Chương 27
Thị Kim
2024-08-18 06:44:12
Cố Miểu rút kinh nghiệm chuyện vừa rồi, cô ấy nở một nụ cười thân thiện hết mức có thể rồi nói: "Thế... cô giáo Giang xuống lầu mua đồ ăn ngon cho Đồng Đồng đi, để cô dẫn con vào khu vui chơi xếp hàng mua vé nhé?"
Hoắc Đồng Đồng ngẫm nghĩ một hồi rồi gật đầu đồng ý.
Cố Miểu thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nháy mắt với Giang Lục Đinh: "Mau đi mua đồ ăn ngon cho Đồng Đồng của chúng ta đi." Sau đó vội vàng dẫn Hoắc Đồng Đồng vào thang máy, trong lòng thấp thỏm, chỉ sợ ông kễnh con này sẽ nhận ra điều gì đó rồi lại sống chết đòi quấn lấy cô giáo Giang thì hỏng.
Giang Lục Đinh thật lòng cảm thấy cô chủ Cố không làm việc ở phòng giới thiệu hôn nhân quả là quá đáng tiếc.
Cuối cùng cũng tách được Hoắc Đồng Đồng ra, Thẩm Trác liền mời Giang Lục Đinh đến quán cà phê dưới tầng ngồi nói chuyện trong lúc chờ Cố Miểu và Hoắc Đồng Đồng.
Hai người đi xuống lầu, Thẩm Trác dẫn Giang Lục Đinh đi vào một quán cà phê trang trí vô cùng độc đáo, ngay cả tên quán cũng rất mới lạ, tên gọi "Đã từng". Không gian ấm áp lãng mạn, ánh mặt trời buổi xế chiều chiếu rọi nét phong tình lười biếng của đóa hoa hồng trên mặt bàn.
Mãi mới có cơ hội ở riêng với Thẩm Trác, không khí của buổi xem mắt dần trở nên nồng đậm.
Giang Lục Đinh cúi đầu khuấy cà phê, lúng túng nhìn người đàn ông trước mặt.
Thẩm Trác nhìn hai khối ửng đỏ trên mặt cô càng lúc càng rõ ràng, anh ấy không nhịn được mà bật cười: "Có phải cô đang rất hồi hộp đúng không? Thật ra người thấy hồi hộp phải là tôi mới đúng, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi đi xem mắt."
Giang Lục Đinh mỉm cười: "Xem ra tôi có kinh nghiệm hơn anh rồi, đây là lần thứ bảy tôi đi xem mắt."
Thẩm Trác bật cười: "Vậy tôi... nên gọi cô là sư phụ nhỉ?"
Giang Lục Đinh không nhịn được cười. Đang cười thì ánh mắt vô tình lưu chuyển quét về phía sau lưng Thẩm Trác, nụ cười trên môi lập tức cứng đờ.
Một nam một nữ ngồi cách đó ba bàn, người phụ nữ đưa lưng về phía Giang Lục Đinh nên không nhìn thấy mặt, còn người đàn ông kia vừa hay ngồi đối diện với cô, mà gương mặt của anh ta là thứ cô không thể quen thuộc hơn, thế mà lại là Hoắc Dịch Đình.
Phản ứng đầu tiên của Giang Lục Đinh chính là muốn chui xuống gầm bàn để trốn.
Phản ứng thứ hai là lập tức dịch mông vào bên trong.
Trong khoảnh khắc này, cô thật sự cảm thấy may mắn vì vóc dáng nhỏ nhắn của mình, cô có thể thoải mái mượn vóc người cao lớn của Thẩm Trác để che chắn cho mình.
Nhưng quả thật là cô không ngờ mình sẽ gặp Hoắc Dịch Đình ở đây. Càng không ngờ người có hẹn với anh lại là một cô gái.
Giang Lục Đinh vừa cảm khái sự trùng hợp khiến người ta đau đầu, vừa thầm hạ quyết định sau này nhất định sẽ không đến những nơi sang trọng như thế này để xem mắt nữa, thành phố S chỉ rộng có nhiêu đó, địa điểm cao cấp cũng chỉ có từng này, thật sự rất có khả năng đụng phải Hoắc Dịch Đình.
Hoắc Đồng Đồng ngẫm nghĩ một hồi rồi gật đầu đồng ý.
Cố Miểu thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nháy mắt với Giang Lục Đinh: "Mau đi mua đồ ăn ngon cho Đồng Đồng của chúng ta đi." Sau đó vội vàng dẫn Hoắc Đồng Đồng vào thang máy, trong lòng thấp thỏm, chỉ sợ ông kễnh con này sẽ nhận ra điều gì đó rồi lại sống chết đòi quấn lấy cô giáo Giang thì hỏng.
Giang Lục Đinh thật lòng cảm thấy cô chủ Cố không làm việc ở phòng giới thiệu hôn nhân quả là quá đáng tiếc.
Cuối cùng cũng tách được Hoắc Đồng Đồng ra, Thẩm Trác liền mời Giang Lục Đinh đến quán cà phê dưới tầng ngồi nói chuyện trong lúc chờ Cố Miểu và Hoắc Đồng Đồng.
Hai người đi xuống lầu, Thẩm Trác dẫn Giang Lục Đinh đi vào một quán cà phê trang trí vô cùng độc đáo, ngay cả tên quán cũng rất mới lạ, tên gọi "Đã từng". Không gian ấm áp lãng mạn, ánh mặt trời buổi xế chiều chiếu rọi nét phong tình lười biếng của đóa hoa hồng trên mặt bàn.
Mãi mới có cơ hội ở riêng với Thẩm Trác, không khí của buổi xem mắt dần trở nên nồng đậm.
Giang Lục Đinh cúi đầu khuấy cà phê, lúng túng nhìn người đàn ông trước mặt.
Thẩm Trác nhìn hai khối ửng đỏ trên mặt cô càng lúc càng rõ ràng, anh ấy không nhịn được mà bật cười: "Có phải cô đang rất hồi hộp đúng không? Thật ra người thấy hồi hộp phải là tôi mới đúng, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi đi xem mắt."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Lục Đinh mỉm cười: "Xem ra tôi có kinh nghiệm hơn anh rồi, đây là lần thứ bảy tôi đi xem mắt."
Thẩm Trác bật cười: "Vậy tôi... nên gọi cô là sư phụ nhỉ?"
Giang Lục Đinh không nhịn được cười. Đang cười thì ánh mắt vô tình lưu chuyển quét về phía sau lưng Thẩm Trác, nụ cười trên môi lập tức cứng đờ.
Một nam một nữ ngồi cách đó ba bàn, người phụ nữ đưa lưng về phía Giang Lục Đinh nên không nhìn thấy mặt, còn người đàn ông kia vừa hay ngồi đối diện với cô, mà gương mặt của anh ta là thứ cô không thể quen thuộc hơn, thế mà lại là Hoắc Dịch Đình.
Phản ứng đầu tiên của Giang Lục Đinh chính là muốn chui xuống gầm bàn để trốn.
Phản ứng thứ hai là lập tức dịch mông vào bên trong.
Trong khoảnh khắc này, cô thật sự cảm thấy may mắn vì vóc dáng nhỏ nhắn của mình, cô có thể thoải mái mượn vóc người cao lớn của Thẩm Trác để che chắn cho mình.
Nhưng quả thật là cô không ngờ mình sẽ gặp Hoắc Dịch Đình ở đây. Càng không ngờ người có hẹn với anh lại là một cô gái.
Giang Lục Đinh vừa cảm khái sự trùng hợp khiến người ta đau đầu, vừa thầm hạ quyết định sau này nhất định sẽ không đến những nơi sang trọng như thế này để xem mắt nữa, thành phố S chỉ rộng có nhiêu đó, địa điểm cao cấp cũng chỉ có từng này, thật sự rất có khả năng đụng phải Hoắc Dịch Đình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro