Mạt Thế Thiên Tai: Tôi Dựa Không Gian Tích Trữ Cơm No Áo Ấm

Dự Cảm Tuy Muộn...

2024-10-21 22:23:06

Anh bạn tốt này, sao đột nhiên lại khoe ra thế?

Nếu không phải vào năm nhất lớp tổ chức hoạt động tập thể, nữ sinh này chủ động muốn kết bạn WeChat với Tống Bội, có lẽ cô đã quên mất tên người này.

Hiện tại có người tới biểu diễn miễn phí cho cô coi,Tống Bội cảm thấy mình vẫn nên cổ vũ một chút, vì vậy liền trả lời lại: “Nga.”

Đúng vậy, cô chỉ nhắn lại duy nhất một chữ 【 nga 】 .

Giống như có thể tưởng tượng ra vẻ mặt táo bón của người ở bên đối diện, Tống Bội nhếch môi, cô thừa nhận mình có một chút tà ác, dù sao cuộc sống áp lực như vậy, nếu không tự tìm chút vui vẻ, bệnh trầm cảm của cô sẽ nghiêm trọng hơn.

Nhưng giây tiếp theo, Tống Bội mới nhận ra mình vẫn còn quá ngây thơ.

Nhìn tin nhắn đột nhiên hiện lên trên màn hình điện thoại di động: “Đúng rồi, nhà cậu có đồ ăn không?”

Tới tới!

Thứ nên tới, cuối cùng cũng đã tới!

Dự cảm tuy muộn nhưng cũng đã đến!

Cũng may Tống Bội sớm đã có chuẩn bị, lập tức trả lời ngay: “Tớ vừa dọn tới đây được ba ngày, còn chưa kịp đi mua gì thì trời đã mưa, trong nhà chỉ còn mấy túi mì gói.”

Cho dù đói bụng, nhưng cái bụng của tiểu thư nhà giàu quý phái như cô ta không tiếp nhận được mì gói của Tống Bội, vì thế không mặn không nhạt mà nói một câu: “Vậy cậu nên giữ lại cho mình đi.”

Tống Bội tưởng rằng cuộc trò chuyện sẽ dừng ở đây.

Kết quả ba phút sau, đối phương lại nhắn một tin nhắn khác: “Tớ biết người như bạn muốn mua được căn nhà này không dễ, nhưng vì mua nhà ở mà mỗi ngày chỉ ăn mì ăn liền cũng không được, sớm muộn gì cũng khiến cơ thể bị kiệt sức.”

Tống Bội: “Cảm ơn cậu a.!”

Cất điện thoại, Tống Bội cười lạnh một tiếng, cái quái gì vậy!

Có lẽ là vì sự mỉa mai trong câu 【 Cảm ơn cậu a 】 ở tin nhắn cuối cùng của cô quá mức với rõ ràng, đã chọc tức trái tim pha lên của vị tiểu thư nhà giàu này, cô ta không tìm Tống Bội lý luận nữa, mà lên nhóm lớp nói chuyện này ra, giọng điệu giống như đã bị ủy khuất.

Tống dịch: “Tớ có lòng tốt nhắc nhở cậu ấy, thân thể là quan trọng nhất, không nghĩ tới người ta căn bản không cảm kích, còn cười nhạo tớ, quả nhiên xã hội này người tốt khó làm! Cũng tại tớ mềm lòng, nghĩ đều là bạn học, nếu cậu ấy không có đồ ăn, tớ sẽ gửi cho cậu ấy một ít, bây giờ xem ra là tớ tự mình đa tình rồi.”

Quan Tuyết Đình lập tức xuất hiện, xác nhận thông tin Tống Bội mua nhà ở thượng phẩm quốc tế, sau đó an ủi nói: “Cậu đừng khổ sở, tớ ở cùng ký túc xá với Bồi Bồi hơn một năm, tuy tính tình cậu ấy không được tốt nhưng không phải người cố ý gây rối như vậy, tớ thay mặt cậu ấy xin lỗi cậu, bỏ qua chuyện này a!”

Lập tức có liếm cẩu (nịnh hót) nhảy ra khen: “Hoa khôi chính là hoa khôi, người đẹp thiện tâm!”

Liếm cẩu số 2 cũng nhảy ra phụ họa: “Tuyết Đình, cậu không cần xin lỗi giúp người khác, cậu không làm gì sai a, người phải xin lỗi là Tống Bội mới đúng, không phải chỉ là mua nhà thôi sao?? Có gì đặc biệt hơn người? Tớ nghe nói cậu ta thường xuyên qua đêm bên ngoài, ai biết cậu ta có làm chuyện mờ ám gì sau lưng không, mới có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.”

Quan Tuyết Đình lập tức nói: “Tớ không cho phép mọi người nói Bồi Bồi như vậy, cậu ấy là bạn của tới, tớ sẽ không vui nếu mọi người nói như vậy.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Liếm cẩu số 3: “Tuyết đình, cậu thật sự quá thiện lương!”

Quan Tuyết Đình đã gửi icon biểu tượng thẹn thùng: “Đừng nói như vậy, tới chỉ nói sự thật mà thôi, không phải lúc nào Bồi Bồi cũng qua đêm ở bên ngoài, chỉ thỉnh thoảng cậu ấy mới ở ngoài, hơn nữa tớ làm chứng, lần nào cậu ấy cũng nói với bọn tớ là đi làm thêm.”

Kẻ ái mộ số 4: “Cậu ta nói đi làm thêm là đi làm thêm sao? Có công việc đứng đắn nào yêu cầu phải ra ngoài vào ban đêm? Tuyết đình, cậu quá tin người rồi.”

Tống Bội cũng không để ý tới nhóm lớp, là Vương Xán nhìn thấy trước, thiếu chút nữa Vương Xán đã tức chết.!

Thấy Quan Tuyết Đình lại bắt đầu bôi đen Tống Bội trong nhóm lớn, mặt ngoài nhìn giống như đang nói giúp Tống Bội, nhưng thực tế là đang thêm mắm thêm muối, càng bôi càng đen!

Vương Xán tức đến điên rồi, lập tức đại khai sát giới trong nhóm lớp, mắng tất cả mọi người một hồi! Một hồi chưa thấy hết giận lại mắng lần hai! Cuối cùng chỉ dùng sức của một mình cô ấy, đã thành công làm cho mọi người ăn mắng đến á khẩu không trả lời được, không dám tiếp tục đánh rắm nữa!

Sau đó, vì không muốn Tống Bội khó chịu, Vương Xán không nói chuyện này với Tống Bội, mà giả bộ nhắn tin hỏi cô về chuyện mua nhà ở, để Tống Bội xác nhận: “Cậu mua nhà ở thượng phẩm quốc tế à?”

Tống Bội liền trả lời: “ n.”

Vương Xán: “Cho nên trước đó cậu vay tiền ở trường là vì muốn mua nhà?”

Tống Bội nghĩ tới việc mình vay 20 vạn ở chỗ cho vay sin viên, nga, để mua cửa sổ cùng nguyên vật liệu cách nhiệt, vì dùng để trang trí nhà cửa nên cũng có thể coi như là dùng để mua nhà a.

Cho nên cô liền trả lời: n, tớ muốn có một ngôi nhà thuộc về riêng mình.

Vương Xán trực tiếp gọi điện thoại tới:

- Mua nhà là chuyện vui lớn, sao trước đó cậu không nói thẳng a? Còn che che giấu giấu làm cái gì?

Không đợi Tống Bội nói chuyện, cô ấy đã bổ sung thêm:

- Trong tay còn đủ tiền hay không? Không đủ liền nói cho tới, tớ có 2 vạn 5 tiền tiết kiệm, đều đưa cậu.

Tống Bội vội vàng nói:

- Không cần không cần, chuyện tiền bạc đều đã xử lý xong.

Biết được Tống Bội đã trả xong tiền mua nhà, giao dịch mua nhà đã hoàn tất, Vương Xán không giúp đỡ được gì, nhất quyết gửi cho Tống Bội một bao lì xì 888 tệ để chúc mừng.

- Đừng chê ít a!

Xem đi! Đây mới thực sự là người mong bạn được tốt.

Trái ngược với bạn học trong nhóm lớp, sau khi biết được Tống Bội mua nhà, còn âm dương quái khí nói “Tống Bội đã mua nhà rồi”, quả thực một trên trời một dưới đất.

Tuy bây giờ tiền đã không còn tác dụng, nhưng Tống Bội vẫn nhận phong bao lì xì màu đỏ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đến chiều lại thấy chính phủ phát thông báo, tuyển nhân viên có chứng chỉ lặn với giá cao để dọn rác bị tắc trong đường ống ngầm.

Nguyên nhân là do người dân vứt rác linh tinh xuống cống, làm tắc nghẽn đường thoát nước ngầm, nước mưa không thể thoát ra ngoài, chủ nhà 2-1-1901 trong nháy mắt liền cảm thấy dương mi thổ khí (mở mày mở mặt), còn có hai chủ nhà liên quan ngày đó cũng góp phần phụ họa, mấy ngày nay bị châm chọc mỉa mai đến phát điên, còn khoe khoang ở trong nhóm hồi lâu.

Sau hai ngày áp lực liên tục, cuối cùng tin vui cũng đã đến, tâm trạng của các chủ nhà rõ ràng đã tốt hơn không ít, thậm chí đã có chủ nhà còn đăng tải tám món ăn và một món canh do mình nấu vào trong nhóm.

Tống Bội đi tới bên cạnh cửa sổ, lại nhìn xuống lần nữa, trên đường cái không thấy một bóng người.

“Ngao ô ~”

Cẩu tử đột nhiên thò qua, liếm tay Tống Bội.

Tống Bội rũ mắt, bắt gặp đôi mắt chó tràn ngập cơ trí kia, lập tức hiểu ra:

- Đói bụng?

Ý thức được đã đến giờ cơm chiều, Tống Bội mở tủ lạnh, lấy cá đã chuẩn bị từ buổi sáng ra, ở trong phòng bếp lách cách lang cang một giờ, liền làm xong một nồi canh cá có mùi tanh.

Tròng mắt cá trắng dã giống như ám chỉ rằng con cá này chết không nhắm mắt.

Tống Bội có chút xấu hổ, trước đó chiên cá không khống chế nhiệt độ tốt, nhưng cô đã bù đắp ngay lập tức:

- Tao đã bỏ hết thịt cá bị cháy, còn lại đều ổn, mày mau ăn thử đi, hương vị hẳn không tồi.

Cầm một vỏ hộp cơm dùng rồi đã rửa sạch trước đó, múc một hộp canh cá cho con chó.

Cẩu tử mang vẻ mặt hoài nghi, thò lại gần ngửi ngửi một chút, sau đó liền bỏ đi mà không quay đầu lại, tuy nó là chó, nhưng không có nghĩa là nó ngốc, muốn cho nó lấy thân thử độc? Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Tống Bội thấy nó không thèm để ý mà đi qua một góc, cảm thấy có chút mất mặt, nhưng cô không tin món canh cá của mình lại tệ đến mức ngay cả chó cũng không thèm ăn, vì thế đã tự mình cầm một cái muỗng, múc lên uống một ngụm, kết quả ——

n, thứ nhão nhão này không nếm ra là gì, nhưng vị cay vị đắng lại tràn ngập khắp toàn bộ khoang miệng.

Sao cá lại có vị đắng?? Tống Bội cũng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng dưới ánh mắt hoài nghi của cẩu tử, cô vẫn hít một hơi thật sâu, rồi dùng sức nuốt canh cá xuống.

Cũng đi ngược với lương tâm mà nói:

- Cũng không tệ lắm, mày mau tới nếm thử?

Cẩu tử không nhúc nhích, đôi mắt màu xám trắng nhìn chằm chằm vào cô, phảng phất đang nói: Ta tin ngươi liền có quỷ.

Tống Bội bị kích thích, lập tức nhấp thêm một ngụm nữa để chứng minh:

- Thật sự, hương vị không tồi, cẩn thận nếm thử mới có thể cảm nhận được độ tươi của cá, ta còn thả thêm vài miếng gừng vào bên trong, vừa lúc thích hợp để tránh lạnh trong thời tiết này, hút khí……Nôn……

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Thiên Tai: Tôi Dựa Không Gian Tích Trữ Cơm No Áo Ấm

Số ký tự: 0