Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Ích Kỷ

Tấu Bát Trường Cảnh Lộc

2024-11-21 16:50:07

Nhà 1104 Anh Vương hàn điện: [Tôi cũng thấy, nhà cô có nhiều tấm quang năng như vậy, chia ra cho mọi người cùng dùng đi? Làm người đừng quá ích kỷ, bằng không về sau sẽ không ai giúp cô đâu.]

Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Các vị hàng xóm, tôi chỉ có thể chia một bộ cho mọi người, dù sao diện tích nhà của tôi cũng lớn, điều hòa trung tâm rất hao điện. Một bộ là tôi đã hết sức rồi, tôi mua một bộ là mười sáu vạn, công khai ra giá mười sáu vạn!!! @Nhà 1502 Chị Dương, @Nhà 1104 Anh Vương hàn điện, hai người đã muốn công bằng, vậy hai người bàn nhau đi, chia như thế nào?]

Tiêu Minh Nguyệt không thật sự muốn bán tấm quang năng, cũng không phải cô mua mười sáu vạn một bộ, mà là ba ngàn một bộ.

Cô biết sẽ không có người mua, tất cả mọi người đều cảm thấy cực nóng sẽ không kéo dài lâu lắm, cho rằng mua giá cả này chính là lỗ lớn, hơn nữa mười sáu vạn tiền điện, cũng có thể bật điều hòa trong thời gian rất lâu.

Chiêu này gọi là dời đi mâu thuẫn, không thể để cho tầm mắt mọi người đều đặt ở biệt thự số 5, nếu không biệt thự số 5 thật sự sẽ trở thành kẻ thù chung của cả tiểu khu.

Tiêu Minh Nguyệt đào cho hai người bọn họ một cái hố, không phải muốn tấm quang năng sao, bây giờ quyền lựa chọn ở trong tay các người, xem các người nói như thế nào? Còn giả làm thánh mẫu nữa hay không?

Nhà 1104 Anh Vương hàn điện: [Mười sáu vạn một bộ, cô cướp tiền à! Cực nóng không mấy tháng, về sau tiền điện sẽ giảm đi, đứa ngốc mới tiêu mười sáu vạn mua tấm quang năng!]

Trăng sáng rọi lòng tôi: [Vừa rồi không phải anh nói tôi ích kỷ, kêu tôi chia ra cho mọi người cùng dùng sao? Tôi chia rồi đó, rốt cuộc anh có mua hay không?]

Cô thấy không ngừng có người sửa nickname, tự mình cũng xóa bớt, xem ra mọi người đều nâng cao ý thức an toàn, sợ bị kẻ xấu nhớ đến.

Anh Vương hàn điện rơi vào im lặng, không hề lên tiếng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Minh Nguyệt cười lạnh, một con gà.

Nhà 1502 Chị Dương: [Dù sao cô cũng có, miễn phí cho mọi người dùng thì sao?]

Đại hán móc chân: [Người ta cũng bỏ ra mười sáu vạn để mua, bán mười sáu vạn không có gì sai, có tiền thì mua, không có tiền thì đừng lợi dụng tình cảnh uy hiếp, đừng có cả ngày chỉ nghĩ chiếm tiện nghi của người khác.]

Cuối cùng cũng có người đi ra nói câu công bằng, tuy rằng tên rất điên cuồng, nhưng ấn tượng của Tiêu Minh Nguyệt đối với người đó cũng không tệ lắm.

Trăng sáng rọi lòng tôi: [@Nhà 1502 Chị Dương, chị đừng có lôi mọi người vào, tôi thấy chẳng qua là chị muốn dùng chứ gì? Hai ngày trước tôi còn thấy chị mua hai bao khoai tây to đấy, người giao đồ ăn gọi chị Dương, người đó chính là chị phải không? Bây giờ giá đồ ăn cao như vậy, chị chia cho mọi người đi?]

Nhà 1502 Chị Dương: [Tôi vất vả lắm mới nhờ được người mua khoai tây, dựa vào cái gì chia cho các người!]

Lời mới vừa nói ra, chị Dương lập tức hối hận, những người yên lặng quan sát cuộc chiến trong nhóm chat cũng hiểu ra thái độ làm người của chị Dương, rõ ràng là chính mình muốn dùng miễn phí, còn lôi mọi người ra lấy cớ.

Kẹo QQ Vượng Tử: [Chị gái thật là tiêu chuẩn kép.]

Biệt thự số 5 Quyền vương Tyson: [Tấm quang năng của nhà tôi, dựa vào cái gì phải cho cô dùng miễn phí! Đồ không biết xấu hổ, đừng để tôi gặp cô, nếu không nắm đấm của ông đây cũng không phải là để không!]

Cha Tiêu lên tiếng, cộng thêm ảnh đại diện và nickname rất ngang ngược của ông, không ai dám nói cái gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Số ký tự: 0