Mẹ Kế Hào Môn Cá Mặn Trở Nên Nổi Tiếng Trong Show Thiếu Nhi
Chương 13
Đấu Phát Đa Đa
2024-09-06 20:24:22
Thấy cảnh này, Mạnh Vãn đau lòng sờ mái tóc đen mềm mại của Tạ Thừa Doãn, đi thẳng vào vấn đề nói: "Chị Lục Nùng, em tới là mời chị tới nhà em nấu cơm, có thể chứ, chúng ta dùng chung nguyên liệu nấu ăn nhé."
Cô tìm đến Lục Nùng cũng là có nguyên nhân, cô đã xem Weibo của Lục Nùng, Lục Nùng thường xuyên đăng đồ ăn mình làm lên đó.
Lục Nùng hơi suy tư thì lập tức hiểu ý đồ Mạnh Vãn đến đây. Cô ấy nhìn Tạ Thừa Duẫn một chút rồi gật đầu: "Vậy ngược lại là chị được lợi từ em rồi."
Mạnh Vãn cười cười, chủ động kéo gần khoảng cách: "Là em được lợi mới đúng, nấu cơm quá dọa người, em chỉ mới làm cà chua xào trứng gà, dầu đã bắn hết lên quần áo của em rồi."
Hai người vừa nói vừa cười trở về căn biệt thự nhỏ của Mạnh Vãn.
"Thừa Duẫn, cháu và Tinh Tinh cùng nhau xem TV một lát, chờ ăn cơm dì sẽ gọi có được không." Mạnh Vãn nói.
Cô dẫn Tạ Thừa Duẫn đi qua, lại phát hiện bát của Bạc Tinh Tinh đã trống không.
"Con ăn hết rồi hả." Mạnh Vãn rất kinh ngạc.
Bạc Tinh Tinh bình tĩnh gật đầu: "Ăn ngon lắm."
Khi Bạc Tinh Tinh gật đầu, mấy chỏm tóc ngóc trên đỉnh đầu bé còn lay động theo động tác, Mạnh Vãn nhìn mà ngứa tay.
Mạnh Vãn xoa xoa khuôn mặt rất có xúc cảm của Bạc Tinh Tinh, lại sờ lên đỉnh tóc mềm mại của bé, đột nhiên cô lại hôn lên gương mặt của Tinh Tinh.
"Bảo bối, sao con lại đáng yêu như vậy."
Cô nhéo nhéo gương mặt trắng nõn của đối phương, lau đi dấu son môi trên mặt bé, để lại một chút đỏ nhàn nhạt.
Cô càng nhìn càng cảm thấy Bạc Tinh Tinh đáng yêu, "Đêm nay nhất định sẽ cho con ăn đùi gà kho."
Bạc Tinh Tinh bị hôn đến chóng mặt, đợi sau khi Mạnh Vãn rời đi đỏ mặt, bé vụng trộm nhớ lại, lúc nãy mẹ kế gọi mình là bảo bối rồi, còn khen mình đáng yêu, quả nhiên sức quyến rũ của bé là vô hạn.
Tạ Thừa Duẫn nhìn thấy cổ của Bạc Tinh Tinh cũng đỏ lên rồi, có chút lo lắng nghĩ, sắc mặt em trai đỏ như vậy thật sự bình thường sao, cậu cũng thường xuyên được mẹ hôn, mặt cũng sẽ không đỏ lên nha.
Mẹ con Lục Nùng còn phải quét dọn nhà cửa, ăn xong thì về nhà, Bạc Tinh Tinh không lớn nhưng rất biết tự hạn chế, cơm nước xong thì nhất quyết kéo Mạnh Vãn ra ngoài tản bộ. Môi trường ở đây rất tốt, hai người Mạnh Vãn đi theo đường mòn về phía trước.
Nhiệt độ hiện tại vừa vặn, gió chạng vạng thay đổi giữa trưa khô nóng thổi qua rất thoải mái, Mạnh Vãn chậm rãi đi tới, đột nhiên nghe được một tiếng kích động "Chị gái công chúa!"
Mạnh Vãn nhìn lên, quả nhiên là Liễu Niệm Niệm đang hưng phấn và Đan Vân bất đắc dĩ đang đi về phía này, xe của hai người đậu ở đây.
Mạnh Vãn cười đi đến, Liễu Niệm Niệm đội vương miện nhào vào trong ngực cô Mạnh Vãn hàn huyên: "Hai người đã ăn chưa?"
Đan Vân còn chưa nói gì, Liễu Niệm Niệm đã trả lời: "Em và mẹ ăn rồi." Cô bé cau mũi một cái: "Nhưng mà mẹ nấu đồ ăn không ngon, chị gái công chúa có biết nấu cơm không?"
Cô tìm đến Lục Nùng cũng là có nguyên nhân, cô đã xem Weibo của Lục Nùng, Lục Nùng thường xuyên đăng đồ ăn mình làm lên đó.
Lục Nùng hơi suy tư thì lập tức hiểu ý đồ Mạnh Vãn đến đây. Cô ấy nhìn Tạ Thừa Duẫn một chút rồi gật đầu: "Vậy ngược lại là chị được lợi từ em rồi."
Mạnh Vãn cười cười, chủ động kéo gần khoảng cách: "Là em được lợi mới đúng, nấu cơm quá dọa người, em chỉ mới làm cà chua xào trứng gà, dầu đã bắn hết lên quần áo của em rồi."
Hai người vừa nói vừa cười trở về căn biệt thự nhỏ của Mạnh Vãn.
"Thừa Duẫn, cháu và Tinh Tinh cùng nhau xem TV một lát, chờ ăn cơm dì sẽ gọi có được không." Mạnh Vãn nói.
Cô dẫn Tạ Thừa Duẫn đi qua, lại phát hiện bát của Bạc Tinh Tinh đã trống không.
"Con ăn hết rồi hả." Mạnh Vãn rất kinh ngạc.
Bạc Tinh Tinh bình tĩnh gật đầu: "Ăn ngon lắm."
Khi Bạc Tinh Tinh gật đầu, mấy chỏm tóc ngóc trên đỉnh đầu bé còn lay động theo động tác, Mạnh Vãn nhìn mà ngứa tay.
Mạnh Vãn xoa xoa khuôn mặt rất có xúc cảm của Bạc Tinh Tinh, lại sờ lên đỉnh tóc mềm mại của bé, đột nhiên cô lại hôn lên gương mặt của Tinh Tinh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bảo bối, sao con lại đáng yêu như vậy."
Cô nhéo nhéo gương mặt trắng nõn của đối phương, lau đi dấu son môi trên mặt bé, để lại một chút đỏ nhàn nhạt.
Cô càng nhìn càng cảm thấy Bạc Tinh Tinh đáng yêu, "Đêm nay nhất định sẽ cho con ăn đùi gà kho."
Bạc Tinh Tinh bị hôn đến chóng mặt, đợi sau khi Mạnh Vãn rời đi đỏ mặt, bé vụng trộm nhớ lại, lúc nãy mẹ kế gọi mình là bảo bối rồi, còn khen mình đáng yêu, quả nhiên sức quyến rũ của bé là vô hạn.
Tạ Thừa Duẫn nhìn thấy cổ của Bạc Tinh Tinh cũng đỏ lên rồi, có chút lo lắng nghĩ, sắc mặt em trai đỏ như vậy thật sự bình thường sao, cậu cũng thường xuyên được mẹ hôn, mặt cũng sẽ không đỏ lên nha.
Mẹ con Lục Nùng còn phải quét dọn nhà cửa, ăn xong thì về nhà, Bạc Tinh Tinh không lớn nhưng rất biết tự hạn chế, cơm nước xong thì nhất quyết kéo Mạnh Vãn ra ngoài tản bộ. Môi trường ở đây rất tốt, hai người Mạnh Vãn đi theo đường mòn về phía trước.
Nhiệt độ hiện tại vừa vặn, gió chạng vạng thay đổi giữa trưa khô nóng thổi qua rất thoải mái, Mạnh Vãn chậm rãi đi tới, đột nhiên nghe được một tiếng kích động "Chị gái công chúa!"
Mạnh Vãn nhìn lên, quả nhiên là Liễu Niệm Niệm đang hưng phấn và Đan Vân bất đắc dĩ đang đi về phía này, xe của hai người đậu ở đây.
Mạnh Vãn cười đi đến, Liễu Niệm Niệm đội vương miện nhào vào trong ngực cô Mạnh Vãn hàn huyên: "Hai người đã ăn chưa?"
Đan Vân còn chưa nói gì, Liễu Niệm Niệm đã trả lời: "Em và mẹ ăn rồi." Cô bé cau mũi một cái: "Nhưng mà mẹ nấu đồ ăn không ngon, chị gái công chúa có biết nấu cơm không?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro