Mạt Thế Sống Lại, Người Khác Chém Ꮆiết, Tôi Đi Phủ Xanh
Chẳng Lẽ Là Hiệu Ứng Cánh Bướm Sao? (1/2)
An Tĩnh Bất Liễu
2024-07-11 01:27:54
Đối diện với cặp mặt đầy hung ác của Tần Ninh, ông chỉ chỉ cảm thấy hình như mình gặp phải một người điên, không dám làm gì cô, chỉ có thể phối hợp, giả vờ giả vịt, tính toán một chút rồi nói: "Tổng cộng 231.007 đồng. Số lẻ tôi bớt cho cô, còn 231 ngàn nhé?"
Ông chủ thủ sẵn điện thoại di động. Chỉ cần người này nổi điên lên, ông ta sẽ báo cảnh sát ngay lập tức. Nhưng một giây sau, tiếng tin nhắn báo tiền chuyển tới trong nháy mắt làm ông chủ mừng rỡ như điên.
"Cô gái, cô xem có còn cần thứ khác nữa không? Tôi còn có một quầy hàng khô đấy?"
Hàng khô cũng cần có. Kết quả là Tần Ninh lại mua của ông chủ nấm hương, mộc nhĩ, nấm thông, nấm đùi gà, nấm rơm, nấm tre, mỗi thứ 100kg. Việc này khiến mấy ông chủ hàng bên cạnh hâm mộ muốn chết, lôi kéo Tần Ninh tới hàng nhà mình.
Thời gian sau đó, Tần Ninh mua một hơi đủ các loại quả khô, đồ ăn vặt, nước suối, đồ uống, còn các loại rau tươi và thịt tươi nữa. Cô còn cố tình mua thêm mấy trăm khu giam giữ cá tươi. Cô nhớ rõ bên trong không gian có một dòng suối nhỏ, rất thích hợp nuôi thả.
Lúc đang chuẩn bị đi về, Tần Ninh nhìn thấy có một cửa hàng bán hạt giống hoa và cây giống ở góc đường. Suýt nữa cô quên mất chuyện chính mình cần làm. Cuộc sống và mạng nhỏ của cô đều phụ thuộc vào những hạt giống cây non này. Chủ cửa hàng thấy cô đi vào, cười như nở hoa. Trong chợ đầu mối, cô đã chi một khoản tiền lớn, ai cũng đều thấy hết.
Kết quả là không tốn bao nhiêu công sức, Tần Ninh lại mua đủ các loại hạt trong cửa hàng. Hoa hướng dương, tulip, cẩm chướng, lưu ly, các loại hạt giống cỏ như cỏ kentucky, cỏ đậu nành, cỏ mặt trăng, các loại thực vật che phủ mặt đất như trường xuân, hoa mộc lan, cỏ cọ...
Kể cả các hạt giống cây trồng thủy sinh như hoa sen, hoa súng, cây trồng hàng rào như cúc vạn thọ, liên kiều cô đều ôm sạch. Quan trọng hơn, Tần Ninh mua rất nhiều giống rau: Bắp cải, khoai tây, củ cải và các loại cây giống nữa.
Sau khi giải quyết hết mọi việc, Tần Ninh thoải mái tắm nước nóng ở biệt thự ngoại ô mà cô đã thuê. Đương nhiên vẫn chưa được thả lỏng. Cô cầm điện thoại di động lên, bắt đầu mua sắm online.
Chỉ còn cách thời gian tận thế ba ngày, Tần Ninh quyết định nhân dịp này ra khỏi nhà đi ăn các món ngon. Dù sao khi tận thế ập đến, cô cũng chẳng còn được thưởng thức tay nghề của những đầu bếp này nữa.
"Mẹ kiếp, con bé chết tiệt kia cuối cùng đi đâu mất rồi? Không ngờ lại âm thầm bán nhà sau lưng chúng ta, hại tôi bị tống ra đường. Mới tí tuổi đầu mà đã ra chợ đầu mối vung tiền rồi." Ngụy Phương càng nói càng cảm thấy trong lòng bốc lửa. Số của bà ta quá đen, nhà đang ở yên lành, không ngờ bị đứa con rơi vong ân bội nghĩa, tâm địa tàn bạo kia bán mất.
Bà nhìn thoáng qua người chồng không biết phấn đấu, tức giận đi tới đánh ông ta. Hai vợ chồng đang cự cãi thì ông chủ cửa hàng đã đi tới mắng
"Đừng có lười biếng nữa. Ở đây tôi không nuôi được người ăn không ngồi rồi."
Bị bán mất nhà cửa, tống ra ngoài đường, hai vợ chồng đành phải kiếm việc làm tại một nhà hàng gần đó.
Đang mắng mỏ, ông chủ lại thấy có khách đi vào, mặt lật nhanh hơn lật bánh tráng, tươi cười bước tới.
"Ôi chao, cô với ăn cơm à?"
"Vâng!" Giọng nói quen thuộc kia trong nháy mắt khiến nội tâm Ngụy Phương chấn động. Bà ta ngẩng đầu nhìn lên, đối mặt luôn với Tần Ninh. Trong phút chốc, lửa giận bùng lên, bà ta quăng ngay biển quảng cáo đang cầm trong tay xuống, xông tới phía Tần Ninh: "Con ranh khốn nạn này. Hôm nay tao bắt được mày rồi. Mau trả nhà lại cho tao."
Tần Ninh bị giật cả mình, nhìn kỹ lại mới thấy hai vợ chồng Đường Văn đói rách, trong ánh mắt lộ vẻ trào phúng, nói giọng lạnh lùng: "Ông chủ, đám người điên này làm ăn mất ngon đấy."
Ông chủ quán lập tức phản ứng, tiến tới quát: "Đi, đi đi. Mau cút đi. Đây là tiền công ngày hôm nay. Sau này đừng tới nữa."
Ngụy Phương thấy Tần Ninh sắp sửa đi vào trong, đương nhiên không muốn để con ranh này trốn mất. Bà ta quát lên vẻ không cam lòng: "Tần Ninh, chẳng lẽ mày không muốn biết mẹ mày sao mà chết à?"
Lời này vừa nói ra, trái tim Tần Ninh liền đập thịch một tiếng. Cô xoay người lại, nhìn bà ta. Lúc trước mẹ cô cắt cổ tay tự sát trong nhà tắm. Mà ngày hôm đó Đường Văn lại nói là có lỗi với cô, dẫn cô ra ngoài ăn kem. Khi trở về nhà, mẹ cô liền đã không còn trên đời nữa. Mà sau đó, mỗi lần cô muốn cúng bái cho mẹ, Đường Văn đều không đồng ý.
Hôm nay Ngụy Phương nói vậy khiến cô không thể không hoài nghi, cái chết của mẹ cô có ẩn tình khác.
"Bà muốn cái gì?"
Ông chủ thủ sẵn điện thoại di động. Chỉ cần người này nổi điên lên, ông ta sẽ báo cảnh sát ngay lập tức. Nhưng một giây sau, tiếng tin nhắn báo tiền chuyển tới trong nháy mắt làm ông chủ mừng rỡ như điên.
"Cô gái, cô xem có còn cần thứ khác nữa không? Tôi còn có một quầy hàng khô đấy?"
Hàng khô cũng cần có. Kết quả là Tần Ninh lại mua của ông chủ nấm hương, mộc nhĩ, nấm thông, nấm đùi gà, nấm rơm, nấm tre, mỗi thứ 100kg. Việc này khiến mấy ông chủ hàng bên cạnh hâm mộ muốn chết, lôi kéo Tần Ninh tới hàng nhà mình.
Thời gian sau đó, Tần Ninh mua một hơi đủ các loại quả khô, đồ ăn vặt, nước suối, đồ uống, còn các loại rau tươi và thịt tươi nữa. Cô còn cố tình mua thêm mấy trăm khu giam giữ cá tươi. Cô nhớ rõ bên trong không gian có một dòng suối nhỏ, rất thích hợp nuôi thả.
Lúc đang chuẩn bị đi về, Tần Ninh nhìn thấy có một cửa hàng bán hạt giống hoa và cây giống ở góc đường. Suýt nữa cô quên mất chuyện chính mình cần làm. Cuộc sống và mạng nhỏ của cô đều phụ thuộc vào những hạt giống cây non này. Chủ cửa hàng thấy cô đi vào, cười như nở hoa. Trong chợ đầu mối, cô đã chi một khoản tiền lớn, ai cũng đều thấy hết.
Kết quả là không tốn bao nhiêu công sức, Tần Ninh lại mua đủ các loại hạt trong cửa hàng. Hoa hướng dương, tulip, cẩm chướng, lưu ly, các loại hạt giống cỏ như cỏ kentucky, cỏ đậu nành, cỏ mặt trăng, các loại thực vật che phủ mặt đất như trường xuân, hoa mộc lan, cỏ cọ...
Kể cả các hạt giống cây trồng thủy sinh như hoa sen, hoa súng, cây trồng hàng rào như cúc vạn thọ, liên kiều cô đều ôm sạch. Quan trọng hơn, Tần Ninh mua rất nhiều giống rau: Bắp cải, khoai tây, củ cải và các loại cây giống nữa.
Sau khi giải quyết hết mọi việc, Tần Ninh thoải mái tắm nước nóng ở biệt thự ngoại ô mà cô đã thuê. Đương nhiên vẫn chưa được thả lỏng. Cô cầm điện thoại di động lên, bắt đầu mua sắm online.
Chỉ còn cách thời gian tận thế ba ngày, Tần Ninh quyết định nhân dịp này ra khỏi nhà đi ăn các món ngon. Dù sao khi tận thế ập đến, cô cũng chẳng còn được thưởng thức tay nghề của những đầu bếp này nữa.
"Mẹ kiếp, con bé chết tiệt kia cuối cùng đi đâu mất rồi? Không ngờ lại âm thầm bán nhà sau lưng chúng ta, hại tôi bị tống ra đường. Mới tí tuổi đầu mà đã ra chợ đầu mối vung tiền rồi." Ngụy Phương càng nói càng cảm thấy trong lòng bốc lửa. Số của bà ta quá đen, nhà đang ở yên lành, không ngờ bị đứa con rơi vong ân bội nghĩa, tâm địa tàn bạo kia bán mất.
Bà nhìn thoáng qua người chồng không biết phấn đấu, tức giận đi tới đánh ông ta. Hai vợ chồng đang cự cãi thì ông chủ cửa hàng đã đi tới mắng
"Đừng có lười biếng nữa. Ở đây tôi không nuôi được người ăn không ngồi rồi."
Bị bán mất nhà cửa, tống ra ngoài đường, hai vợ chồng đành phải kiếm việc làm tại một nhà hàng gần đó.
Đang mắng mỏ, ông chủ lại thấy có khách đi vào, mặt lật nhanh hơn lật bánh tráng, tươi cười bước tới.
"Ôi chao, cô với ăn cơm à?"
"Vâng!" Giọng nói quen thuộc kia trong nháy mắt khiến nội tâm Ngụy Phương chấn động. Bà ta ngẩng đầu nhìn lên, đối mặt luôn với Tần Ninh. Trong phút chốc, lửa giận bùng lên, bà ta quăng ngay biển quảng cáo đang cầm trong tay xuống, xông tới phía Tần Ninh: "Con ranh khốn nạn này. Hôm nay tao bắt được mày rồi. Mau trả nhà lại cho tao."
Tần Ninh bị giật cả mình, nhìn kỹ lại mới thấy hai vợ chồng Đường Văn đói rách, trong ánh mắt lộ vẻ trào phúng, nói giọng lạnh lùng: "Ông chủ, đám người điên này làm ăn mất ngon đấy."
Ông chủ quán lập tức phản ứng, tiến tới quát: "Đi, đi đi. Mau cút đi. Đây là tiền công ngày hôm nay. Sau này đừng tới nữa."
Ngụy Phương thấy Tần Ninh sắp sửa đi vào trong, đương nhiên không muốn để con ranh này trốn mất. Bà ta quát lên vẻ không cam lòng: "Tần Ninh, chẳng lẽ mày không muốn biết mẹ mày sao mà chết à?"
Lời này vừa nói ra, trái tim Tần Ninh liền đập thịch một tiếng. Cô xoay người lại, nhìn bà ta. Lúc trước mẹ cô cắt cổ tay tự sát trong nhà tắm. Mà ngày hôm đó Đường Văn lại nói là có lỗi với cô, dẫn cô ra ngoài ăn kem. Khi trở về nhà, mẹ cô liền đã không còn trên đời nữa. Mà sau đó, mỗi lần cô muốn cúng bái cho mẹ, Đường Văn đều không đồng ý.
Hôm nay Ngụy Phương nói vậy khiến cô không thể không hoài nghi, cái chết của mẹ cô có ẩn tình khác.
"Bà muốn cái gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro