[Mạt Thế] Sau Khi Bị Đồng Đội Vứt Bỏ, Ta Thu Tiểu Đệ Là Tang Thi Vương
Chương 10
Dĩ Trăn Như Ngọc
2024-11-21 10:30:34
Vận khí của cô thật quá ngược đời.
Người được gọi là anh Bình, chắc là nam phụ Sở Bình nhỉ?
Ban ngày nên cô nhìn rõ khuôn mặt của nữ chính và nam phụ.
Nữ chính Tô Ninh Ninh có dáng vẻ rất ngọt ngào, đặc biệt là khi cô ấy cười, khiến người khác không nhịn được mà muốn cười theo.
Đối với các đồng đội bị thương, cô ấy nhẹ nhàng hỏi han từng người xem họ đau chỗ nào. Bảo sao mọi người đều cưng chiều cô ấy.
Còn nam phụ, anh ta thích nữ chính, nhưng luôn giấu kín tình cảm trong lòng. Anh ta còn nghe theo lời khuyên của nữ chính, đưa căn cứ của mình sát nhập vào căn cứ của nam chính.
Chu Niệm từng đọc một bình luận nói rằng nam phụ có thể chính là Vương của bọn xác sống, luôn ẩn mình, chờ đến lúc tung chiêu cuối cùng.
Bình luận đó phân tích rất thuyết phục, viết rất dài, thậm chí tác giả còn trả lời một cách mơ hồ, không rõ là có phải thật không.
Chu Niệm cảm thấy có khả năng, nên ghi nhớ lại để khỏi quên.
Sở Bình cũng bị thương, nữ chính giúp anh ta băng bó xong thì anh ngồi xuống đống đổ nát, nói chuyện với những người khác, tiếng nói vang rõ ràng trong tai Chu Niệm.
Chu Niệm: "…" Ở đây có gì hấp dẫn vậy?
Nghe một hồi, cô lấy bút ra ghi lại những lời bọn họ phân tích về tình hình hiện tại.
Nam phụ nói rằng ở phía Nam có rất nhiều xác sống, tụ tập thành từng đám lớn, vì vậy họ tạm thời không định đi về phía đó. Dù sao, tiêu diệt những con hiện tại cũng đã mệt lắm rồi.
Chu Niệm lập tức gạch bỏ hướng Nam, vì có quá nhiều xác sống, không thể đi được.
Phía Đông thì có một thế lực lớn chiếm đóng, mà một số người ở đó không ưa những căn cứ nhỏ như họ. Nếu đối đầu, sẽ không có lợi cho nhóm cô.
Chu Niệm lại gạch bỏ phía Đông. Ngay cả nữ chính và nam phụ còn không được chào đón, thì thân phận nữ phụ mờ nhạt như cô càng không có cửa.
Phía Tây thì tình hình chưa rõ ràng lắm. Có người nói ở đó có nhiều xác sống, nhưng cũng có người bảo không có. Chưa biết rõ thực hư, Chu Niệm chỉ đánh một dấu hỏi vào đó.
"Anh Bình, chúng ta sẽ đi về phía Bắc sao?"
"Ừ, căn cứ của chúng ta đã bị phá hủy bởi xác sống, cần nhanh chóng tìm một nơi khác."
Sau khi nghỉ ngơi, nhóm nữ chính gom tất cả những mảnh xác sống lại thành một đống, rồi nhờ dị năng giả hệ hỏa đốt sạch.
Xác sống khi chết đi vẫn có thể sinh sôi vi khuẩn. Để tránh virus lây lan hoặc thu hút thêm xác sống, các dị năng giả thường đốt cháy phần xác nếu có thể.
Dù hành động đó có ý tốt, nhưng Chu Niệm không hiểu nổi, rõ ràng phía trước có một khoảng đất trống lớn không đốt, lại nhất định phải chất xác ngay trước đống đổ nát mà đốt.
Người được gọi là anh Bình, chắc là nam phụ Sở Bình nhỉ?
Ban ngày nên cô nhìn rõ khuôn mặt của nữ chính và nam phụ.
Nữ chính Tô Ninh Ninh có dáng vẻ rất ngọt ngào, đặc biệt là khi cô ấy cười, khiến người khác không nhịn được mà muốn cười theo.
Đối với các đồng đội bị thương, cô ấy nhẹ nhàng hỏi han từng người xem họ đau chỗ nào. Bảo sao mọi người đều cưng chiều cô ấy.
Còn nam phụ, anh ta thích nữ chính, nhưng luôn giấu kín tình cảm trong lòng. Anh ta còn nghe theo lời khuyên của nữ chính, đưa căn cứ của mình sát nhập vào căn cứ của nam chính.
Chu Niệm từng đọc một bình luận nói rằng nam phụ có thể chính là Vương của bọn xác sống, luôn ẩn mình, chờ đến lúc tung chiêu cuối cùng.
Bình luận đó phân tích rất thuyết phục, viết rất dài, thậm chí tác giả còn trả lời một cách mơ hồ, không rõ là có phải thật không.
Chu Niệm cảm thấy có khả năng, nên ghi nhớ lại để khỏi quên.
Sở Bình cũng bị thương, nữ chính giúp anh ta băng bó xong thì anh ngồi xuống đống đổ nát, nói chuyện với những người khác, tiếng nói vang rõ ràng trong tai Chu Niệm.
Chu Niệm: "…" Ở đây có gì hấp dẫn vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe một hồi, cô lấy bút ra ghi lại những lời bọn họ phân tích về tình hình hiện tại.
Nam phụ nói rằng ở phía Nam có rất nhiều xác sống, tụ tập thành từng đám lớn, vì vậy họ tạm thời không định đi về phía đó. Dù sao, tiêu diệt những con hiện tại cũng đã mệt lắm rồi.
Chu Niệm lập tức gạch bỏ hướng Nam, vì có quá nhiều xác sống, không thể đi được.
Phía Đông thì có một thế lực lớn chiếm đóng, mà một số người ở đó không ưa những căn cứ nhỏ như họ. Nếu đối đầu, sẽ không có lợi cho nhóm cô.
Chu Niệm lại gạch bỏ phía Đông. Ngay cả nữ chính và nam phụ còn không được chào đón, thì thân phận nữ phụ mờ nhạt như cô càng không có cửa.
Phía Tây thì tình hình chưa rõ ràng lắm. Có người nói ở đó có nhiều xác sống, nhưng cũng có người bảo không có. Chưa biết rõ thực hư, Chu Niệm chỉ đánh một dấu hỏi vào đó.
"Anh Bình, chúng ta sẽ đi về phía Bắc sao?"
"Ừ, căn cứ của chúng ta đã bị phá hủy bởi xác sống, cần nhanh chóng tìm một nơi khác."
Sau khi nghỉ ngơi, nhóm nữ chính gom tất cả những mảnh xác sống lại thành một đống, rồi nhờ dị năng giả hệ hỏa đốt sạch.
Xác sống khi chết đi vẫn có thể sinh sôi vi khuẩn. Để tránh virus lây lan hoặc thu hút thêm xác sống, các dị năng giả thường đốt cháy phần xác nếu có thể.
Dù hành động đó có ý tốt, nhưng Chu Niệm không hiểu nổi, rõ ràng phía trước có một khoảng đất trống lớn không đốt, lại nhất định phải chất xác ngay trước đống đổ nát mà đốt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro