Cút ngay (1)
2024-11-01 00:06:27
Xung quanh không có người hầu, thợ trồng hoa phụ trách cắt tỉa tường vi cũng không có ở đây. Tội lỗi của thú nhân hỗn huyết biến thành lời tự truy tố bí mật, tự truy tố riêng biến thành một ảo mộng phi thực tế.
Hắn nhẹ nhàng ngửi ngửi khăn tay rách nát, trong cổ họng lăn qua nức nở thấp kém.
*
Sau khi tắm lại lần nữa, Winley trở nên không buồn ngủ chút nào.
Nàng nhìn sắc trời u tối bên ngoài, dứt khoát dùng một lọ nước thuốc ma thuật tự chế, để cho mình lấy lại tinh thần.
Winley đã học ma thuật trắng và kinh tế tại học viện Gerta, chương trình nghiên cứu chế tạo ma dược vẫn luôn đạt điểm tuyệt đối.
Bình thường ở nhà, mệt mỏi với những lớp học nghi thức xã hội và vô tận, nàng sẽ trốn trong phòng thí nghiệm của mình, mày mò chế tạo ra những loại thuốc ma thuật có tác dụng khác nhau.
Thành phẩm làm ra được đóng vào trong một chai thủy tinh đẹp mắt, đặt trên bàn trang điểm, trông giống như nước hoa bình thường.
Loại thủ đoạn nhỏ này, có thể lừa gạt người mẹ chán ghét ma pháp của nàng.
Nghĩ đến mẹ, cơ thể Winley trở nên có chút cứng ngắc.
Nàng chọn một bộ váy dài nữ tính tương đối bảo thủ trong tủ quần áo, soi gương mặc cho mình và đi ra ngoài.
Có một nhà kính rất lớn và xinh đẹp ở góc tây nam của Dinh thự Công tước.
Winley cẩn thận né tránh các loại hoa cỏ quý, giẫm lên con đường hơi ẩm ướt đi vào trong.
Giữa giàn dây leo đủ để nhấn chìm người khác, nàng tìm được quý nhân trung niên đang cắt tỉa cành lá.
“Mẹ.”
Winley xách góc váy lên, quỳ gối hành lễ.
Bà Carter nhìn thấy nàng, chỉ nhíu mày: “Sao con còn chưa ngủ?”
Âm điệu của bà rất mềm mại, nhưng không phải dịu dàng.
Dường như chín giờ tối không nghỉ ngơi là một tội lỗi lớn.
“Sau một tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ, con nên chăm sóc làn da của mình, chứ không phải buổi tối tùy tiện lang thang, giống như một nữ nhân phóng túng không tuân thủ khuôn phép.”
Những lời răn dạy tương tự Winley đã nghe rất nhiều, nàng cúi đầu xin lỗi, sau đó nói với giọng điệu đủ bình tĩnh: “Về chuyện này, mẹ à, con muốn hủy hôn ước với Lanche.”
Hắn nhẹ nhàng ngửi ngửi khăn tay rách nát, trong cổ họng lăn qua nức nở thấp kém.
*
Sau khi tắm lại lần nữa, Winley trở nên không buồn ngủ chút nào.
Nàng nhìn sắc trời u tối bên ngoài, dứt khoát dùng một lọ nước thuốc ma thuật tự chế, để cho mình lấy lại tinh thần.
Winley đã học ma thuật trắng và kinh tế tại học viện Gerta, chương trình nghiên cứu chế tạo ma dược vẫn luôn đạt điểm tuyệt đối.
Bình thường ở nhà, mệt mỏi với những lớp học nghi thức xã hội và vô tận, nàng sẽ trốn trong phòng thí nghiệm của mình, mày mò chế tạo ra những loại thuốc ma thuật có tác dụng khác nhau.
Thành phẩm làm ra được đóng vào trong một chai thủy tinh đẹp mắt, đặt trên bàn trang điểm, trông giống như nước hoa bình thường.
Loại thủ đoạn nhỏ này, có thể lừa gạt người mẹ chán ghét ma pháp của nàng.
Nghĩ đến mẹ, cơ thể Winley trở nên có chút cứng ngắc.
Nàng chọn một bộ váy dài nữ tính tương đối bảo thủ trong tủ quần áo, soi gương mặc cho mình và đi ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có một nhà kính rất lớn và xinh đẹp ở góc tây nam của Dinh thự Công tước.
Winley cẩn thận né tránh các loại hoa cỏ quý, giẫm lên con đường hơi ẩm ướt đi vào trong.
Giữa giàn dây leo đủ để nhấn chìm người khác, nàng tìm được quý nhân trung niên đang cắt tỉa cành lá.
“Mẹ.”
Winley xách góc váy lên, quỳ gối hành lễ.
Bà Carter nhìn thấy nàng, chỉ nhíu mày: “Sao con còn chưa ngủ?”
Âm điệu của bà rất mềm mại, nhưng không phải dịu dàng.
Dường như chín giờ tối không nghỉ ngơi là một tội lỗi lớn.
“Sau một tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ, con nên chăm sóc làn da của mình, chứ không phải buổi tối tùy tiện lang thang, giống như một nữ nhân phóng túng không tuân thủ khuôn phép.”
Những lời răn dạy tương tự Winley đã nghe rất nhiều, nàng cúi đầu xin lỗi, sau đó nói với giọng điệu đủ bình tĩnh: “Về chuyện này, mẹ à, con muốn hủy hôn ước với Lanche.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro