá nữ có thể có đồ ăn, ký túc xá nam có cái gì? Tất thúi sao?"
Trần Minh đẩy đẩy mắt kính, có chút cạn lời nhìn Chu Khải Duệ.
"Ha ha, cũng đúng ha, dù sao ký túc xá chúng ta cũng không có gì ăn"
Chu Khải Duệ gãi gãi đầu, dùng điệu cười ngây ngô che giấu sự xấu hổ của mình.
"Vậy thì tốt, nếu không có tin tức cứu viện, ngày mai chúng ta liền đi qua đó, ai phản đối thì có thể nói ra" - Trần Minh chỉ phương hướng tòa ký túc xá nữ nói.
Mười mấy người thì cúi đầu, người thì đăm đăm nhìn về phía bên ngoài, không có ai trả lời.
" Trần Minh, tao đi với mày" - Trịnh Vũ nói.
"Ừhm, ai đồng ý thì đi cùng nhau, hiện tại bắt đầu tìm vũ khí có thể phòng thân đi, nếu mọi người không muốn biến thành như vậy"
Trần Minh nhìn về phía mọi người, nói thì nói vậy thôi nhưng anh ta vẫn là hy vọng mọi người đều đi cùng nhau, dẫu gì thì nhiều người lực lượng lớn.
"Tôi không muốn! Tôi không muốn biến thành như vậy"
Trương Thành nghe thấy như vậy cũng lập tức đứng lên, đi theo mấy người Trịnh Vũ bắt đầu đi tìm kiếm vũ khí có thể phòng thân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy mọi người đều bắt đầu hành động, Trần Minh lại xoay người nhìn về phía bên ngoài.
Cánh cửa kính kia, không biết còn có thể chịu được bao lâu.........
Trong phòng ký túc xá, ba người Lý Ngôn Hề sau khi ăn sáng no nê liền khóa cửa nghỉ ngơi, mặc dù là các cô vẫn còn trẻ, nhưng suốt một đêm không ngủ được vẫn có chút khó chịu.
Cũng may hiện tại Phục Anh đã có dấu hiệu hạ sốt, 39 độ không coi là thấp, nhưng cũng không có khủng bố như 40 độ.
Lúc Lý Ngôn Hề đang ngủ say, Quách Dung Dung vẻ mặt hoảng loạn lay cô dậy.
"Lý Ngôn Hề, bạn cùng phòng của em, Cố Dao cũng phát sốt rồi!"
Cố Dao phát sốt?
Trong lòng Lý Ngôn Hề hiểu rõ, đời trước Cố Dao cũng thức tỉnh dị năng, xem ra lúc này đây cũng không có ngoại lệ.
"Em đã biết cô Quách, Phục Anh cũng không có xảy ra chuyện, em nghĩ Cố Dao cũng sẽ không có việc gì"
Tuy rằng Lý Ngôn Hề nói như vậy, nhưng vẫn đi tới mép giường Cố Dao, bắt đầu chuẩn bị tiến hành hạ nhiệt độ cho cô ấy.
Cô tương đối rõ ràng quá trình nóng lên trước khi thức tỉnh dị năng, có thể nói hạ nhiệt là một bước vô cùng quan trọng.
Nhiệt độ cơ thể con người nóng lên cũng có giới hạn, nếu là vượt qua giới hạn kia, sức chịu đựng của cơ thế sẽ không chịu nỗi, như vậy dễ dàng biến thành xác sống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro