Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng
Dẫn Phục Anh Đi...
Kỳ Thanh Mạn Mạn
2024-09-25 15:44:00
Không biết có phải vì bị lây bênh hay không mà trưa hôm đó Trịnh Vũ cũng phát sốt, nhóm người Trần Minh rất vui vẻ, cũng dựa theo tin tức nói đem anh ta cách ly hai giờ để quan sát.
Cho đến hai giờ sau, xác định Trịnh Vũ vẫn đang phát sốt, không có dấu hiệu xác sống hóa, mấy nam sinh mới yên tâm lại.
"Thằng nhóc Trịnh Vũ này, sao may mắn thế"
Sau khi Chu Khải Duệ xác định Trịnh Vũ sẽ không xác sống hóa, tính buổi tối qua ngủ chung với Trịnh Vũ một đêm, buổi sáng tắm nước lạnh tựa hồ không có hiệu quả gì, buổi tối anh ta cũng không thể từ bỏ.
Trần Minh có chút dở khóc dở cười, anh cũng không biết điều kiển để tiến hóa ra dị là gì, là bạn bè với Trịnh Vũ, anh cũng có chút hâm mộ nha.
"Thuận theo tự nhiên đi, có thể tiếp tục sống sót, bọn mình cũng đã may mắn lăm rồi" - Trần Minh nói.
Trong phòng 719, Lý Ngôn Hề không ngừng gọi đến những số điện thoại còn có thể gọi thông.
Đã gần hai ngày Chu Phong không có liên hệ với cô, nghĩ đến dị năng kiếp trước của Chu Phong, Lý Ngôn Hề suy đoán chắc là anh ấy đang thức tỉnh dị năng, cho nên cũng quyết đoán ngắt điện thoại.
Hiện tại còn chờ Cố Dao thức tỉnh, hơn nữa......... cô nhìn về phía Phục Anh, cô ấy vẫn quá yếu.
"Phục Anh, lát nữa bọn mình đi xuống phía dưới giết xác sống đi" - Lý Ngôn Hề nói.
"Khụ khụ khụ!"
Phục Anh đang ở uống nước mém chút nữa bị sặc luôn, cô ngạc nhiên quay đầu nhìn Lý Ngôn Hề.
Đi xuống phía dưới giết xác sống?
Trên đường nhiều xác sống du đãng như vậy?
Hôm nay Ngôn Hề cũng phát sốt rồi hả?
Phục Anh sờ sờ trán Lý Ngôn Hề, xác định độ ấm bình thường, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:
" Ở dưới nhiều xác sống như vậy, bọn mình làm sao giết?"
"Cậu quên dị năng của mình hả? Không chăm chỉ rèn luyện để lợi hại hơn một chút sao? Nói không chừng sau này sẽ vô địch thiên hạ nha"
Lý Ngôn Hề quan sát vẻ mặt của Phục Anh nói, quả nhiên Phục Anh khi nghe được câu sau, liền biến thành bộ dạng như được tắm mình trong gió xuân.
Cô biết Phục Anh vẫn luôn có cái mộng làm anh hùng, cho nên thường ngày vẫn luôn nhờ cô hoặc Lạc Thiên Hoa dạy cô ấy học tập một ít công phu.
Chỉ tiếc thân phận cô ấy đặc thù, bận việc của gia tộc và xã giao, Phục Anh hoàn toàn không có thời gian thực hiện cái mộng anh hùng đó, cho nên khi nghe được Lý Ngôn Hề nói như vậy, vốn dĩ còn lo lắng sợ hãi các kiểu, Phục Anh lập tức giống như tiêm máu gà, liền lôi kéo Lý Ngôn Hề đi xuống dưới.
"Các em đừng làm bậy, phía dưới nguy hiểm lắm" - Quách Dung Dung không ủng hộ lắm, nói.
"Yên tâm, cô Quách, cô giúp bọn em chăm Cố Dao được rồi, em có thể tìm một nơi ít xác sống dẫn Phục Anh luyện tập" - Lý Ngôn Hề nói.
Nhìn Phục Anh vội vàng phá cái giường sắt làm vũ khí, Quách Dung Dung cũng biết mình không cản được hai người, đi luyện tập một chút cũng tốt, đến lúc xảy ra chuyện cũng có một phần bảo đảm hơn.
Phục Anh được tiêm máu gà, xoa tay hầm hè chuẩn bị chiến đấu nhưng sau khi nhìn từng con xác sống bên ngoài cửa kính, ngay lập tức như bị dội một chậu nước lạnh vào.
Thì ra Trương Thành Quang biến xác sống không phải là con xấu nhất, những xác sống bên ngoài thật quá ghê tởm!
"Chà, chắc vậy, bọn chúng chắc đều đã ăn thịt người rồi"
Lý Ngôn Hề vẻ mặt xán lạn cười nói, chị em tốt cùng nhau giết xác sống, cô còn chưa từng thử qua nha.
"Nhưng, bên ngoài có nhiều xác sống như vậy, hai đứa mình cũng không thể giết hết đâu ahhh"
Phục Anh đã đem một mặt giường sắt biến thành tấm chắn, chắn trước mặt mình và Lý Ngôn Hề, dường như làm như vậy cô cảm thấy an toàn hơn.
"Yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách đưa từng con từng con vào, sẽ không để chúng ta đối mặt nhiều như vậy đâu" - Lý Ngôn Hề nói.
Đưa từng con từng con vào.........
Phục Anh có chút tuyệt vọng, túm lại Ngôn Hề muốn giết bao nhiêu con xác sống vậy?.
Cho đến hai giờ sau, xác định Trịnh Vũ vẫn đang phát sốt, không có dấu hiệu xác sống hóa, mấy nam sinh mới yên tâm lại.
"Thằng nhóc Trịnh Vũ này, sao may mắn thế"
Sau khi Chu Khải Duệ xác định Trịnh Vũ sẽ không xác sống hóa, tính buổi tối qua ngủ chung với Trịnh Vũ một đêm, buổi sáng tắm nước lạnh tựa hồ không có hiệu quả gì, buổi tối anh ta cũng không thể từ bỏ.
Trần Minh có chút dở khóc dở cười, anh cũng không biết điều kiển để tiến hóa ra dị là gì, là bạn bè với Trịnh Vũ, anh cũng có chút hâm mộ nha.
"Thuận theo tự nhiên đi, có thể tiếp tục sống sót, bọn mình cũng đã may mắn lăm rồi" - Trần Minh nói.
Trong phòng 719, Lý Ngôn Hề không ngừng gọi đến những số điện thoại còn có thể gọi thông.
Đã gần hai ngày Chu Phong không có liên hệ với cô, nghĩ đến dị năng kiếp trước của Chu Phong, Lý Ngôn Hề suy đoán chắc là anh ấy đang thức tỉnh dị năng, cho nên cũng quyết đoán ngắt điện thoại.
Hiện tại còn chờ Cố Dao thức tỉnh, hơn nữa......... cô nhìn về phía Phục Anh, cô ấy vẫn quá yếu.
"Phục Anh, lát nữa bọn mình đi xuống phía dưới giết xác sống đi" - Lý Ngôn Hề nói.
"Khụ khụ khụ!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phục Anh đang ở uống nước mém chút nữa bị sặc luôn, cô ngạc nhiên quay đầu nhìn Lý Ngôn Hề.
Đi xuống phía dưới giết xác sống?
Trên đường nhiều xác sống du đãng như vậy?
Hôm nay Ngôn Hề cũng phát sốt rồi hả?
Phục Anh sờ sờ trán Lý Ngôn Hề, xác định độ ấm bình thường, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:
" Ở dưới nhiều xác sống như vậy, bọn mình làm sao giết?"
"Cậu quên dị năng của mình hả? Không chăm chỉ rèn luyện để lợi hại hơn một chút sao? Nói không chừng sau này sẽ vô địch thiên hạ nha"
Lý Ngôn Hề quan sát vẻ mặt của Phục Anh nói, quả nhiên Phục Anh khi nghe được câu sau, liền biến thành bộ dạng như được tắm mình trong gió xuân.
Cô biết Phục Anh vẫn luôn có cái mộng làm anh hùng, cho nên thường ngày vẫn luôn nhờ cô hoặc Lạc Thiên Hoa dạy cô ấy học tập một ít công phu.
Chỉ tiếc thân phận cô ấy đặc thù, bận việc của gia tộc và xã giao, Phục Anh hoàn toàn không có thời gian thực hiện cái mộng anh hùng đó, cho nên khi nghe được Lý Ngôn Hề nói như vậy, vốn dĩ còn lo lắng sợ hãi các kiểu, Phục Anh lập tức giống như tiêm máu gà, liền lôi kéo Lý Ngôn Hề đi xuống dưới.
"Các em đừng làm bậy, phía dưới nguy hiểm lắm" - Quách Dung Dung không ủng hộ lắm, nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Yên tâm, cô Quách, cô giúp bọn em chăm Cố Dao được rồi, em có thể tìm một nơi ít xác sống dẫn Phục Anh luyện tập" - Lý Ngôn Hề nói.
Nhìn Phục Anh vội vàng phá cái giường sắt làm vũ khí, Quách Dung Dung cũng biết mình không cản được hai người, đi luyện tập một chút cũng tốt, đến lúc xảy ra chuyện cũng có một phần bảo đảm hơn.
Phục Anh được tiêm máu gà, xoa tay hầm hè chuẩn bị chiến đấu nhưng sau khi nhìn từng con xác sống bên ngoài cửa kính, ngay lập tức như bị dội một chậu nước lạnh vào.
Thì ra Trương Thành Quang biến xác sống không phải là con xấu nhất, những xác sống bên ngoài thật quá ghê tởm!
"Chà, chắc vậy, bọn chúng chắc đều đã ăn thịt người rồi"
Lý Ngôn Hề vẻ mặt xán lạn cười nói, chị em tốt cùng nhau giết xác sống, cô còn chưa từng thử qua nha.
"Nhưng, bên ngoài có nhiều xác sống như vậy, hai đứa mình cũng không thể giết hết đâu ahhh"
Phục Anh đã đem một mặt giường sắt biến thành tấm chắn, chắn trước mặt mình và Lý Ngôn Hề, dường như làm như vậy cô cảm thấy an toàn hơn.
"Yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách đưa từng con từng con vào, sẽ không để chúng ta đối mặt nhiều như vậy đâu" - Lý Ngôn Hề nói.
Đưa từng con từng con vào.........
Phục Anh có chút tuyệt vọng, túm lại Ngôn Hề muốn giết bao nhiêu con xác sống vậy?.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro