Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Thú biến dị

Lại Đắc Phi Mã Giáp

2024-11-20 21:20:47

Khu biệt thự của Toàn Hiểu Vũ nằm ở ngoại thành phía Nam S thị. Muốn đi phương Bắc cần phải đi ra trung tâm của S thị. Trước khi mạt thế bùng nổ, từ ngoại ô phía Nam đến phía Bắc thành phố ước chừng cần hai tiếng đồng hồ. Nhưng bây giờ không giống, tình hình giao thông hiện tại rất kém cỏi, tuy rằng thời gian gần đây, người sống sót đã bắt đầu có ý thức thanh lý đường sá, ý đồ khôi phục giao thông, nhưng hiệu quả cực kỳ thấp. Càng tới gần trung tâm thành phố, tang thi lại càng nhiều, tang thi hiện tại đã không còn là cái thứ chậm chạp vụng về như lúc trước. Một tang thi có thể dễ dàng đuổi theo một người có tốc độ chạy trốn nhanh, tang thi cấp hai thì càng nhanh nhẹn hung hãn.

Cũng may, nhược điểm của chúng nó vẫn là đầu, chỉ cần bạo đầu, là có thể tiêu diệt chúng nó. Lộ tuyến xe chạy là do Sở Thiên và Tiêu Tử Nhiên lập kế hoạch, nhưng mọi người cũng biết, tình hình giao thông không rõ, dọc đường sẽ có bao nhiêu chuyện ngoài ý muốn không ai có thể báo trước, cho nên, sẽ không có cái gọi là kế sách vẹn toàn. Trước mắt là Sở Thiên lái xe dẫn đầu đoàn, ngồi trên xe là ba người Toàn Hiểu Vũ, Bạch Minh Hi và Lí Nam. Theo sát là Triệu Bất Phàm thủy hệ dị năng giả hai mươi mốt tuổi, ngồi trên xe là một nhà ba người cô gái.

Kế đó là Lâm Tự Cường lái xe, ngồi bên cạnh hắn là Mã Tĩnh Tĩnh, ghế sau là người phụ nữ xinh đẹp bị cô lập Lục Khiến và Tiếu Minh Hán. Cuối cùng là Lão Ô lái xe cùng với Tiêu Tử Nhiên bọc hậu. Vì để tránh cho có chuyện ngoài ý muốn phát sinh tốc độ lái xe của bọn họ cũng không có nhanh, bọn họ không cần trong vòng ngày hôm nay là ra khỏi thành phố, chỉ cần trước trời tối, tận lực ra khỏi thành phố tìm một chỗ đặt chân là được.

Bọn họ cố gắng duy trì khoảng cách năm thước, đó là bởi vì sau khi thiết bị truyền tin đã hoàn toàn mất đi hiệu lực, Bạch Minh Hi vẫn bị xem là phế vật khi rảnh tay đã chế ra một loại thiết bị truyền tin hoàn toàn mới. Thiết bị truyền tin mất đi hiệu lực, Bạch Minh Hi đồng học cho rằng là tín hiệu đã bị một loại vật chất nào đó quấy nhiễu, khiến cho tín hiệu bị rối loạn dẫn đến thiết bị truyền tin bị mất hiệu lực. Cho nên, hắn thông qua một loại phương thức khác cải biết tín hiệu của thiết bị truyền tin và cách thu phát tín hiệu khiến cho di động sau khi cải tạo cư nhiên có thể bắt đầu hoạt động trở lại.

Nhưng mà, loại thiết bị thô sơ này có mấy cái tệ đoan rất lớn. Một là loại lý luận này do bản thân Bạch Minh Hi tình cờ phát hiện ra, không hề được nghiên cứu kỹ càng, khiến cho tín hiệu bất ổn; thứ hai, bởi vì điều kiện thô sơ, thiết bị là thông qua cải biến di động mà có, hơn nữa không có vệ tinh duy trì như các loại thiết bị khác, nó chỉ có thể truyền tin trong khoảng cách rất ngắn, trải qua nhiều lần thử nghiệm đưa ra kết luận loại thiết bị này vượt quá tám thước, nếu không sẽ mất đi hiệu lực. Vì để bảo trì liên lạc, bốn chiếc xe, mỗi một chiếc đều được trang bị loại thiết bị này.

Chọt chọt một chút cái di động đã được cải tạo có hơi cổ quái trong tay, ngay cả Toàn Hiểu Vũ cũng cười nói một câu: “Thật sự nhìn không ra.” Đến bây giờ cậu còn nhớ rõ vẻ mặt kiêu ngạo của Bạch Minh Hi khi vứt thiết bị này cho bọn họ. Sở Thiên nghe vậy cười ha hả, tiếp lời: “Đúng vậy, không nghĩ tới phế vật cư nhiên lại có ngày phát huy tác dụng.”

Bạch Minh Hi vừa nghe liền nóng nảy nói: “Sở Tiểu Thiên, cậu nói ai phế vật hả? Tôi nói cho các cậu biết, mọi vật tư đều ở chỗ của tôi, cẩn thận tôi chút nữa ngay cả một chai nước cũng không cho cậu! Đến lúc đó nhìn xem cậu khóc cầu xin tôi thế nào!” Hắn ngẩng cao đầu, lỗ mũi hướng lên trời, kiêu ngạo vô cùng. Thứ hắn ám chỉ đương nhiên là cái không gian của hắn. Không gian là bí mật chỉ có bốn người bọn họ biết, đám người Tiêu Tử Nhiên cũng không hề hay biết. Sở Thiên hừ lạnh hai tiếng, bĩu môi nói: “Mấy ngày nay vậy mà có thể biến Bạch đại thiếu gia của chúng ta thành ngưu x! Không để ý liền nắm chặt lấy mạch máu của mọi người a.”

Bạch Minh Hi cũng không thèm để ý ngữ khí châm chọc của hắn, chỉ nghe lời khen ngợi mà thôi: “Cũng không là gì! Sở Tiểu Thiên nha, có bản lĩnh thì cậu cũng biến ra một cái không gian đi, cậu cũng làm một cái thiết bị truyền đi xem thử a.”

Lí Nam ở bên cạnh nghe xong thật lòng khen ngợi nói: “Anh Tiểu Bạch thật lợi hại.” Sở Thiên lười cùng hắn tranh luận, lắc đầu, cười hả hả tiếp tục lái xe. Toàn Hiểu Vũ lúc này tiếp thêm một câu: “Tiểu Bạch thật lợi hại.” Câu này là thật lòng khen ngợi, ai cũng không ngờ dưới điều kiện như vậy mà Bạch Minh Hi vẫn có thể tạo ra một vật như thế.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khó trách lúc trước Bạch Minh Hi muốn đi tìm mấy tiệm bán di động và tiệm sửa chữa, Sở Thiên lại không nói hai lời kéo Toàn Hiểu Vũ đi cùng. Cái thời điểm đó Toàn Hiểu Vũ còn đang suy nghĩ vì mấy thứ thiết bị điện tử sắp thành phế phẩm kia phải mạo hiểm lớn như thế tìm về có ích lợi gì? Giống như nhìn rõ tâm tư của Toàn Hiểu Vũ, Sở Thiên cười giải thích nói: “Tiểu Bạch từ nhỏ đã học không giỏi, nhưng lại rất thích mài mò mấy thứ kỳ quái, nếu không phải sau này muốn theo tôi đến S thị học, có lẽ cậu ta sẽ chế tạo phi cơ cho quốc gia đi.” Câu cuối cùng kia mặc dù có ý nói đùa, nhưng trên thực tế, dựa vào bối cảnh của Bạch Minh Hi và thiên phú về phương diện máy móc của hắn thì lời hắn nói cũng không hẳn là không có khả năng.

“Đúng vậy, tôi ngay cả phi cơ còn tạo ra được, thiết bị truyền tin này tính là cái gì. Nếu không phải thế đạo thay đổi, tôi nói cho mọi người biết cho dù là phi thuyền vũ trụ tôi cũng tạo được.” Bạch Minh Hi dõng dạc nói, tự động xem nhẹ nửa câu nói trước của Sở Thiên, dù sao chính Sở Thiên cũng từng nói qua, chỉ chọn mấy câu mình thích nghe là được rồi. “Tiểu Nam, em nói có đúng không?” Đồng thời hắn không quên lôi kéo Lí Nam.

“Đúng! Anh Tiểu Bạch thật lợi hại.” Lí Nam dựng thẳng ngón tay cái cho hắn, đối với nó mà nói, chỉ cần người lợi hại hơn nó đều rất lợi hại. Hai người ngồi phía trước cười nhẹ không nói, Bạch Minh Hi ngồi sau đắc ý nhe răng cười, cuối cùng cũng yên tĩnh. Lúc này, bốn người ở chiếc xe phía sau đột nhiên bắt đầu gia tốc, khoảng cách giữa bốn chiếc xe nhanh chóng ngắn lại. Lúc này thiết bị truyền tin mới vang lên thanh âm vội vàng của thủy hệ dị năng giả Triệu Bất Phàm: “Anh Thiên, anh Tiêu nói phía sau có quái vật đuổi theo, bảo chúng ta tăng tốc.”

Bởi vì giới hạn của khoảng cách, lời nói của Tiêu Tử Nhiên, chỉ có thể thông qua thiết bị truyền tin của xe đằng trước, sau đó truyền lên mấy xe trước, cứ thế tạo thành sự trì hoãn của tin tức. Trước đó Lão Ô nói nếu gặp phải nguy hiểm liền kêu lên tiếng cảnh báo cho đồng bạn bị Sở Thiên bác bỏ. Tiếng kêu của ô tô sẽ dẫn tang thi đến, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm chỉ biết là họa vô đơn chí. Sở Thiên phản ứng cực nhanh, từ trong kính quan sát nhìn thấy chiếc xe phía sau tăng tốc thì hắn cũng lập tức giẫm chân ga. Khi tăng tốc hắn cũng không quên nói một câu: “Tiểu Bạch, thiết bị truyền tin quá chậm, phải cải tiến a.”

Toàn Hiểu Vũ khẽ lật tay, một khẩu súng nằm gọn trong lòng bàn tay nhưng ở trên xe không tiện để phát huy, thời điểm xuất phát, tên bác sĩ cho mỗi người khẩu súng và đạn, Lí Nam cũng có. Lí Nam dưới huấn luyện của Toàn Hiểu Vũ đã học xong cách sử dụng súng ống, bởi vì con nhỏ nên không dùng những thứ quá lớn mà thôi. Hai tháng này, nó đi theo ba người lớn cũng tham gia không ít trận đấu, lúc này, nó cũng rất thuận tay lấy súng ra, xuyên qua cửa sổ nhìn về phía sau, tập trung tinh thần cảnh giác.

Sở Thiên và Bạch Minh Hi từ nhỏ đã trải qua huấn luyện, súng ống gì cũng có thể sử dụng, tuy rằng Sở Thiên cũng đã từng nghi ngờ qua, Toàn Hiểu Vũ chỉ là một người bình thường vì sao lại có thể chuẩn xác sử dụng thành thạo súng ống, nhưng mà trên người Toàn Hiểu Vũ có nhiều bí mật lắm, rận nhiều rồi không còn cảm thấy ngứa nữa, nhất thời hắn tìm không ra đáp án cũng lười đi tìm hiểu. Sẽ có một ngày, hắn sẽ biết rõ hết thảy của người này, Sở Thiên ở trong lòng nghĩ.

“Không được, phía trước năm trăm thước cũng có chướng ngại vật, chúng tôi rất khó nhanh chóng vượt qua, xông vào có thể sẽ bị vây ở chỗ đó. Đề nghị xuống xe chiến đấu.” Sở Thiên nhìn tìm được một chỗ tiện cho việc phòng ngự, chiếc xe bắt đầu giảm tốc. Đợi cho chiếc xe của Tiêu Tử Nhiên bắt đầu giảm tốc, đã là nửa phút sau. “32 giây.” Bạch Minh Hi than thở một tiếng, hắn tính toán thời gian trì hoãn của thiết bị truyền tin. “Trước đừng động thiết bị truyền tin, toàn bộ xuống xe. Tiểu Bạch và Tiểu Nam đứng ở phía sau bọn tôi, Tiểu Bạch chú ý bảo vệ Tiểu Nam.” Sở Thiên dừng xe ổn bình tĩnh truyền đạt mệnh lệnh.

Trải qua hai tháng ma sát và kề vai chiến đấu, bốn người ăn ý phối hợp, nhanh chóng xuống xe. Sở Thiên và Toàn Hiểu Vũ đi ra phía trước đứng, triển khai trận hình chiến đấu. Bạch Minh Hi và Lí Nam cầm súng ở phía sau hai người, bắt đầu tìm kiếm công cụ che chắn. Rất nhanh, những người khác cũng đều lục tục xuống xe, trên tay mỗi người cũng cầm vũ khí, ngay cả cặp vợ chồng già kia cũng không ngoại lệ. Tiêu Tử Nhiên tuân theo nguyên tắc không nuôi người vô dụng, lúc trước ở khu biệt thự, mỗi người đều bị an bài với công việc thích hợp và huấn luyện thỏa đáng. Ban đầu khá khó khăn nhưng xem như mỗi người đều biết dùng súng.

“Đó là cái gì?” Tiêu Tử Nhiên và Lão Ô xuống xe một chốc thì Sở Thiên khẩn cấp hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Số ký tự: 0