Mẹ Kế Hào Môn Chỉ Muốn Hưởng Phúc

Chương 47

2024-11-20 17:57:42

Tô Hiểu rảnh rỗi mấy ngày thì cũng có việc đến rồi.

Người đại diện của nguyên chủ gọi cho cô rồi.

Tô Hiểu vào giới giải trí cũng chỉ chơi chơi thôi, bình thường người đại diện đều gửi kế hoạch công việc vào nhóm chat rồi để Tô Hiểu chọn.

Khoảng thời gian này Tô Hiểu không nhắn gì trong nhóm cả, người đại diện tự động hiểu rằng gần đây cô không muốn làm việc.

Nhưng cái này thì khác, đây là chương trình đã ký hợp đồng từ trước.

Còn là tự Tô Hiểu đồng ý.

Chính là làm khách mời 2 tập cho một chương trình thực tế.

Chương trình này chính là đi du lịch rồi tham gia giải mã.

Tổng cộng có 12 tập, một địa điểm quay 2 tập.

Tô Hiểu chỉ làm khách mời tham gia 2 tập.

Sau khi người đại diện liên hệ, Tô Hiểu đơ người.

Tuy nhiên những trường hợp như vậy trước đây cũng không ít, vị đại tiểu thư này thường xuyên quên mình đã nhận những việc gì.

Thế là người đại diện lại gửi lại chi tiết công việc cho Tô Hiểu.

Tô Hiểu nhìn tên chương trình, thấy có hơi quen.

Cô lật lại tin nhắn của mình với mẹ Tô, phát hiện ra đây chính là chương trình mẹ Tô yêu cầu cô tham gia.

Xem ra mẹ Tô sớm đã yêu cầu cô tham gia chương trình này, hơn nữa nguyên chỉ còn… đồng ý rồi!!

Tiểu Bảo, “Chính là vì chương trình này, Tô Hiểu một lần nữa bị bôi đen tràn ngập mạng xã hội, trước đây từng bị bôi đen rằng không năng lực mà nhiều tài nguyên, còn lần này là vấn đề nhân phẩm, còn nguyên nữ chủ ở trong chương trình này được khen lên tận trời, thành công nhận được một bộ phim, bộ phim đó sau này vô cùng hot.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Bảo nhìn vẻ mặt do dự của Tô Hiểu, “Không phải là cô…định đi đấy chứ?”

Tô Hiểu lướt bảng thông tin chương trình, “Đi chứ, khá thú vị.”

Nhìn motip chương trình khá thú vị, cô coi như đi chơi hai ngày đi, còn được nhận tiền nữa, ngốc mới không đi.

Dù sao thì tài sản cá nhân của nguyên chủ cũng vô cùng ít ỏi, Tô Hiểu cảm thấy trong quá trình hưởng phúc thì đồng thời cô cũng phải để ý một chút, nếu thật sự không thoát khỏi vận mệnh phản diện, thì trong tay có chút tiền vẫn tốt hơn.

  *

Được biết Tô Hiểu tham gia chương trình thực tế, Dư Cẩn như biến thành người mẹ già, chuẩn bị hết thứ này đến thứ kia.

Lục Hạo thì lại không muốn Tô Hiểu đi lắm.

Lục Trầm Uyên nghe xong thì gật đầu, “Cô muốn tham gia thì cứ đi.”

Lục Hạo ở bên cạnh kéo kéo vạt áo anh.

Khó có lúc con trai chủ động tìm, nhưng Lục Trầm Uyên đang đặt sự chú ý lên người Tô Hiểu nên không nhận ra.

Khi chạm vào ánh mắt lo lắng của Lục Hạo, Lục Trầm Uyên mới hiểu được ý của cậu.

Danh tiếng của Tô Hiểu trong giới giải trí mọi người đều nghe nói.

Nói ngắn gọn chính là đen hơn than.

Thực ra Lục Trầm Uyên cũng không hiểu sao Tô Hiểu lại muốn vào giới giải trí, công ty quản lý còn đưa cô phát triển theo hướng như vậy.

Cho dù Lục Trầm Uyên không quá am hiểu về các mánh khóe của công ty giải trí nhưng cũng biết, một nghệ sĩ không nên làm như vậy.

Tuy nhiên cũng có thể là do Tô Hiểu tuỳ hứng, công ty giải trí đó là của Tô gia, nhân viên công ty nghe theo lời cô cũng là đương nhiên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Hạo là lo lắng lần này Tô Hiểu lên chương trình thực tế lại bị cộng đồng mạng mắng.

Lục Trầm Uyên an ủi Lục Hạo, “Không sao, ba có thể lo được.”

Tô Hiểu muốn tùy hứng thế nào cũng được, Lục thị không chỉ có đội ngũ quan hệ công chúng toàn diện, còn có tài lực lớn mạnh, muốn đẩy các bình luận tiêu cực xuống rồi tẩy trắng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhận được sự đảm bảo từ Lục Trầm Uyên, sự lo lắng của Lục Hạo mới tiêu tan.

Ba cậu quá đáng tin cậy.

Chỉ cần ba cậu nói được, vậy thì chắc chắn sẽ được.

Lăng Diệp biết rõ hơn Lục Hạo, anh ta biết Lục Trầm Uyên có thể kiểm soát được.

Nhưng rõ ràng Tô gia cũng kiểm soát được, mấy năm nay lại để danh tiếng của Tô Hiểu thành như vậy, chỉ có thể nói là không hề để tâm đến cô.

Lục Trầm Uyên cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Cái danh đại tiểu thư Tô gia này của Tô Hiểu, có phải hơi hữu danh vô thực không?

  *

Sau khi xác nhận với người đại diện, tối hôm đó Tô Hiểu nhận được điện thoại của anh họ gọi tới.

Có lẽ là cũng biết chuyện Tô Hiểu chặn hết số của người nhà họ Tô nên người anh họ này cùng bá cả Tô đều khá nhanh nhạy lấy số công ty gọi.

Người anh họ này đứng hàng thứ hai, tên là Tô Dật, là giám đốc của công ty giải trí dưới trướng Tô thị, cũng là công ty quản lý của Tô Hiểu.

Điện thoại vừa kết nối, tiếng nói mang theo ý cười của Tô Dật truyền đến, “Hiểu Hiểu à, gần đây em thế nào?”

Tiếng cười của Tô Dật khá giống với bác cả Tô, Tô Hiểu vừa nghe liền biết là người Tô gia.

Đã là người Tô gia thì đừng mong Tô Hiểu có thái độ tốt, “Cũng được, nhưng chắc chắn tốt hơn anh.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mẹ Kế Hào Môn Chỉ Muốn Hưởng Phúc

Số ký tự: 0