Mạt Thế Trọng Sinh: Trở Về Bên Anh
Chương 2
Thỏ Lười
2024-07-24 20:53:49
'Cạch!!'
Tiếng mở cửa vang lên trong không gian, đánh thức Thời Mộng khỏi sự kích động, cô quay đầu nhìn lại cánh cửa sắt đang mở dần ra.
Đập vào mắt cô là thân ảnh đến chết cũng không quên được, từng có hận rồi đến yêu da diết, để rồi thấy áy náy cùng nhớ nhung.
Người đàn ông bước vào với một tay cầm khay sắt đựng đồ ăn vừa mới nấu xong.
Thân hình to lớn cùng với cơ bắp săn chắc, từng khối cơ gồng lên theo từng chuyện động, làn da ngăm đen do lâu ngày tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.
Khuôn mặt đẹp trai, từng đường nét sắc sảo thâm thúy nhưng bên má trái trải dọc vết sẹo như con rết to.
Nếu không có vết sẹo đó thì khuôn mặt này đủ sức lộng hành trong giới giải trí hay xuất hiện trong các tạp trí thời trang nam.
Thời Mộng đã từng sợ sệt người đàn ông này, hận không thể tự sát kết liễu đời mình. Nhưng giờ đây khi nhìn người đàn ông này, Thời Mộng lại rối răm, nội tâm phức tạp.
Một kẻ từng bắt cóc cô đồng thời....cũng là kẻ yêu cô đến điên dại.
Đến tính mạng của mình cũng chẳng màng, bất chấp tất cả cứu lấy cô khi bị vây quanh bởi kẻ thù.
Dù trong thời kì chật vật nhất của nhân loại vẫn dung túng cô, sủng cô.
Ngay khi Thời Mộng đang đắm mình trong suy nghĩ, Hoắc Hành đã tiến đến trước mặt cô, đặt chiếc khay đồ ăn lên kệ đầu sắt giường, còn anh thì cúi người xuống đẩy người con gái trước mặt nằm xuống đệm, tay trái giơ lên nhéo cằm thiếu nữ.
"A!"
Cằm bị bóp chặt khiến Thời Mộng đau nhức, tỉnh lại từ trong hồi ức, ngước mắt nhìn bóng dáng to lớn đang nằm trên người mình.
Đôi mắt dần ngưng tụ hơi nước do cơn đau ở cằm mang lại.
Dường như Thời Mộng cảm nhận được cơn tức giận của Hoắc Hành, khó hiêuh việc tại sao anh tức giận.
"Em đang nghĩ đến hắn ta ?" Tiếng khàn khàn vang lên.
Hoắc Hành chăm chú nhìn từng biểu cảm trên khuôn mặt của Thời Mộng.
Biết được "hắn ta" trong miệng Hoặc Hành đang nhắc đến là ai, trong nháy mắt Thời Mộng cả người đầy sát khí.
Thanh mai trúc mã của cô, kẻ lợi dụng lòng tốt của cô để sống sót trong tận thế, bắt tay với đứa con gái khác để hãm hại cô dẫn đến Hoắc Hành vì bảo vệ cô mà chết.
Đôi cẩu nam nữ đó...
Tiếng mở cửa vang lên trong không gian, đánh thức Thời Mộng khỏi sự kích động, cô quay đầu nhìn lại cánh cửa sắt đang mở dần ra.
Đập vào mắt cô là thân ảnh đến chết cũng không quên được, từng có hận rồi đến yêu da diết, để rồi thấy áy náy cùng nhớ nhung.
Người đàn ông bước vào với một tay cầm khay sắt đựng đồ ăn vừa mới nấu xong.
Thân hình to lớn cùng với cơ bắp săn chắc, từng khối cơ gồng lên theo từng chuyện động, làn da ngăm đen do lâu ngày tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.
Khuôn mặt đẹp trai, từng đường nét sắc sảo thâm thúy nhưng bên má trái trải dọc vết sẹo như con rết to.
Nếu không có vết sẹo đó thì khuôn mặt này đủ sức lộng hành trong giới giải trí hay xuất hiện trong các tạp trí thời trang nam.
Thời Mộng đã từng sợ sệt người đàn ông này, hận không thể tự sát kết liễu đời mình. Nhưng giờ đây khi nhìn người đàn ông này, Thời Mộng lại rối răm, nội tâm phức tạp.
Một kẻ từng bắt cóc cô đồng thời....cũng là kẻ yêu cô đến điên dại.
Đến tính mạng của mình cũng chẳng màng, bất chấp tất cả cứu lấy cô khi bị vây quanh bởi kẻ thù.
Dù trong thời kì chật vật nhất của nhân loại vẫn dung túng cô, sủng cô.
Ngay khi Thời Mộng đang đắm mình trong suy nghĩ, Hoắc Hành đã tiến đến trước mặt cô, đặt chiếc khay đồ ăn lên kệ đầu sắt giường, còn anh thì cúi người xuống đẩy người con gái trước mặt nằm xuống đệm, tay trái giơ lên nhéo cằm thiếu nữ.
"A!"
Cằm bị bóp chặt khiến Thời Mộng đau nhức, tỉnh lại từ trong hồi ức, ngước mắt nhìn bóng dáng to lớn đang nằm trên người mình.
Đôi mắt dần ngưng tụ hơi nước do cơn đau ở cằm mang lại.
Dường như Thời Mộng cảm nhận được cơn tức giận của Hoắc Hành, khó hiêuh việc tại sao anh tức giận.
"Em đang nghĩ đến hắn ta ?" Tiếng khàn khàn vang lên.
Hoắc Hành chăm chú nhìn từng biểu cảm trên khuôn mặt của Thời Mộng.
Biết được "hắn ta" trong miệng Hoặc Hành đang nhắc đến là ai, trong nháy mắt Thời Mộng cả người đầy sát khí.
Thanh mai trúc mã của cô, kẻ lợi dụng lòng tốt của cô để sống sót trong tận thế, bắt tay với đứa con gái khác để hãm hại cô dẫn đến Hoắc Hành vì bảo vệ cô mà chết.
Đôi cẩu nam nữ đó...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro