Mạt Thế: Ta Mang Dị Năng Đỉnh Cấp, Độn Hóa Vật Tư Một Đường Thẳng Tiến
Chương 33
Thời Không Li
2024-11-07 15:59:51
Vì thành phố Miểu quanh năm có người từ nơi khác đến mua hàng nên nhân viên bán hàng rất thành thạo trong việc tiếp thị.
Nhân viên bán hàng dẫn Trang Tửu vào một phòng riêng nhỏ.
Trên bàn trà gỗ đã bày sẵn ấm trà nghi ngút khói, đối diện là một người thuyết minh toàn ảnh mini, sẽ thuyết minh theo ngôn ngữ và động tác đã được thiết lập sẵn.
"Đây là trà trắng. Có giá trị dược dụng tương đối cao, còn có thể giải rượu, thanh nhiệt nhuận phế,... Uống vào có vị ngọt, thường thì những bạn nhỏ tuổi hơn một chút có thể sẽ thích."
"Đây là trà núi tuyết của thành phố Miểu chúng tôi. Lá trà có màu trắng, khi uống có vị hơi đắng nhưng rất nhanh sau đó sẽ ngọt ngào, còn có mùi thơm bạc hà thoang thoảng, rất thích hợp để tỉnh táo. Quý khách có thể thử một chút."
Trang Tửu không nhìn những loại trà khác mà trực tiếp bưng chén trà núi tuyết lên uống một hơi cạn sạch.
Cô đến đây chính là vì nó.
Quả thực, vị đắng lúc đầu chỉ thoáng qua, sau đó đầu lưỡi cảm nhận được vị ngọt, nơi trà chảy qua như được khai thông, tỏa ra hơi lạnh.
Giống hệt hương vị mà kiếp trước cô nhung nhớ!
Trang Tửu trong nháy mắt tỉnh táo hơn rất nhiều.
Mua! Nhất định phải mua nhiều một chút!
Nhìn dung lượng, lại theo ý muốn của mình, Trang Tửu mua sáu hộp trà núi tuyết. Sau này, khi bản thân muốn chế tạo đồ vật gì đó, cô có thể dùng để tỉnh táo, ngoài ra, bình thường cũng có thể thưởng thức hương vị đặc biệt này.
Vì hộp không chiếm nhiều diện tích nên Victor trực tiếp để vào cốp xe, cũng đỡ phải tốn công gửi đi.
Thành phố Miểu về đêm có tông màu lam tím độc đáo riêng, nhuộm cả bầu trời thành cùng một màu. Ánh đèn này có một sức hút kỳ lạ, khiến người ta không khỏi muốn đi dạo khắp nơi trong đó.
Nếu không phải vì thời tiết tháng ba quá lạnh, lại thêm bọn họ đang ở trên núi cao hơn 3000 mét so với mực nước biển, nhiệt độ càng thấp hơn, Trang Tửu e rằng sẽ muốn ăn tối ở thành phố này rồi mới tiếp tục hành trình.
Xoay xoay hai tay hà hơi ấm, Trang Tửu nhét đồ vào cốp xe rồi chạy vội vào trong. Victor vội vàng bật điều hòa lên cao hơn một chút, đột nhiên nhớ ra điều gì, nó lại lết cái thân hình tròn vo chạy ra ngoài.
Nhân viên bán hàng dẫn Trang Tửu vào một phòng riêng nhỏ.
Trên bàn trà gỗ đã bày sẵn ấm trà nghi ngút khói, đối diện là một người thuyết minh toàn ảnh mini, sẽ thuyết minh theo ngôn ngữ và động tác đã được thiết lập sẵn.
"Đây là trà trắng. Có giá trị dược dụng tương đối cao, còn có thể giải rượu, thanh nhiệt nhuận phế,... Uống vào có vị ngọt, thường thì những bạn nhỏ tuổi hơn một chút có thể sẽ thích."
"Đây là trà núi tuyết của thành phố Miểu chúng tôi. Lá trà có màu trắng, khi uống có vị hơi đắng nhưng rất nhanh sau đó sẽ ngọt ngào, còn có mùi thơm bạc hà thoang thoảng, rất thích hợp để tỉnh táo. Quý khách có thể thử một chút."
Trang Tửu không nhìn những loại trà khác mà trực tiếp bưng chén trà núi tuyết lên uống một hơi cạn sạch.
Cô đến đây chính là vì nó.
Quả thực, vị đắng lúc đầu chỉ thoáng qua, sau đó đầu lưỡi cảm nhận được vị ngọt, nơi trà chảy qua như được khai thông, tỏa ra hơi lạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giống hệt hương vị mà kiếp trước cô nhung nhớ!
Trang Tửu trong nháy mắt tỉnh táo hơn rất nhiều.
Mua! Nhất định phải mua nhiều một chút!
Nhìn dung lượng, lại theo ý muốn của mình, Trang Tửu mua sáu hộp trà núi tuyết. Sau này, khi bản thân muốn chế tạo đồ vật gì đó, cô có thể dùng để tỉnh táo, ngoài ra, bình thường cũng có thể thưởng thức hương vị đặc biệt này.
Vì hộp không chiếm nhiều diện tích nên Victor trực tiếp để vào cốp xe, cũng đỡ phải tốn công gửi đi.
Thành phố Miểu về đêm có tông màu lam tím độc đáo riêng, nhuộm cả bầu trời thành cùng một màu. Ánh đèn này có một sức hút kỳ lạ, khiến người ta không khỏi muốn đi dạo khắp nơi trong đó.
Nếu không phải vì thời tiết tháng ba quá lạnh, lại thêm bọn họ đang ở trên núi cao hơn 3000 mét so với mực nước biển, nhiệt độ càng thấp hơn, Trang Tửu e rằng sẽ muốn ăn tối ở thành phố này rồi mới tiếp tục hành trình.
Xoay xoay hai tay hà hơi ấm, Trang Tửu nhét đồ vào cốp xe rồi chạy vội vào trong. Victor vội vàng bật điều hòa lên cao hơn một chút, đột nhiên nhớ ra điều gì, nó lại lết cái thân hình tròn vo chạy ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro