Mẹ Kế Hào Môn Lại Mang Nhãi Con Tham Gia Gameshow
Chương 26
2024-08-04 01:35:28
Do thằng bé sợ Tằng Thiến sao? Sở Dung mơ hồ đoán được Phó Niên muốn nói gì, cô thong thả gật đầu một cách kiên định: "Đúng rồi."
"Tôi muốn sa thải cô ta." Phó Niên chậm rãi xoay người đối mặt với Tằng Thiến, cậu chỉ ngón trỏ vào người cô ta, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét không thèm che giấu.
Sở Dung nhìn vào gáy Phó Niên. Hóa ra là cậu bé sợ? Sự sợ hãi, chán ghét và hận ý của Phó Niên đối với Tằng Thiến còn lớn hơn cả Sở Dung. Sở Dung chỉ muốn nhìn cậu chịu khổ, nhưng Tằng Thiến thì khác. Khi bị Tằng Thiến tra tấn hành hạ, cậu cảm nhận được sát ý của cô ta.
Tằng Thiến từng bóp cổ cậu và Phó Dư rất nhiều lần, cô ta hận không thể cắt đứng cổ họng bọn họ ngay lập tức.
Vậy nên: "Đuổi cô ta ra khỏi nhà tôi."
Giọng trẻ con run rẩy. Đó là sự quyết tâm, sảng khoái, đồng thời cũng đầy sợ hãi, bất an.
Cậu không dám chắc liệu Sở Dung có thỏa mãn ý muốn của cậu hay không. Cậu biết Sở Dung đang do dự vì lời đe dọa của Tằng Thiến nên cậu không dám chắc Sở Dung có khuất phục trước sự đe dọa đó hay không. Nếu Sở Dung khuất phục thì cậu và Phó Dư sẽ không bao giờ thoát khỏi cuộc sống địa ngục ấy.
Sở Dung hiểu nỗi sợ hãi của cậu.
Nhìn bóng lưng được ăn cả ngã về không của Phó Niên mà cô thấy lòng mình chua xót.
Thằng bé vốn không nên thế này.
Kẻ ác tàn nhẫn phá hủy tuổi thơ của cậu, khiến cậu phải dùng cả đời để chữa lành vết thương.
Sở Dung khẽ thở dài, cô đứng sau lưng Phó Niên kéo cậu và Phó Dư vào lòng mình.
"Niên Niên đừng sợ."
"Mẹ luôn ở bên con."
Tằng Thiến đi rồi.
Mặc cho cô ta có la lối làm loạn, Sở Dung trực tiếp gọi Ngô Xán hỗ trợ tống cổ Tằng Thiến và đồ đạc của cô ta ra khỏi biệt thự Hương Sơn. Ngô Xán làm việc này còn vui vẻ hơn cả khi đối phó với Phó Niên và Phó Dư. Anh ta và hai đứa bé không thù không oán, chỉ làm theo lệnh của Sở Dung. Nhưng anh ta lại thực lòng không ưa Tằng Thiến, từ động tác và sức lực đủ để thấy anh ta trút hết cảm xúc cá nhân lên việc này.
Ngay sau khi Tằng Thiến rời khỏi biệt thự, thím Vân liền dọn thức ăn đã nấu xong lên bàn.
Sở Dung vừa giải quyết xong một mối tai họa lớn luôn canh cánh trong lòng. Mặc dù cô vẫn cảm thấy hơi lo về những lời đe dọa của Tằng Thiến trước lúc rời đi, nhưng nhìn chung thì cảm giác nhẹ nhõm vẫn nhiều hơn lo âu. Vì cô cảm nhận được việc đuổi Tằng Thiến đi khiến Phó Niên và Phó Dư vui vẻ hơn, đặc biệt là Phó Niên, cậu ăn nhiều hơn hẳn.
Sở Dung hài lòng.
Cuối cùng cô cũng có thời gian xem kĩ thông tin trong điện thoại của nguyên chủ.
Chạm vào giao diện WeChat, bên trong có rất nhiều tin nhắn được đánh dấu chấm đỏ, lướt mãi không hết. Hơn nữa danh sách bạn bè của nguyên chủ cũng rất nhiều, hơn hai nghìn người.
Sở Dung chưa bao giờ thấy nhiều bạn bè trên WeChat như vậy, danh bạ điện thoại cũ của cô còn chưa nổi hai trăm người. Vòng xã giao của phu nhân nhà giàu quả đúng là rộng thật.
Sở Dung lướt đến tin nhắn có dấu chấm đỏ cuối cùng, cô định xem từ dưới lên.
Sau khi đọc liên tiếp mấy cái tin nhắn không hữu ích, toàn là lời mời dùng thử của các thương hiệu mỹ phẩm và quần áo, Sở Dung kiên nhẫn đọc từng cái một, cuối cùng nhìn thấy một tin nhắn không phải từ thương hiệu nào.
Tên người gửi là Trọng Xuân Hòa của giải trí Thạch Nham. Sở Dung thấy hơi quen quen nên mở ra xem mới phát hiện nguyên chủ từng nói chuyện với người này.
Trọng Xuân Hòa: Cô Sở, tổ chương trình chúng tôi chân thành mời cô tham gia chương trình thực tế mùa hè, sự tham gia của cô chắc chắn sẽ là sức mạnh lớn nhất của đội ngũ chúng tôi. Chúng tôi chờ tin vui của cô.
Sở Dung: Chương trình gì?
Trọng Xuân Hòa: Tên dự kiến của chương trình là 'Mẹ tôi là siêu nhân'. Đây là bản kế hoạch của chúng tôi.
"Tôi muốn sa thải cô ta." Phó Niên chậm rãi xoay người đối mặt với Tằng Thiến, cậu chỉ ngón trỏ vào người cô ta, trong mắt lộ ra vẻ chán ghét không thèm che giấu.
Sở Dung nhìn vào gáy Phó Niên. Hóa ra là cậu bé sợ? Sự sợ hãi, chán ghét và hận ý của Phó Niên đối với Tằng Thiến còn lớn hơn cả Sở Dung. Sở Dung chỉ muốn nhìn cậu chịu khổ, nhưng Tằng Thiến thì khác. Khi bị Tằng Thiến tra tấn hành hạ, cậu cảm nhận được sát ý của cô ta.
Tằng Thiến từng bóp cổ cậu và Phó Dư rất nhiều lần, cô ta hận không thể cắt đứng cổ họng bọn họ ngay lập tức.
Vậy nên: "Đuổi cô ta ra khỏi nhà tôi."
Giọng trẻ con run rẩy. Đó là sự quyết tâm, sảng khoái, đồng thời cũng đầy sợ hãi, bất an.
Cậu không dám chắc liệu Sở Dung có thỏa mãn ý muốn của cậu hay không. Cậu biết Sở Dung đang do dự vì lời đe dọa của Tằng Thiến nên cậu không dám chắc Sở Dung có khuất phục trước sự đe dọa đó hay không. Nếu Sở Dung khuất phục thì cậu và Phó Dư sẽ không bao giờ thoát khỏi cuộc sống địa ngục ấy.
Sở Dung hiểu nỗi sợ hãi của cậu.
Nhìn bóng lưng được ăn cả ngã về không của Phó Niên mà cô thấy lòng mình chua xót.
Thằng bé vốn không nên thế này.
Kẻ ác tàn nhẫn phá hủy tuổi thơ của cậu, khiến cậu phải dùng cả đời để chữa lành vết thương.
Sở Dung khẽ thở dài, cô đứng sau lưng Phó Niên kéo cậu và Phó Dư vào lòng mình.
"Niên Niên đừng sợ."
"Mẹ luôn ở bên con."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tằng Thiến đi rồi.
Mặc cho cô ta có la lối làm loạn, Sở Dung trực tiếp gọi Ngô Xán hỗ trợ tống cổ Tằng Thiến và đồ đạc của cô ta ra khỏi biệt thự Hương Sơn. Ngô Xán làm việc này còn vui vẻ hơn cả khi đối phó với Phó Niên và Phó Dư. Anh ta và hai đứa bé không thù không oán, chỉ làm theo lệnh của Sở Dung. Nhưng anh ta lại thực lòng không ưa Tằng Thiến, từ động tác và sức lực đủ để thấy anh ta trút hết cảm xúc cá nhân lên việc này.
Ngay sau khi Tằng Thiến rời khỏi biệt thự, thím Vân liền dọn thức ăn đã nấu xong lên bàn.
Sở Dung vừa giải quyết xong một mối tai họa lớn luôn canh cánh trong lòng. Mặc dù cô vẫn cảm thấy hơi lo về những lời đe dọa của Tằng Thiến trước lúc rời đi, nhưng nhìn chung thì cảm giác nhẹ nhõm vẫn nhiều hơn lo âu. Vì cô cảm nhận được việc đuổi Tằng Thiến đi khiến Phó Niên và Phó Dư vui vẻ hơn, đặc biệt là Phó Niên, cậu ăn nhiều hơn hẳn.
Sở Dung hài lòng.
Cuối cùng cô cũng có thời gian xem kĩ thông tin trong điện thoại của nguyên chủ.
Chạm vào giao diện WeChat, bên trong có rất nhiều tin nhắn được đánh dấu chấm đỏ, lướt mãi không hết. Hơn nữa danh sách bạn bè của nguyên chủ cũng rất nhiều, hơn hai nghìn người.
Sở Dung chưa bao giờ thấy nhiều bạn bè trên WeChat như vậy, danh bạ điện thoại cũ của cô còn chưa nổi hai trăm người. Vòng xã giao của phu nhân nhà giàu quả đúng là rộng thật.
Sở Dung lướt đến tin nhắn có dấu chấm đỏ cuối cùng, cô định xem từ dưới lên.
Sau khi đọc liên tiếp mấy cái tin nhắn không hữu ích, toàn là lời mời dùng thử của các thương hiệu mỹ phẩm và quần áo, Sở Dung kiên nhẫn đọc từng cái một, cuối cùng nhìn thấy một tin nhắn không phải từ thương hiệu nào.
Tên người gửi là Trọng Xuân Hòa của giải trí Thạch Nham. Sở Dung thấy hơi quen quen nên mở ra xem mới phát hiện nguyên chủ từng nói chuyện với người này.
Trọng Xuân Hòa: Cô Sở, tổ chương trình chúng tôi chân thành mời cô tham gia chương trình thực tế mùa hè, sự tham gia của cô chắc chắn sẽ là sức mạnh lớn nhất của đội ngũ chúng tôi. Chúng tôi chờ tin vui của cô.
Sở Dung: Chương trình gì?
Trọng Xuân Hòa: Tên dự kiến của chương trình là 'Mẹ tôi là siêu nhân'. Đây là bản kế hoạch của chúng tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro