Mạt Thế: Ta Mang Dị Năng Đỉnh Cấp, Độn Hóa Vật Tư Một Đường Thẳng Tiến
Chương 13
Thời Không Li
2024-11-07 15:59:51
Ba món ăn gia đình giản dị lại khiến Trang Tửu suýt nữa rơi lệ.
Giá mà những ngày tháng yên bình này cứ tiếp diễn mãi thì tốt biết mấy!
Mạng lưới Tinh Võng trong điện thoại được Victor mở lại, giao diện bán ảo hóa hiện ra trước mắt, người dẫn chương trình đang đều đều đọc bản thảo tin tức.
Victor biết Trang Tửu thích xem tin tức trong lúc ăn cơm nên mỗi ngày đều tuân thủ thói quen này.
“Thêm một tin nóng. Hôm nay trên Tinh Võng lan truyền tin tức ở thành phố Duyên, tây bắc Liên minh xuất hiện loại người ăn thịt người, hơn nữa loại người này có khả năng lây nhiễm cực cao, chuyên gia đã đến thành phố Duyên, xác nhận đây là tin đồn nhảm. Đề nghị toàn thể người dân Liên minh không tin đồn, không truyền bá tin đồn, tuyệt đối không được tiếp tục lan truyền trên Tinh Võng."
Trang Tửu bất đắc dĩ lắc đầu.
Người khác không biết, nhưng cô vẫn luôn để Victor giám sát thành phố Duyên và Liên minh, cô biết rất rõ ràng!
Sau khi nhận được tin tức, Liên minh căn bản không có động tĩnh gì!
Họ chỉ nói chuyện với nhau mà không xác nhận đúng hay sai. Đây thực sự là phong cách nhất quán của Liên minh trong nhiều năm qua. Chẳng trách ở kiếp trước, Liên minh chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để trấn áp tin tức sau khi gặp phải sự cố, chứ không chủ động hướng dẫn người dân chạy trốn, dẫn đến cái chết của phần lớn con người.
Những gì nên làm Trang Tửu đều đã làm rồi, nếu Liên minh không coi trọng thì cô cũng đành chịu.
Chẳng lẽ cô trực tiếp xông vào tổng bộ Liên minh, túm lấy cổ áo những kẻ phụ trách kia mà nói, tang thi sắp tới rồi, mau chóng di dời người dân đi!
Điều này hiển nhiên là không thực tế.
Những chuyện nên nhắc nhở thì vẫn phải nhắc nhở, nhưng với đám người chỉ biết ăn chơi hưởng lạc trong Liên minh kia, tự nhiên không thể nào tra ra được chuyện cô đã động tay động chân gì trên Tinh Võng.
Chút ngoài lề ấy không thể làm phiền đến bữa ăn ngon miệng của Trang Tửu.
Ăn cơm xong đã là một tiếng sau, Trang Tửu hơi no, đứng dậy đi lại trong phòng khách để tiêu cơm.
Nhìn khung cảnh yên bình ngoài cửa sổ, dòng xe cộ qua lại tấp nập trên đường, Trang Tửu không khỏi có chút ngẩn ngơ.
Vẻ đẹp này, rất nhanh sẽ bị phá vỡ.
Giá mà những ngày tháng yên bình này cứ tiếp diễn mãi thì tốt biết mấy!
Mạng lưới Tinh Võng trong điện thoại được Victor mở lại, giao diện bán ảo hóa hiện ra trước mắt, người dẫn chương trình đang đều đều đọc bản thảo tin tức.
Victor biết Trang Tửu thích xem tin tức trong lúc ăn cơm nên mỗi ngày đều tuân thủ thói quen này.
“Thêm một tin nóng. Hôm nay trên Tinh Võng lan truyền tin tức ở thành phố Duyên, tây bắc Liên minh xuất hiện loại người ăn thịt người, hơn nữa loại người này có khả năng lây nhiễm cực cao, chuyên gia đã đến thành phố Duyên, xác nhận đây là tin đồn nhảm. Đề nghị toàn thể người dân Liên minh không tin đồn, không truyền bá tin đồn, tuyệt đối không được tiếp tục lan truyền trên Tinh Võng."
Trang Tửu bất đắc dĩ lắc đầu.
Người khác không biết, nhưng cô vẫn luôn để Victor giám sát thành phố Duyên và Liên minh, cô biết rất rõ ràng!
Sau khi nhận được tin tức, Liên minh căn bản không có động tĩnh gì!
Họ chỉ nói chuyện với nhau mà không xác nhận đúng hay sai. Đây thực sự là phong cách nhất quán của Liên minh trong nhiều năm qua. Chẳng trách ở kiếp trước, Liên minh chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để trấn áp tin tức sau khi gặp phải sự cố, chứ không chủ động hướng dẫn người dân chạy trốn, dẫn đến cái chết của phần lớn con người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những gì nên làm Trang Tửu đều đã làm rồi, nếu Liên minh không coi trọng thì cô cũng đành chịu.
Chẳng lẽ cô trực tiếp xông vào tổng bộ Liên minh, túm lấy cổ áo những kẻ phụ trách kia mà nói, tang thi sắp tới rồi, mau chóng di dời người dân đi!
Điều này hiển nhiên là không thực tế.
Những chuyện nên nhắc nhở thì vẫn phải nhắc nhở, nhưng với đám người chỉ biết ăn chơi hưởng lạc trong Liên minh kia, tự nhiên không thể nào tra ra được chuyện cô đã động tay động chân gì trên Tinh Võng.
Chút ngoài lề ấy không thể làm phiền đến bữa ăn ngon miệng của Trang Tửu.
Ăn cơm xong đã là một tiếng sau, Trang Tửu hơi no, đứng dậy đi lại trong phòng khách để tiêu cơm.
Nhìn khung cảnh yên bình ngoài cửa sổ, dòng xe cộ qua lại tấp nập trên đường, Trang Tửu không khỏi có chút ngẩn ngơ.
Vẻ đẹp này, rất nhanh sẽ bị phá vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro