Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 16
Thỏ Lười
2024-07-24 20:53:49
Hành động theo bản năng dựa vào anh khiến trái tim Hoắc Hành đập mãnh liệt, vòng tay gắt gao ôm eo cô, kéo sát làm cơ thể trần trụi của hai người dán sát vào nhau.
Đang định nói tiếp thì thấy ánh mắt biến đổi của Hoắc Hành, cự vật dưới thân đang dần ngóc đầu dậy chọc vào sát mét cửa huyệt cô.
"Đừng tinh trùng lên não!! Tập trung nghe tôi nói này"
Thời Mộng tức giận đánh lên bàn tay đang vòng qua eo mình.
Tên này bất cứ lúc nào cũng động dục được, đúng là đàn ông chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Hứ!!
"Ừ, em cứ nói đi"
"Tới đây tôi sẽ kể cho anh nghe một câu chuyện rất hoang đường, nhưng điều tôi nói là sự thật" Thời Mộng nghiêm túc nhìn vào cặp mắt đang nghiền ngẫm quan sát mình kia.
Thời Mộng cá mười đầu ngón chân mình cũng biết tên này nghi thần nghi quỷ từ hôm qua đến giờ, biểu hiện của cô khác một trời một vực so với khoảng thời gian bị bắt cóc ở kiếp trước.
Ai bị bắt cóc chả giãy nảy lên phản kháng, tên này còn muốn cô nhu thuận ở bên yêu hắn nữa chứ.
Nếu không có kiếp trước thì có thể hiện tại Thời Mộng đã không nảy sinh tình cảm với Hoắc Hành rồi
Haizzz...duyên nợ kiếp trước vậy kiếp này sống lại trả đi.
"9 tháng sau sẽ có một trận mưa to lịch sử, không chỉ nước ta mà rất nhiều quốc gia đều gặp tình trạng như vậy, gần 60-70% đất liền ngập trong biển nước, tòa nhà 25 tầng trong thành phố sẽ nhấn trong biển nước, lũ lụt dịch bệnh xảy ra khắp nơi, nhưng cơn mưa đấy chỉ là báo hiệu cho tận thế đến mà thôi."
"Tiếp sau đấy là hạn hán nóng bức, nhiệt độ tăng cao đến 60 độ, làm nguồn nước bốc hơi hết khỏi đất liền, con người vật lộn trong cảnh thiếu nước trầm trọng, dân số nước ta giảm 1/3. Hết cực nóng lại chuyển sang đại hàn âm độ, mưa axit và cuối cùng là động đất từ tâm trái đất xê dịch một nửa mảng kiến tạo lục địa"
Nói liền một mạch khiến Thời Mộng thở lấy sức, rên rỉ quá nhiều khiến cổ họng cô khô khốc, nghĩ đến tên đầu xỏ đang ở trước mặt chỉ muốn một ngụm cắn chết anh.
Đang định nói tiếp thì thấy ánh mắt biến đổi của Hoắc Hành, cự vật dưới thân đang dần ngóc đầu dậy chọc vào sát mét cửa huyệt cô.
"Đừng tinh trùng lên não!! Tập trung nghe tôi nói này"
Thời Mộng tức giận đánh lên bàn tay đang vòng qua eo mình.
Tên này bất cứ lúc nào cũng động dục được, đúng là đàn ông chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Hứ!!
"Ừ, em cứ nói đi"
"Tới đây tôi sẽ kể cho anh nghe một câu chuyện rất hoang đường, nhưng điều tôi nói là sự thật" Thời Mộng nghiêm túc nhìn vào cặp mắt đang nghiền ngẫm quan sát mình kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời Mộng cá mười đầu ngón chân mình cũng biết tên này nghi thần nghi quỷ từ hôm qua đến giờ, biểu hiện của cô khác một trời một vực so với khoảng thời gian bị bắt cóc ở kiếp trước.
Ai bị bắt cóc chả giãy nảy lên phản kháng, tên này còn muốn cô nhu thuận ở bên yêu hắn nữa chứ.
Nếu không có kiếp trước thì có thể hiện tại Thời Mộng đã không nảy sinh tình cảm với Hoắc Hành rồi
Haizzz...duyên nợ kiếp trước vậy kiếp này sống lại trả đi.
"9 tháng sau sẽ có một trận mưa to lịch sử, không chỉ nước ta mà rất nhiều quốc gia đều gặp tình trạng như vậy, gần 60-70% đất liền ngập trong biển nước, tòa nhà 25 tầng trong thành phố sẽ nhấn trong biển nước, lũ lụt dịch bệnh xảy ra khắp nơi, nhưng cơn mưa đấy chỉ là báo hiệu cho tận thế đến mà thôi."
"Tiếp sau đấy là hạn hán nóng bức, nhiệt độ tăng cao đến 60 độ, làm nguồn nước bốc hơi hết khỏi đất liền, con người vật lộn trong cảnh thiếu nước trầm trọng, dân số nước ta giảm 1/3. Hết cực nóng lại chuyển sang đại hàn âm độ, mưa axit và cuối cùng là động đất từ tâm trái đất xê dịch một nửa mảng kiến tạo lục địa"
Nói liền một mạch khiến Thời Mộng thở lấy sức, rên rỉ quá nhiều khiến cổ họng cô khô khốc, nghĩ đến tên đầu xỏ đang ở trước mặt chỉ muốn một ngụm cắn chết anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro