Mặt Trăng Đỏ

Lựa Chọn

Hắc Sơn Lão Quỷ

2024-11-21 13:48:43

Bộ trưởng Thẩm không thể phản bác được nữa, cười lạnh nói: “Ngươi muốn dẫn dắt một người có biến dị tinh thần sao?”

Trần Tinh đáp lại đầy vẻ mỉa mai: “Người có biến dị tinh thần mà ngươi vừa nói đã giúp thành phố Thanh Cảng thoát khỏi một tai hoạ đấy! Hơn nữa còn không có nhân viên điều tra nào thương vong!”

Vẻ mặt người đàn ông trung niên có vẻ hơi tức giận:

“Không cần phải nói những lời nhảm nhí nữa. Ý kiến của ta vẫn giữ nguyên. Dựa vào tiêu chuẩn ban đầu của hạng mục nghiên cứu biến dị tinh thần của thành phố Thanh Cảng, nhân tố mất khống chế của người này rõ ràng đã lên tới 80%, thậm chí còn có thể cao hơn nữa. Ta cho rằng không thể chiêu mộ một người như thế, chứ đừng nói tới dẫn dắt hắn. Nếu đại tá Trần nhất định muốn chiêu mộ hắn thì sau đó ngươi hay ký một bản cam kết, về sau nếu hắn mất khống chế thật gây ra nguy hiểm, ngươi phải gánh chịu trách nhiệm!”

Trần Tinh tức giận, đập bàn một cái.

Hiển nhiên, một tràng cãi vã lại tiếp tục, nhưng cũng vào lúc này, hạ sĩ Hàn Băng vẫn luôn im lặng bỗng nhiên lên tiếng:

“Khoan đã, có tín hiệu muốn tham gia đến từ chỗ giáo sư Bạch!”

Nghe thấy ba chữ “giáo sư Bạch”, mọi người đều biến sắc, vô thức ngồi thẳng lưng.

Ngay sau đó, thiết bị máy chiếu trên cả bốn bức tường đều bắt đầu hoạt động. Bên bàn hội nghị, hai mảng sáng tối đan xen phác hoạ nên một ông già tóc bạc trắng, mặc một bộ tây trang màu trắng, chống ba toong, đến khi toàn bộ hình dạng được thiết lập xong, ông ta mới gật đầu với những người trong bàn hội nghị:

“Ta biết các ngươi đang thảo luận về cái gì, ta cũng đã đọc tài liệu của chàng trai trẻ tuổi kia rồi!”

Trần Tinh vội vàng đứng lên: “Giáo sư Bạch!”

Ông lão mặc tây trang màu trắng gật đầu với cô: “Bộ trưởng Trần lo lắng là đúng, rủi ro mất khống chế của người trẻ tuổi này không thấp! Nhưng đồng thời, lượng cấp tinh thần của hắn cũng cao hơn so với tưởng tượng của các ngươi.”

“...”

“Cái gì?”

Sắc mặt của Trần Tinh chợt trở nên có phần phức tạp.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Trong mắt của ta, 80% rủi ro mất khống chế thậm chí có khả năng còn hơi thấp!”

Giáo sư Bạch khẽ thở dài một tiếng, sau đó quay đầu nói với người bên cạnh:

“Phát hình ảnh tài liệu kia cho họ!”

Máy chiếu bắt đầu hoạt động, hình ảnh tài liệu giấy hiện lên trước mắt mọi người, bao gồm cả Trần Tinh. Dù chỉ là ảo ảnh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy nội dung tài liệu vô cùng rõ ràng.

“Sự kiện cô nhi viện Mặt trăng đỏ nổ tung?”

Nhìn thấy tiêu đề của tài liệu này, sắc mặt mọi người đều có phần nghiêm trọng.

“Bên trong báo cáo này chính là thời điểm trước kia, người trẻ tuổi ấy ở cô nhi viện Mặt trăng đỏ.”

Giáo sư Bạch chống ba toong, nói:

“Vào mười năm trước, thành phố vệ tinh số 2 xuất hiện đồng thời nhiều sự kiện phát nổ không rõ thực hư. Cả cô nhi viện đều bị phá huỷ, chỉ còn hai người sống, một là hắn, người còn lại là hiệu trưởng trường Mặt trăng đỏ hiện nay, Tăng Tiểu Lộc. Đương nhiên, cô nhi viện này của họ hoạt động không đúng quy tắc.....nhưng chuyện bị nổ tung đó có rất nhiều điểm đáng ngờ...”

“Lúc đó, bộ phận của chúng ta chưa được thành lập chính thức, không đủ nhân lực, cũng không có đủ năng lực để phân tích và quan sát nên mới kết án qua loa, là do Phòng Cảnh thị số hai của thành phố xử lý sự kiện phát nổ này. Nhưng bây giờ, lật lại hồ sơ khi đó phát hiện rất nhiều điểm đáng ngờ.”

“Ở hiện trường không có thuốc nổ hay chất nổ khác còn sót lai, nhưng tất cả phòng ốc đều bị phá huỷ hoàn toàn...”

Nghe thấy những lời này, sắc mặt Trần Tinh dần trở nên nghiêm trọng: “Ý của các ngươi là...”

Giáo sư Bạch gật đầu, nói:

“Theo ta phân tích, đây có thể là sự kiện mất khống chế ý niệm đáng sợ...”

“Mất khống chế ý niệm...”

Trần Tinh kinh hãi:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Mất khống chế ý niệm mà phá huỷ được căn nhà ba tầng trong chớp mắt...”

Nếu trong tình huống chưa được dẫn dắt chỉ đạo, ngay từ đầu đã có ba trăm đơn vị lượng cấp tinh thần thì cũng chỉ làm cho người khác giật mình mà thôi. Như vậy, giả sư vào mười năm trước, hắn đã có thể gây nên sự kiện mất khống chế ý niệm dẫn tới phá huỷ một căn nhà ba tầng.

Thì lượng cấp tinh thần sẽ cao đến cỡ nào?

Đây là một con số mà con người không dám nghĩ tới, tương tự như sự chênh lệch giữa một viên đạn và một quả bom vậy!

“Đã vậy thì sao có thể chiêu mộ một người như thế?”

Phòng làm việc im lặng trong giây lát, bầu không khí vô cùng ngột ngạt. Sau một hồi lâu, bộ trưởng Thẩm có gương mặt nghiêm túc kia là người đầu tiên đứng lên, lớn tiếng:

“Phải lập tức thiết lập giám sát mọi phương diện với hắn, thậm chí còn...”

“Không phải!”

Giáo sư Bạch ngắt lời ông ta, nói:

“Quyết định của cá nhân tôi là đồng ý chiêu mộ, hơn nữa còn dẫn dắt hắn!”

“Cái gì?”

Lúc này, không chỉ bộ trưởng Thẩm mà ngay cả Trần Tinh và những người khác trong cuộc họp đều vô cùng kinh ngạc.

“Rủi ro mất khống chế của người trẻ tuổi này quả là rất cao, nhưng có thể nhìn ra, hắn vẫn luôn nỗ lực tự khống chế!”

Giáo sư Bạch tiếp tục nói:

“Ta đã đọc tài liệu của hắn rồi. Sau sự kiện cô nhi viện Mặt trăng đỏ mười năm trước, hắn không còn xuất hiện những triệu chứng lạ nữa, mà luôn nghiêm túc học tập, làm việc, kiên trì trợ giúp cô nhi viện Mặt trăng đỏ trùng tu lại. Ta cho rằng đây là đức tính tốt hiếm có, điều này...ít nhất đã nói rõ, tuy lượng cấp tinh thần của hắn cao, nhưng hắn vẫn luôn nỗ lực khống chế bản thân. Nếu chúng ta trợ giúp, dẫn dắt hắn ở mức độ nhất định, rất có thể sẽ duy trì được trạng thái ổn định, giảm bớt rủi ro mất khống chế của hắn!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mặt Trăng Đỏ

Số ký tự: 0