Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 18
Thỏ Lười
2024-07-24 20:53:49
Hoắc Hành tựa đầu tay, một tay trống đầu một tay vân vê làn da non mịn như sữa.
Ngón tay bất giác gõ từng nhịp trên vòng eo thon gọn này, thói quen mỗi khi anh suy tư một vấn đề nào đấy.
"Giả dụ thật sư như em nói, nếu tận thế xảy ra và ta không biết khi nào dừng lại, vậy chúng ta phải cân nhắc lực lượng tích trữ lương thực của chúng ta một cách kĩ lưỡng. Bảo quản sao cho được 1 năm 5 năm hay 10 năm."
"Đấy là một vấn đề lớn với anh, không phải với tôi!!"
Thời Mộng thích thú nói, đôi mắt hồ ly ánh lên vẻ giảo hoạt.
Chúng ta...Hoắc Hành giật mình khi cô bắt đầu chấp nhận hai người cùng đứng chung một chỗ.
Điều anh ao ước bấy lâu nay.
Mọi công sức máu thịt mồ hôi đều được đền đáp.
Mặc kệ cô có ý đồ gì, giả dối lừa lọc anh cũng được, giờ phút yên bình này anh cam tâm tình nguyện đắm chìm.
Hoắc Hành xoay người đè Thời Mộng xuống dưới thân mình.
Vẻ đắc ý chưa dứt, cô chưa kịp load tình hình đã bị nụ hôn của anh đánh úp.
Ủa?
"Ưm!! Ưm...này..tôi đói!!" Thời Mộng vùng vẫy khỏi đôi môi đang tác quái kia, không hôn được thì anh lại công cuộc đánh dấu từng vết tích đè vết tích ngày hôm qua.
May căn phòng này không có gương lại tăm tối khó nhìn rõ nên Thời Mộng không thể nhìn thấy rõ toàn thân mình chằng chịt vết hôn, dấu tay, vết xanh tím như bị bạo hành.
Từ đêm hôm qua sau khi trọng sinh, vừa tỉnh dậy đã bị lăn qua xào lại, bị ăn thịt đến xương của không còn, sáng ra còn làm vận động kịch liệt khiến giờ bụng Thời Mộng sắp dán vào lưng.
Tên đàn ông kia sắp sửa tinh trùng lên não, dưới thân chuẩn bị sẵn sàng sức lực vận động.
Huhu!! Ai cứu bé!!
Thời Mộng khóc không ra nước mắt.
Có thể vì Thời Mộng phản kháng kịch liệt mạnh mẽ, Hoắc Hành tiếc nuối rút lưỡi về, lùi dậy khỏi người Thời Mộng.
Cô thở phào nhẹ nhõm, khó khăn mãi mới có một hôm anh ta nghe lời mình, nhưng...
Chưa kịp vui mừng, Hoắc Hành kéo Thời Mộng dậy để cô ngồi lên đùi mình, tiểu huyệt chống nganh trên quy đầu.
Chớp mắt một cái, Thời Mộng chưa kịp định hình khỏi cơn choáng váng, cô đã thấy bàn tay ấn lên vòng eo của mình ấn mạnh xuống.
Côn thịt theo đó đâm lút cán vào đụng mạnh vào cổ tử cung.
Ngón tay bất giác gõ từng nhịp trên vòng eo thon gọn này, thói quen mỗi khi anh suy tư một vấn đề nào đấy.
"Giả dụ thật sư như em nói, nếu tận thế xảy ra và ta không biết khi nào dừng lại, vậy chúng ta phải cân nhắc lực lượng tích trữ lương thực của chúng ta một cách kĩ lưỡng. Bảo quản sao cho được 1 năm 5 năm hay 10 năm."
"Đấy là một vấn đề lớn với anh, không phải với tôi!!"
Thời Mộng thích thú nói, đôi mắt hồ ly ánh lên vẻ giảo hoạt.
Chúng ta...Hoắc Hành giật mình khi cô bắt đầu chấp nhận hai người cùng đứng chung một chỗ.
Điều anh ao ước bấy lâu nay.
Mọi công sức máu thịt mồ hôi đều được đền đáp.
Mặc kệ cô có ý đồ gì, giả dối lừa lọc anh cũng được, giờ phút yên bình này anh cam tâm tình nguyện đắm chìm.
Hoắc Hành xoay người đè Thời Mộng xuống dưới thân mình.
Vẻ đắc ý chưa dứt, cô chưa kịp load tình hình đã bị nụ hôn của anh đánh úp.
Ủa?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ưm!! Ưm...này..tôi đói!!" Thời Mộng vùng vẫy khỏi đôi môi đang tác quái kia, không hôn được thì anh lại công cuộc đánh dấu từng vết tích đè vết tích ngày hôm qua.
May căn phòng này không có gương lại tăm tối khó nhìn rõ nên Thời Mộng không thể nhìn thấy rõ toàn thân mình chằng chịt vết hôn, dấu tay, vết xanh tím như bị bạo hành.
Từ đêm hôm qua sau khi trọng sinh, vừa tỉnh dậy đã bị lăn qua xào lại, bị ăn thịt đến xương của không còn, sáng ra còn làm vận động kịch liệt khiến giờ bụng Thời Mộng sắp dán vào lưng.
Tên đàn ông kia sắp sửa tinh trùng lên não, dưới thân chuẩn bị sẵn sàng sức lực vận động.
Huhu!! Ai cứu bé!!
Thời Mộng khóc không ra nước mắt.
Có thể vì Thời Mộng phản kháng kịch liệt mạnh mẽ, Hoắc Hành tiếc nuối rút lưỡi về, lùi dậy khỏi người Thời Mộng.
Cô thở phào nhẹ nhõm, khó khăn mãi mới có một hôm anh ta nghe lời mình, nhưng...
Chưa kịp vui mừng, Hoắc Hành kéo Thời Mộng dậy để cô ngồi lên đùi mình, tiểu huyệt chống nganh trên quy đầu.
Chớp mắt một cái, Thời Mộng chưa kịp định hình khỏi cơn choáng váng, cô đã thấy bàn tay ấn lên vòng eo của mình ấn mạnh xuống.
Côn thịt theo đó đâm lút cán vào đụng mạnh vào cổ tử cung.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro