Mất Trinh

Người đàn ông k...

2024-11-01 00:06:27

Gậy thịt nhổng lên thật cao, phần đỉnh đã tràn ra chất lỏng trong suốt.

Stlere thẳng lưng đẩy lung tung vài lần, bôi chất lỏng dính nhớp lên đùi trong của Winley. Hắn cảm nhận được sự run rẩy của Winley, dứt khoát một tay giữ chân, một tay vịn gậy thịt của mình, nhắm ngay hoa huyệt nhỏ hẹp, chậm rãi tiến vào.

Đau quá!

Đau hơn chuôi kiếm đâm vào!

Winley không thể ức chế phát ra tiếng hét chói tai, ngay sau đó nước mắt sinh lý tràn đầy hốc mắt. Nàng lại không nhìn rõ mặt Laninchet, chỉ dựa vào tôn nghiêm đáng thương, cắn môi thật chặt, không chịu rên rỉ thêm nửa câu nữa.

Stlere thở hổn hển, trán nổi lên đầy gân xanh.

Hắn chỉ cắm vào một nửa, đã cảm giác khó tiến lên. Nữ nhân này thật sự quá chặt chẽ, vô số nếp gấp thịt mềm bên trong đang nhúc nhích, từng giây từng phút cố gắng đẩy ra, lại liều mạng muốn nuốt vào. Nếu như không phải ý chí của hắn kiên định, suýt chút nữa đã trực tiếp xuất tinh.

Nhưng Laninchet đang theo dõi.

Người đàn ông tội nghiệp, vô dụng bị trói trên ghế, đang quan sát cuộc đàm phán hòa bình qua cửa kính.



Stlere không thể chấp nhận thua cuộc. Hắn nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười khiêu khích tàn khốc với Laninchet, thắt lưng hung hăng đẩy lên, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái phá vỡ thịt huyệt Winley, tiến thẳng đến chỗ sâu nhất.

Túi tinh phồng lên, trực tiếp dán vào đóa hoa mềm mại.

“Ha...”

Stlere nhẹ nhàng thở dốc, cuối cùng cũng có thể dùng hai tay bóp chặt eo Winley, đưa đẩy dữ dội hết lần này đến lần khác. Thân gậy ra vào dính từng sợi máu, hình ảnh này là hình ảnh đáng để khoe khoang nhất.

“Winley. Tiểu thư Winley...”

Hắn híp con ngươi vàng sẫm lại, đôi môi đỏ thẫm nói ra từng lời tàn nhẫn, “Ngươi sờ xem, hiện tại có người đàn ông khác đang thao ngươi.”

Winley nằm trên mặt đất, không lên tiếng, duy chỉ có bả vai run rẩy để chứng tỏ nàng vẫn còn ý thức.

Stlere cúi người xuống, cởi dây thừng trên cổ tay nàng, túm lấy một bàn tay sờ gậy thịt đang di chuyển trong miệng huyệt. Ngón tay yếu ớt vừa đụng phải dương vật của hắn, liền kịch liệt giãy dụa rụt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mất Trinh

Số ký tự: 0