Mạt Thế Thiên Tai: Tôi Dựa Không Gian Tích Trữ Cơm No Áo Ấm
Chuyện Của Tôi,...
2024-10-21 22:23:06
Anh trai bán hàng hơi hơi mỉm cười.
- Theo quy định, đối với khách hàng thanh toán đầy đủ thì phí môi giới là 2%, nhà của cô giá 140 vạn, cho nên phí môi giới là 2 vạn 8.
!!!
Tống Bội hít thở không thông, thiếu chút nữa đã chết ngất.
Mới thanh toán tiền thuế trước bạ là một vạn tư, hiện tại trong ví Alipay của cô chỉ còn lại 2 vạn 2, muốn hỏi cô 2 vạn 8?
Cô lấy đâu ra tiền?
- Tôi không có tiền!
Tống Bội ăn ngay nói thật.
Giây tiếp theo, liền thấy sắc mặt anh trai nhỏ thay đổi:
- Sao cô có thể làm như vậy a? Chị gái.
Hắn tức giận đến mức đổi xưng hô từ em gái biến thành chị gái luôn rồi.
Tống Bội bình tĩnh nói ra sự thật:
- Tôi nhỏ hơn anh.
Mắt thấy anh trai bán hàng sắp khóc đến nơi, Tống Bội vội vàng nói:
- Kỳ thật anh cũng không lỗ, trước đó anh đã có đơn bán xe của tôi a, tôi đã giúp anh hoàn thành hai đơn trong một buổi trưa, anh không thể mua một tặng một, cho tôi một đơn sao?
- Không thể! Chị gái à, xin hãy thương xót cho đứa em trai nhỏ này đi, trên tôi còn có mẹ già 80 tuổi, dưới còn có con nhỏ ba tuổi, tôi còn có một gia đình lớn phải……
- Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, tôi cho anh 3 ngàn, anh muốn thì lấy, không muốn thì quên đi a.
Tống Bội trực tiếp đánh gãy lời của đối phương.
- Chị gái……
Anh trai bán hàng còn muốn nói thêm gì đó.
Chợt chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Tống Bội, cuối cùng chỉ có thể khuất phục dưới dâm uy của cô.
- Được rồi, chị gái! Vậy sau này nếu chị có người thân hay bạn bè muốn bán xe, mua nhà, chị đừng quên giới thiệu giúp em trai a.
Giới thiệu thì không có khả năng, thiên tai sắp đến, cửa hàng xe second-hand cùng văn phòng quản lý bất động sản đều phải đóng cửa, bất quá Tống Bội bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó.
- Người môi giới nhà ở như các anh có phải có chút quan hệ với công ty nội thất hay không a? Tôi muốn trang trí đơn giản một chút, anh có làm được không?
Phần trang trí trong nhà, nếu không cần trang trí lại thì Tống Bội chắc chắn sẽ không sửa, nhưng cửa sổ cùng cửa ra vào, cô đã xem qua một lượt, đều cần phải thay thế!
Hơn nữa phải đổi thành loại tốt nhất! Thay bằng loại có thể chịu được động đất cấp 10.
Anh trai bán hàng vốn còn đang trong trạng thái nửa chết nửa sống, trong nháy mắt sắc mặt liền toả sáng:
- Chị gái, chị tìm tôi là tìm đúng người rồi a, chị nói cho tôi biết chị muốn phong cách nào, tôi sẽ xử lý giúp chị…… Blah blah……
Xe taxi đến nơi.
Tống Bội xuống xe, cùng anh trai bán hàng đi vào thang máy, không nghĩ tới, khi đến tầng 21 lại phát hiện ra chủ nhà... Ồ không, nói đúng hơn là gia đình của chủ nhà cũ.
Bọn họ đã thay đổi ý định!
Nói ngắn gọn chính là chuyển nhà quá gấp gáp, chưa tìm được chỗ ở mới và cũng không muốn dọn đi.
Nhưng Tống Bội không quan tâm, thời gian giao nhà đã được thỏa thuận xong từ trước khi giao dịch mua bán, hiện tại nhà ở đã là của cô.
Không dọn? Vậy cô sẽ ném nó ra ngoài cho bọn họ.
Tống Bội trực tiếp gọi điện thoại cho công ty dọn nhà tới dọn dẹp, chưa đầy hai tiếng đồng hồ, đã dọn sạch sẽ toàn bộ đồ đạc của cả nhà chủ cũ, sau đó đóng sầm cửa lại trong tiếng mắng chửi của một nhà chủ cũ, bên tai cuối cùng cũng được thanh tịnh.
Anh trai bán hàng đứng bên cạnh quan sát nãy giờ, đã bị một loạt các thao tác của Tống Bội làm cho sợ ngây người, khi phục hồi tinh thần lại, cuối cùng cũng có cơ hội để hỏi Tống Bội về chuyện trang trí phòng.
Yêu cầu của Tống Bội rất đơn giản:
- Thứ nhất, sáng mai phải có người tới dỡ hết toàn bộ trang trí trong nhà, bao gồm cửa sổ. Đối với cửa sổ mới, tôi muốn loại chống đạn ba lớp dày 5mm, có thể chịu được động đất ở mức 5, cửa chống trộm phải là loại tốt nhất, đồng thời cũng phải là loại có thể chịu được động đất, chống đạn.
Anh trai bán hàng vừa lên tiếng đã bị yêu cầu đầu tiên của Tống Bội làm cho mơ hồ:
- Chị gái, chị muốn lắp mấy thứ này để làm gì a?
- Chuyện của tôi, cần anh quản sao? ! Thứ hai, dùng vật liệu cách nhiệt loại 10 cm dán lên tất cả các bức tường, trần nhà và sàn nhà.
Anh trai bán hàng há miệng thở dốc, cuối cùng lại ngậm miệng lại.
Hắn cảm thấy chị gái này không phải đang cải tạo nhà ở, mà là đang xây dựng lô cốt không có lối vào a.
Bất quá đối với tác phong hành sự của Tống Bội khi bán xe mua nhà trước đó, anh trai bán hàng đã dần quen.
- Được, tôi đảm bảo có thể xử lý được những thứ này, nhưng về giá……
Tống Bội rất hào khí, trực tiếp chuyển qua một vạn chín.
- Tiền đặt cọc, còn lại thanh toán khi nhận hàng.
Anh trai bán hàng nhìn thông báo hiển thị vừa nhận được một vạn chín, liền có chút bối rối.
- Chị gái, có phải chị không biết giá thị trường hay không? Cửa chống trộm mà chị muốn, giá ít nhất cũng phải mười vạn, một vạn chín này của chị…… Có phải hơi ít hay không?
Sao Tống Bội lại không biết từng đó là quá ít? Nhưng hiện tại cả người cô chỉ còn dư lại 1 vạn 9 ngàn 289 tệ, cô cũng muốn lấy ra nhiều hơn, nhưng đáng tiếc là không có a!
Đương nhiên, cô tuyệt đối sẽ không để anh trai bán hàng nhìn ra cô không có tiền, cho nên liền bày ra vẻ mặt hung hăng.
- Một căn nhà 140 vạn tôi còn mua được, còn thiếu mười vạn tám vạn của anh sao? Có phải anh khinh thường tôi? Anh không muốn thì thôi, trả lại tiền cho tôi, tôi đi tìm người khác.
Nói xong liền xoay người đi, không chút do dự.
Hôm nay anh trai bán hàng bị Tống Bội chỉnh đến mức dễ bảo, nào dám đắc tội kim chủ, lập tức lấy lòng nói:
- Sao có thể a! Chị gái là người có tiền như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu chút tiền này, vừa rồi là tôi nói giỡn a. Cô yên tâm, giờ tôi sẽ đi liên hệ cho cô, tôi sẽ trả lời cô trước tối nay.
Vậy còn nghe được.
Sắc mặt Tống Bội dịu đi một chút:
- Yêu cầu cuối cùng, đập tường, thay cửa sổ, thay cửa ra vào và bổ sung lớp cách nhiệt. Ngày mai cả bốn người phải có mặt! Và phải lắp đặt xong trước khi trời tối! Tôi đợi điện thoại của anh.
Sau khi tiễn anh trai bán hàng lên xe rời đi, Tống Bội đứng ở bên đường, mở Alipay trên di động, nhìn số dư cuối cùng là 289 tệ, trong lòng không nhịn được mà có chút bi ai.
Tiền của cô dường như bị gió mạnh thổi qua, vèo một cái đã biến mất.
Tống Bội ôm bụng cồn cào trở lại trường học, cô đi tới chỗ chú bảo vệ để nhận chuyển phát nhanh mới được gửi tới hôm nay, sau đó tìm một nơi không có người rồi bỏ vào không gian, lúc sau mới trở về ký túc xá.
Ai ngờ vừa đặt mông ngồi xuống ghế, cửa đột nhiên bị dùng sức đẩy ra, Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán nổi giận đùng đùng từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy Tống Bội, hai người liền đi lên ôm lấy cô, vẻ mặt đau lòng hỏi:
- Bội Bội, cậu không sao chứ?!
2 giờ trước, Tống Bội nhân lúc chờ đợi công ty dọn nhà dọn dẹp đồ đạc của chủ cũ, đã gửi cho Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán đoạn lịch sử trò chuyện của Nhậm Quân Minh và Quan Tuyết Đình, cũng cảnh cáo hai người không cần đi tìm tra nam tra nữ kia, bằng không sẽ tuyệt giao với hai người bọn họ.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán tức giận đến sắp phát điên, nhưng lại sợ Tống Bội làm thật, chỉ có thể vội vàng trở về xem xét tình hình của cô trước.
Hiện tại thấy Tống Bội không có việc gì, hai người cũng yên tâm.
Nhưng Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán không cam lòng buông tha cho tra nam tra nữ kia, hai người muốn trở về xé xác đôi tiện nhân kia ra!!!
Tống Bội phải liều mạng ngăn cản bọn họ, tuy bọn họ không đi, nhưng vẫn ở ký túc xá mắng chửi suốt một giờ không lặp lại.
Tống Bội còn chưa ăn cơm trưa lẫn cơm chiều, đã đói đến mức sắp ngất rồi, cuối cùng chỉ có thể yếu ớt nói với hai người:
- Sắp có mưa lớn rồi, hai cậu nhanh về nhà đi.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán sửng sốt, liếc nhìn, cả hai đều có cùng suy nghĩ với chủ quán cà phê.
- Mỗi năm đều nói sẽ có mưa lớn, nhưng chẳng có năm nào mưa, chắc chắn năm nay cũng sẽ không mưa.
Tống Bội mệt mỏi nói:
- Tớ có cảm giác lần này nhất định mưa bão sẽ đến. Dù sao tớ cũng muốn nói cho các cậu biết, tớ đã thuê nhà ở bên ngoài xong rồi, ngày mai sẽ dọn đi, hai cậu cũng mau mau về nhà đi.
Đối với Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán, Tống Bội không thể mặc kệ mà không làm gì.
Không chỉ là vì tình bạn cùng phòng hơn một năm giữa cô cùng Tôn Tư Phàm, Vương Xán, còn bởi vì đời trước, khi bị kẹt trong biệt thự trên núi, hai người đã từng lén đưa đồ ăn cho cô.
Đáng tiếc, sau đó ba người đã tách ra, sau khi tách ra, dần dần Tống Bội đã quen với sự thay đổi và bản chất xấu xí của con người, cho nên một đời này, cô không dám nói quá nhiều, càng đừng nói là đánh cuộc.
Đây chính là nguyên nhân trước đó cô không ngăn cản hai người tới biệt thự kia, bởi vì nếu hai người ở lại, cô không thể đi ra ngoài tích trữ hàng hóa, còn có việc mua đồ trên điện thoại di động ở trong ký túc xá, sẽ không tiện.
Bất quá, lúc này gọi hai người trở về, dặn hai người chuẩn bị trước, cũng coi như là báo đáp ân tình kiếp trước.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán nhạy bén nhận ra sự thay đổi của Tống Bội, theo bản năng đều cho rằng Tống Bội không muốn ở chung ký túc xá với Quan Tuyết Đình.
Nghĩ đến chuyện Quan Tuyết Đình thông đồng bạn trai của Tống Bội, hai người lại cảm thấy ghê tởm, không thể ở chung ký túc xá được nữa.
- Được! Chúng ta cũng dọn về nhà ở!
Hai người họ là người thành phố này, trực tiếp dọn về nhà là được. Nhưng bọn họ ở cùng nhau đã hơn một năm, hiện tại đột nhiên phải tách ra, tuy vẫn có thể cùng nhau đi học, nhưng nghĩ đến buổi tối không thể nằm trong ổ chăn cùng nói chuyện trời đất, hai người vẫn có chút không nỡ.
- Ba chúng ta mãi mãi là bạn tốt nhất.
Vương Xán lôi kéo tay Tống Bội cùng Tôn Tư Phàm, hai mắt đỏ lên.
Tôn Tư Phàm cũng không nỡ:
- Chúng ta đi ra ngoài ăn lẩu đi? Vừa lúc tớ muốn ăn lẩu mấy ngày nay rồi.
Tống Bội đã mệt đến mức không có chút tâm tình gì, nhưng cô có việc muốn tìm Tôn Tư Phàm.
Đi vào quán lẩu, việc đầu tiên cô làm sau khi ngồi xuống chính là nhìn Tôn Tư Phàm hỏi:
- Cậu có biết cách kiếm tiền nhanh nào không?? Tớ cần 20 vạn! Ngày mai phải dùng tới.
- Theo quy định, đối với khách hàng thanh toán đầy đủ thì phí môi giới là 2%, nhà của cô giá 140 vạn, cho nên phí môi giới là 2 vạn 8.
!!!
Tống Bội hít thở không thông, thiếu chút nữa đã chết ngất.
Mới thanh toán tiền thuế trước bạ là một vạn tư, hiện tại trong ví Alipay của cô chỉ còn lại 2 vạn 2, muốn hỏi cô 2 vạn 8?
Cô lấy đâu ra tiền?
- Tôi không có tiền!
Tống Bội ăn ngay nói thật.
Giây tiếp theo, liền thấy sắc mặt anh trai nhỏ thay đổi:
- Sao cô có thể làm như vậy a? Chị gái.
Hắn tức giận đến mức đổi xưng hô từ em gái biến thành chị gái luôn rồi.
Tống Bội bình tĩnh nói ra sự thật:
- Tôi nhỏ hơn anh.
Mắt thấy anh trai bán hàng sắp khóc đến nơi, Tống Bội vội vàng nói:
- Kỳ thật anh cũng không lỗ, trước đó anh đã có đơn bán xe của tôi a, tôi đã giúp anh hoàn thành hai đơn trong một buổi trưa, anh không thể mua một tặng một, cho tôi một đơn sao?
- Không thể! Chị gái à, xin hãy thương xót cho đứa em trai nhỏ này đi, trên tôi còn có mẹ già 80 tuổi, dưới còn có con nhỏ ba tuổi, tôi còn có một gia đình lớn phải……
- Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, tôi cho anh 3 ngàn, anh muốn thì lấy, không muốn thì quên đi a.
Tống Bội trực tiếp đánh gãy lời của đối phương.
- Chị gái……
Anh trai bán hàng còn muốn nói thêm gì đó.
Chợt chạm phải ánh mắt lạnh lùng của Tống Bội, cuối cùng chỉ có thể khuất phục dưới dâm uy của cô.
- Được rồi, chị gái! Vậy sau này nếu chị có người thân hay bạn bè muốn bán xe, mua nhà, chị đừng quên giới thiệu giúp em trai a.
Giới thiệu thì không có khả năng, thiên tai sắp đến, cửa hàng xe second-hand cùng văn phòng quản lý bất động sản đều phải đóng cửa, bất quá Tống Bội bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó.
- Người môi giới nhà ở như các anh có phải có chút quan hệ với công ty nội thất hay không a? Tôi muốn trang trí đơn giản một chút, anh có làm được không?
Phần trang trí trong nhà, nếu không cần trang trí lại thì Tống Bội chắc chắn sẽ không sửa, nhưng cửa sổ cùng cửa ra vào, cô đã xem qua một lượt, đều cần phải thay thế!
Hơn nữa phải đổi thành loại tốt nhất! Thay bằng loại có thể chịu được động đất cấp 10.
Anh trai bán hàng vốn còn đang trong trạng thái nửa chết nửa sống, trong nháy mắt sắc mặt liền toả sáng:
- Chị gái, chị tìm tôi là tìm đúng người rồi a, chị nói cho tôi biết chị muốn phong cách nào, tôi sẽ xử lý giúp chị…… Blah blah……
Xe taxi đến nơi.
Tống Bội xuống xe, cùng anh trai bán hàng đi vào thang máy, không nghĩ tới, khi đến tầng 21 lại phát hiện ra chủ nhà... Ồ không, nói đúng hơn là gia đình của chủ nhà cũ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọn họ đã thay đổi ý định!
Nói ngắn gọn chính là chuyển nhà quá gấp gáp, chưa tìm được chỗ ở mới và cũng không muốn dọn đi.
Nhưng Tống Bội không quan tâm, thời gian giao nhà đã được thỏa thuận xong từ trước khi giao dịch mua bán, hiện tại nhà ở đã là của cô.
Không dọn? Vậy cô sẽ ném nó ra ngoài cho bọn họ.
Tống Bội trực tiếp gọi điện thoại cho công ty dọn nhà tới dọn dẹp, chưa đầy hai tiếng đồng hồ, đã dọn sạch sẽ toàn bộ đồ đạc của cả nhà chủ cũ, sau đó đóng sầm cửa lại trong tiếng mắng chửi của một nhà chủ cũ, bên tai cuối cùng cũng được thanh tịnh.
Anh trai bán hàng đứng bên cạnh quan sát nãy giờ, đã bị một loạt các thao tác của Tống Bội làm cho sợ ngây người, khi phục hồi tinh thần lại, cuối cùng cũng có cơ hội để hỏi Tống Bội về chuyện trang trí phòng.
Yêu cầu của Tống Bội rất đơn giản:
- Thứ nhất, sáng mai phải có người tới dỡ hết toàn bộ trang trí trong nhà, bao gồm cửa sổ. Đối với cửa sổ mới, tôi muốn loại chống đạn ba lớp dày 5mm, có thể chịu được động đất ở mức 5, cửa chống trộm phải là loại tốt nhất, đồng thời cũng phải là loại có thể chịu được động đất, chống đạn.
Anh trai bán hàng vừa lên tiếng đã bị yêu cầu đầu tiên của Tống Bội làm cho mơ hồ:
- Chị gái, chị muốn lắp mấy thứ này để làm gì a?
- Chuyện của tôi, cần anh quản sao? ! Thứ hai, dùng vật liệu cách nhiệt loại 10 cm dán lên tất cả các bức tường, trần nhà và sàn nhà.
Anh trai bán hàng há miệng thở dốc, cuối cùng lại ngậm miệng lại.
Hắn cảm thấy chị gái này không phải đang cải tạo nhà ở, mà là đang xây dựng lô cốt không có lối vào a.
Bất quá đối với tác phong hành sự của Tống Bội khi bán xe mua nhà trước đó, anh trai bán hàng đã dần quen.
- Được, tôi đảm bảo có thể xử lý được những thứ này, nhưng về giá……
Tống Bội rất hào khí, trực tiếp chuyển qua một vạn chín.
- Tiền đặt cọc, còn lại thanh toán khi nhận hàng.
Anh trai bán hàng nhìn thông báo hiển thị vừa nhận được một vạn chín, liền có chút bối rối.
- Chị gái, có phải chị không biết giá thị trường hay không? Cửa chống trộm mà chị muốn, giá ít nhất cũng phải mười vạn, một vạn chín này của chị…… Có phải hơi ít hay không?
Sao Tống Bội lại không biết từng đó là quá ít? Nhưng hiện tại cả người cô chỉ còn dư lại 1 vạn 9 ngàn 289 tệ, cô cũng muốn lấy ra nhiều hơn, nhưng đáng tiếc là không có a!
Đương nhiên, cô tuyệt đối sẽ không để anh trai bán hàng nhìn ra cô không có tiền, cho nên liền bày ra vẻ mặt hung hăng.
- Một căn nhà 140 vạn tôi còn mua được, còn thiếu mười vạn tám vạn của anh sao? Có phải anh khinh thường tôi? Anh không muốn thì thôi, trả lại tiền cho tôi, tôi đi tìm người khác.
Nói xong liền xoay người đi, không chút do dự.
Hôm nay anh trai bán hàng bị Tống Bội chỉnh đến mức dễ bảo, nào dám đắc tội kim chủ, lập tức lấy lòng nói:
- Sao có thể a! Chị gái là người có tiền như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu chút tiền này, vừa rồi là tôi nói giỡn a. Cô yên tâm, giờ tôi sẽ đi liên hệ cho cô, tôi sẽ trả lời cô trước tối nay.
Vậy còn nghe được.
Sắc mặt Tống Bội dịu đi một chút:
- Yêu cầu cuối cùng, đập tường, thay cửa sổ, thay cửa ra vào và bổ sung lớp cách nhiệt. Ngày mai cả bốn người phải có mặt! Và phải lắp đặt xong trước khi trời tối! Tôi đợi điện thoại của anh.
Sau khi tiễn anh trai bán hàng lên xe rời đi, Tống Bội đứng ở bên đường, mở Alipay trên di động, nhìn số dư cuối cùng là 289 tệ, trong lòng không nhịn được mà có chút bi ai.
Tiền của cô dường như bị gió mạnh thổi qua, vèo một cái đã biến mất.
Tống Bội ôm bụng cồn cào trở lại trường học, cô đi tới chỗ chú bảo vệ để nhận chuyển phát nhanh mới được gửi tới hôm nay, sau đó tìm một nơi không có người rồi bỏ vào không gian, lúc sau mới trở về ký túc xá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ai ngờ vừa đặt mông ngồi xuống ghế, cửa đột nhiên bị dùng sức đẩy ra, Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán nổi giận đùng đùng từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy Tống Bội, hai người liền đi lên ôm lấy cô, vẻ mặt đau lòng hỏi:
- Bội Bội, cậu không sao chứ?!
2 giờ trước, Tống Bội nhân lúc chờ đợi công ty dọn nhà dọn dẹp đồ đạc của chủ cũ, đã gửi cho Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán đoạn lịch sử trò chuyện của Nhậm Quân Minh và Quan Tuyết Đình, cũng cảnh cáo hai người không cần đi tìm tra nam tra nữ kia, bằng không sẽ tuyệt giao với hai người bọn họ.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán tức giận đến sắp phát điên, nhưng lại sợ Tống Bội làm thật, chỉ có thể vội vàng trở về xem xét tình hình của cô trước.
Hiện tại thấy Tống Bội không có việc gì, hai người cũng yên tâm.
Nhưng Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán không cam lòng buông tha cho tra nam tra nữ kia, hai người muốn trở về xé xác đôi tiện nhân kia ra!!!
Tống Bội phải liều mạng ngăn cản bọn họ, tuy bọn họ không đi, nhưng vẫn ở ký túc xá mắng chửi suốt một giờ không lặp lại.
Tống Bội còn chưa ăn cơm trưa lẫn cơm chiều, đã đói đến mức sắp ngất rồi, cuối cùng chỉ có thể yếu ớt nói với hai người:
- Sắp có mưa lớn rồi, hai cậu nhanh về nhà đi.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán sửng sốt, liếc nhìn, cả hai đều có cùng suy nghĩ với chủ quán cà phê.
- Mỗi năm đều nói sẽ có mưa lớn, nhưng chẳng có năm nào mưa, chắc chắn năm nay cũng sẽ không mưa.
Tống Bội mệt mỏi nói:
- Tớ có cảm giác lần này nhất định mưa bão sẽ đến. Dù sao tớ cũng muốn nói cho các cậu biết, tớ đã thuê nhà ở bên ngoài xong rồi, ngày mai sẽ dọn đi, hai cậu cũng mau mau về nhà đi.
Đối với Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán, Tống Bội không thể mặc kệ mà không làm gì.
Không chỉ là vì tình bạn cùng phòng hơn một năm giữa cô cùng Tôn Tư Phàm, Vương Xán, còn bởi vì đời trước, khi bị kẹt trong biệt thự trên núi, hai người đã từng lén đưa đồ ăn cho cô.
Đáng tiếc, sau đó ba người đã tách ra, sau khi tách ra, dần dần Tống Bội đã quen với sự thay đổi và bản chất xấu xí của con người, cho nên một đời này, cô không dám nói quá nhiều, càng đừng nói là đánh cuộc.
Đây chính là nguyên nhân trước đó cô không ngăn cản hai người tới biệt thự kia, bởi vì nếu hai người ở lại, cô không thể đi ra ngoài tích trữ hàng hóa, còn có việc mua đồ trên điện thoại di động ở trong ký túc xá, sẽ không tiện.
Bất quá, lúc này gọi hai người trở về, dặn hai người chuẩn bị trước, cũng coi như là báo đáp ân tình kiếp trước.
Tôn Tư Phàm cùng Vương Xán nhạy bén nhận ra sự thay đổi của Tống Bội, theo bản năng đều cho rằng Tống Bội không muốn ở chung ký túc xá với Quan Tuyết Đình.
Nghĩ đến chuyện Quan Tuyết Đình thông đồng bạn trai của Tống Bội, hai người lại cảm thấy ghê tởm, không thể ở chung ký túc xá được nữa.
- Được! Chúng ta cũng dọn về nhà ở!
Hai người họ là người thành phố này, trực tiếp dọn về nhà là được. Nhưng bọn họ ở cùng nhau đã hơn một năm, hiện tại đột nhiên phải tách ra, tuy vẫn có thể cùng nhau đi học, nhưng nghĩ đến buổi tối không thể nằm trong ổ chăn cùng nói chuyện trời đất, hai người vẫn có chút không nỡ.
- Ba chúng ta mãi mãi là bạn tốt nhất.
Vương Xán lôi kéo tay Tống Bội cùng Tôn Tư Phàm, hai mắt đỏ lên.
Tôn Tư Phàm cũng không nỡ:
- Chúng ta đi ra ngoài ăn lẩu đi? Vừa lúc tớ muốn ăn lẩu mấy ngày nay rồi.
Tống Bội đã mệt đến mức không có chút tâm tình gì, nhưng cô có việc muốn tìm Tôn Tư Phàm.
Đi vào quán lẩu, việc đầu tiên cô làm sau khi ngồi xuống chính là nhìn Tôn Tư Phàm hỏi:
- Cậu có biết cách kiếm tiền nhanh nào không?? Tớ cần 20 vạn! Ngày mai phải dùng tới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro