Mạt Thế: Ta Mang Dị Năng Đỉnh Cấp, Độn Hóa Vật Tư Một Đường Thẳng Tiến
Chương 48
Thời Không Li
2024-11-07 15:59:51
Lúc tỉnh dậy, trước mắt là một mảng tối đen. Victor đã tắt thiết bị bán trong suốt phía sau, cửa sổ cũng được kéo rèm che màu đen, nhưng có lẽ vì trong lòng có chuyện nên Trang Tửu hơi căng thẳng, vì vậy dù môi trường gần như tối đen nhưng cô vẫn tỉnh dậy rất sớm.
Xe đã dừng lại, Victor ở phía trước đang ở trạng thái chờ. Nghe thấy động tĩnh của Trang Tửu, nó lập tức khởi động: "Chị ơi, chúng ta đã đến thành phố Lỗi khoảng hai tiếng trước. Sau khi tính toán, số thức ăn dự trữ hiện tại của chúng ta có thể cung cấp đủ cho khoảng 10 năm, vì vậy lần này em đi mua một mình nên đã không mua thêm nhiều như vậy."
Mở cửa sổ xe ra mới phát hiện ánh sáng ban mai chỉ mới vừa chiếu rọi mặt đất.
Mới có 6 giờ sáng.
Đưa sữa đậu nành và mì trứng vừa mua cho Trang Tửu, Victor tiếp tục nói: "Chị còn muốn mua gì nữa không? Nếu không thì chúng ta trực tiếp đi rút Tinh Tệ?"
Trang Tửu nói: "Vẫn còn một số thứ. Gần đây có cửa hàng nào bán hạt giống không? Chị định mua một ít về tự trồng cho vui."
Tuy sau ngày tận thế thực vật sẽ biến dị, nhưng Trang Tửu lại muốn thử xem sao.
Biết đâu chỉ có những thực vật hiện có mới bị biến dị, còn những loại được trồng sau này thì không sao?
Victor tìm kiếm một chút, "Cách đây khoảng một kilomet về phía Đông Nam có một cửa hàng vật tư nông nghiệp và hạt giống."
"Được. Đến đó đi."
Ném rác vào thùng rác, không bao lâu sau xe đã đến trước cửa hàng.
Chủ cửa hàng là một ông lão da đen sạm, tóc đã điểm bạc, lưng hơi còng nhưng cơ thể còn rất cứng cáp, nói chuyện rất kiên nhẫn.
Lúc Trang Tửu bước vào, ông lão vừa bán được mấy bao tải hạt giống lớn.
Nhìn thấy dáng vẻ của Trang Tửu, trong lòng ông lão đã có vài phần đánh giá. Làn da trắng nõn mịn màng, trên tay không có vết chai, đoán chừng đây là một đứa trẻ chưa từng xuống ruộng, trông có vẻ không hợp với những vị khách đến cửa hàng này mua đồ.
"Cô bé muốn mua cây giống hoa à? Nhưng tôi đây chỉ có hạt giống thôi, chợ hoa ở phía Tây Nam." Ông chủ tốt bụng chỉ đường cho Trang Tửu.
Xe đã dừng lại, Victor ở phía trước đang ở trạng thái chờ. Nghe thấy động tĩnh của Trang Tửu, nó lập tức khởi động: "Chị ơi, chúng ta đã đến thành phố Lỗi khoảng hai tiếng trước. Sau khi tính toán, số thức ăn dự trữ hiện tại của chúng ta có thể cung cấp đủ cho khoảng 10 năm, vì vậy lần này em đi mua một mình nên đã không mua thêm nhiều như vậy."
Mở cửa sổ xe ra mới phát hiện ánh sáng ban mai chỉ mới vừa chiếu rọi mặt đất.
Mới có 6 giờ sáng.
Đưa sữa đậu nành và mì trứng vừa mua cho Trang Tửu, Victor tiếp tục nói: "Chị còn muốn mua gì nữa không? Nếu không thì chúng ta trực tiếp đi rút Tinh Tệ?"
Trang Tửu nói: "Vẫn còn một số thứ. Gần đây có cửa hàng nào bán hạt giống không? Chị định mua một ít về tự trồng cho vui."
Tuy sau ngày tận thế thực vật sẽ biến dị, nhưng Trang Tửu lại muốn thử xem sao.
Biết đâu chỉ có những thực vật hiện có mới bị biến dị, còn những loại được trồng sau này thì không sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Victor tìm kiếm một chút, "Cách đây khoảng một kilomet về phía Đông Nam có một cửa hàng vật tư nông nghiệp và hạt giống."
"Được. Đến đó đi."
Ném rác vào thùng rác, không bao lâu sau xe đã đến trước cửa hàng.
Chủ cửa hàng là một ông lão da đen sạm, tóc đã điểm bạc, lưng hơi còng nhưng cơ thể còn rất cứng cáp, nói chuyện rất kiên nhẫn.
Lúc Trang Tửu bước vào, ông lão vừa bán được mấy bao tải hạt giống lớn.
Nhìn thấy dáng vẻ của Trang Tửu, trong lòng ông lão đã có vài phần đánh giá. Làn da trắng nõn mịn màng, trên tay không có vết chai, đoán chừng đây là một đứa trẻ chưa từng xuống ruộng, trông có vẻ không hợp với những vị khách đến cửa hàng này mua đồ.
"Cô bé muốn mua cây giống hoa à? Nhưng tôi đây chỉ có hạt giống thôi, chợ hoa ở phía Tây Nam." Ông chủ tốt bụng chỉ đường cho Trang Tửu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro