Mạt Thế Nữ Xứng, Nàng Không Nghĩ Bạo Hồng
Tiền Biến Thành...
Kỳ Thanh Mạn Mạn
2024-09-25 15:44:00
"Làm tốt lắm!"
Lý Ngôn Hề tán thưởng nhìn Cố Dao nói, cô vốn đang nghĩ chờ Cố Dao tỉnh lại cũng sẽ hướng dẫn cô ấy, không nghĩ tới cô ấy vừa tỉnh lại liền một bước đúng chỗ! He he.
"Cố Dao, cậu cũng tiến hóa dị năng sao? Sức lực lớn như vậy nè"
Phục Anh nhìn nhìn con xác sống kia, nó cao khoảng 1m7, mà Cố Dao cao không tới 1m6, Cố Dao có thể mạnh như vậy, chắc chắn là do thể chất được dị năng cải thiện.
"Đúng vậy đúng vậy, chẳng qua tôi chỉ là dị năng hệ thủy, cũng không lợi hại lắm đâu"
Cố Dao đứng bên cạnh hai người bạn cùng phòng, sau khi hoàn hồn lại nghe nhắc tới dị năng của mình, cô sợ mọi người kỳ vọng quá cao với mình, nên không tự tin mà nói.
"Ai nói em không lợi hại, không cần nghĩ đến những gì người khác nói, em không tệ đâu" - Quách Dung Dung cũng đi tới an ủi nói.
Nghe được lời Quách Dung Dung, Lý Ngôn Hề đại khái cũng đoán được tại sao Cố Dao vừa mới tiến hóa dị năng lại không tự tin như vậy, cô nhìn thoáng qua Nhậm Vũ Lan trên đất, không nói gì.
"Các cậu không có việc gì thì tốt rồi, chúng tôi đem Trương Đào về trước, để cho nó nghỉ ngơi" - Trần Minh nói.
"OK, bọn tôi cũng về phòng đây." - Lý Ngôn Hề gật đầu nói.
Mấy người từng nhóm từng nhóm đi về phòng mình, ai cũng không để ý đến Nhậm Vũ Lan ở một bên và Hà Nhược Nhụy cũng đã mở cửa đi ra.
"Vũ Lan, xin lỗi nha, vừa rồi tôi thật sự quá sợ hãi" - Hà Nhược Nhụy đi tới nói.
"Tôi hiểu mà, ai bảo chúng ta chỉ là người thường làm chi"
Nhậm Vũ Lan tự giễu cười cười, cô ta nhớ rõ trước kia Cố Dao cũng hoàn toàn không thích Lý Ngôn Hề, mỗi lần gặp mặt đều khuyên bảo Lý Ngôn Hề không nên trốn học, cũng không nên dựa dẫm vào người khác bla bla các kiểu, tuy rằng Lý Ngôn Hề luôn nhàn nhạt đáp lời, nhưng quan hệ của hai người cũng không có tốt lắm.
Hiện tại họ đều thức tỉnh dị năng rồi, cho nên quan hệ mới trở nên tốt như vậy sao?
Thật là dối trá.
"Đúng vậy, nếu bọn mình cũng có thể tiến hóa ra dị năng thì tốt rồi"
Như vậy thì không cần sợ xác sống, Hà Nhược Nhụy nhìn phòng 719 hâm mộ nói.
Bên trong phòng 719, Quách Dung Dung nhìn ba người tụ ở bên nhau cười nói, Cố Dao còn ríu rít kể lại quá trình cô ấy phát hiện mình tiến hóa dị năng.
"Cái này là gì vậy?"
Phục Anh nhớ tới mình vừa mới nhặt được một thứ giống như đá quý, cô dùng khăn giấy lau lau.
Sở dĩ cô lụm nó lên là vì cảm thấy nó quá đẹp mắt, tuy cô đã thấy qua nhiều loại đá quý hiếm kim cương, ngọc thạch, nhưng cô vẫn cảm thấy nó vô cùng đẹp.
"......... Phục Anh, cô thấy nó là từ trong óc xác sống rơi ra."
Vẻ mặt Quách Dung Dung phức tạp nhìn thứ được bọc trong khăn giấy trên tay Phục Anh.
"Cho nên em mới thấy lạ, trong óc xác sống tại sao lại rơi ra cái này"
Phục Anh giết xác sống hai ngày nay, hiện giờ nhìn đến cái này cũng không cảm thấy ghê tởm, hơn nữa cô luôn cảm thấy bên trong dường như ẩn chứa năng lượng.
【 Đi đánh quái có thể rơi xuống vật phẩm và kinh nghiệm hả? 】
【 Đúng là Phục Anh, sức quan sát rất nhạy bén 】
【 tôi đoán cái này nhất định là đồ tốt 】
【......... 】
Khán giả rất có hứng thú nhìn, cuối cùng, viên đá quý kia được rửa sạch rồi đặt tạm ở chỗ Lý Ngôn Hề, bởi vì Lý Ngôn Hề nói: cô cũng thấy được cái này trong thi thể xác sống ở dưới lầu, vì thế bốn người liền chuẩn bị đi xuống dưới lầu tìm kiếm.
"Ngôn Hề, cậu thấy được sao không nhặt về, biết đâu còn có thể đổi ra tiền nha" - Phục Anh nói.
"Cậu cảm thấy sau này tiền còn có giá trị?"
Lý Ngôn Hề đứng ở thang máy nói một câu làm ba người còn lại đều ngây ngẩn cả người.
Phục Anh là người sock nhất, vậy là khối tài sản hàng tỉ đô của cô đã biến thành một đống giấy lộn sao..........???
---------
Lý Ngôn Hề tán thưởng nhìn Cố Dao nói, cô vốn đang nghĩ chờ Cố Dao tỉnh lại cũng sẽ hướng dẫn cô ấy, không nghĩ tới cô ấy vừa tỉnh lại liền một bước đúng chỗ! He he.
"Cố Dao, cậu cũng tiến hóa dị năng sao? Sức lực lớn như vậy nè"
Phục Anh nhìn nhìn con xác sống kia, nó cao khoảng 1m7, mà Cố Dao cao không tới 1m6, Cố Dao có thể mạnh như vậy, chắc chắn là do thể chất được dị năng cải thiện.
"Đúng vậy đúng vậy, chẳng qua tôi chỉ là dị năng hệ thủy, cũng không lợi hại lắm đâu"
Cố Dao đứng bên cạnh hai người bạn cùng phòng, sau khi hoàn hồn lại nghe nhắc tới dị năng của mình, cô sợ mọi người kỳ vọng quá cao với mình, nên không tự tin mà nói.
"Ai nói em không lợi hại, không cần nghĩ đến những gì người khác nói, em không tệ đâu" - Quách Dung Dung cũng đi tới an ủi nói.
Nghe được lời Quách Dung Dung, Lý Ngôn Hề đại khái cũng đoán được tại sao Cố Dao vừa mới tiến hóa dị năng lại không tự tin như vậy, cô nhìn thoáng qua Nhậm Vũ Lan trên đất, không nói gì.
"Các cậu không có việc gì thì tốt rồi, chúng tôi đem Trương Đào về trước, để cho nó nghỉ ngơi" - Trần Minh nói.
"OK, bọn tôi cũng về phòng đây." - Lý Ngôn Hề gật đầu nói.
Mấy người từng nhóm từng nhóm đi về phòng mình, ai cũng không để ý đến Nhậm Vũ Lan ở một bên và Hà Nhược Nhụy cũng đã mở cửa đi ra.
"Vũ Lan, xin lỗi nha, vừa rồi tôi thật sự quá sợ hãi" - Hà Nhược Nhụy đi tới nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi hiểu mà, ai bảo chúng ta chỉ là người thường làm chi"
Nhậm Vũ Lan tự giễu cười cười, cô ta nhớ rõ trước kia Cố Dao cũng hoàn toàn không thích Lý Ngôn Hề, mỗi lần gặp mặt đều khuyên bảo Lý Ngôn Hề không nên trốn học, cũng không nên dựa dẫm vào người khác bla bla các kiểu, tuy rằng Lý Ngôn Hề luôn nhàn nhạt đáp lời, nhưng quan hệ của hai người cũng không có tốt lắm.
Hiện tại họ đều thức tỉnh dị năng rồi, cho nên quan hệ mới trở nên tốt như vậy sao?
Thật là dối trá.
"Đúng vậy, nếu bọn mình cũng có thể tiến hóa ra dị năng thì tốt rồi"
Như vậy thì không cần sợ xác sống, Hà Nhược Nhụy nhìn phòng 719 hâm mộ nói.
Bên trong phòng 719, Quách Dung Dung nhìn ba người tụ ở bên nhau cười nói, Cố Dao còn ríu rít kể lại quá trình cô ấy phát hiện mình tiến hóa dị năng.
"Cái này là gì vậy?"
Phục Anh nhớ tới mình vừa mới nhặt được một thứ giống như đá quý, cô dùng khăn giấy lau lau.
Sở dĩ cô lụm nó lên là vì cảm thấy nó quá đẹp mắt, tuy cô đã thấy qua nhiều loại đá quý hiếm kim cương, ngọc thạch, nhưng cô vẫn cảm thấy nó vô cùng đẹp.
"......... Phục Anh, cô thấy nó là từ trong óc xác sống rơi ra."
Vẻ mặt Quách Dung Dung phức tạp nhìn thứ được bọc trong khăn giấy trên tay Phục Anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cho nên em mới thấy lạ, trong óc xác sống tại sao lại rơi ra cái này"
Phục Anh giết xác sống hai ngày nay, hiện giờ nhìn đến cái này cũng không cảm thấy ghê tởm, hơn nữa cô luôn cảm thấy bên trong dường như ẩn chứa năng lượng.
【 Đi đánh quái có thể rơi xuống vật phẩm và kinh nghiệm hả? 】
【 Đúng là Phục Anh, sức quan sát rất nhạy bén 】
【 tôi đoán cái này nhất định là đồ tốt 】
【......... 】
Khán giả rất có hứng thú nhìn, cuối cùng, viên đá quý kia được rửa sạch rồi đặt tạm ở chỗ Lý Ngôn Hề, bởi vì Lý Ngôn Hề nói: cô cũng thấy được cái này trong thi thể xác sống ở dưới lầu, vì thế bốn người liền chuẩn bị đi xuống dưới lầu tìm kiếm.
"Ngôn Hề, cậu thấy được sao không nhặt về, biết đâu còn có thể đổi ra tiền nha" - Phục Anh nói.
"Cậu cảm thấy sau này tiền còn có giá trị?"
Lý Ngôn Hề đứng ở thang máy nói một câu làm ba người còn lại đều ngây ngẩn cả người.
Phục Anh là người sock nhất, vậy là khối tài sản hàng tỉ đô của cô đã biến thành một đống giấy lộn sao..........???
---------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro